CHƯƠNG 334: NGỰ TIỀN VẤN THẨM 1

Editor: Luna Wong
Qua một đêm như vậy, thẳng đến sáng sớm ngày kế, thị vệ vương phủ tới, áp giải Mạnh Thanh Hoan vào cung!

Bên trong Càng Chính điện rộng lớn, Mạnh Thanh Hoan phát hiện bách quan đứng ở hai bên, lấy Lâu Vũ Thần và thái tử dẫn đầu! Trên long ỷ khí phái nguy nga, Dạ Đình Giang uy nghiêm ngồi đó.

Mà vị trí đầu dưới của hắn xếp một tịch án, ngồi ở chỗ kia không phải người khác, chính là Dạ Quân Ly ba ngày không gặp.

Thấy Dạ Quân Ly ở, tất cả bất an trong lòng nàng đều tiêu tán, trên đời này không còn có người có thể cho nàng một loại cảm giác an toàn như Dạ Quân Ly!

Dạ Quân Ly chỉ là nhẹ nhàng quét nàng một mắt, đó là ánh mắt cực kỳ bình thường, coi như không mang theo bất kỳ cảm tình và tâm tình, như giữa bọn họ chưa từng quen biết!

Mạnh Thanh Hoan liễm tâm tư, vội vội vàng vàng cúi đầu quỳ ở trên mặt đất.

Trong đại điện, phụ thân của nàng Mạnh Đức Hoài, cùng với Phong Thanh Dương giám chính của Phổ An giám!

Bách quan hành qua lễ, đều đứng lên, chỉ có đám người Mạnh Thanh Hoan còn quỳ trên mặt đất, ngồi ở trên long ỷ Dạ Đình Giang hơi thiêu mi, thanh âm lang lảnh nói: “Hôm nay do Hiên vương chủ thẩm chuyện yêu tinh họa quốc, chư vị ái khanh cùng trẫm ở một bên nhìn là được!”

Nói hắn khẽ quét Dạ Quân Ly một cái nói: “Hiên vương, bắt đầu đi!”

Dạ Quân Ly chỉnh đốn trang phục thi lễ với Dạ Đình Giang, chợt, cầm lấy kinh đường mộc trên án vỗ mạnh một cái.

Trong nháy mắt trong đại điện một mảnh yên lặng, chợt nghe thanh âm trầm ổn ôn lãng của Dạ Quân Ly nói: “Chẳng biết vị nào là phương sĩ bối ra yêu tinh họa loạn?”

Liền thấy từ trong bách quan có một nam nhân cả người đạo bào bước ra, nam nhân kia ba mươi xuất đầu, giữ lại một chòm râu, mắt hơi sáng lộ ra giảo hoạt, vừa thấy đã biết là người tâm thuật bất chính.

“Tiểu nhân Tần Thủ bái kiến thánh thượng, Hiên vương!” Người nọ quỳ xuống trên đại điện.

Dạ Quân Ly nhìn chằm chằm nam nhân tên Tần Thủ, đột nhiên hé mắt nói: “Tần đạo trưởng, có thể nói quẻ bói của ngươi một lần nữa không?”

Tần Thủ ngẩng đầu trả lời: “Đồng thành địa chấn. Phong Đô ôn dịch chính là yêu tinh họa loạn, năm đó huỳnh hoặc chi thạch rơi xuống đã có cảnh kỳ, vào đêm đông rét, kỳ quang nghịch thiên, hạ xuống mạnh quận! Yêu tinh âm khí rất nặng này chính là nữ tử, cùng cửu hữu duyên, nãi vi Mạnh thị!”

“Nên, yêu tinh đó là cửu tiểu thư Mạnh phủ!” Đáy mắt của Tần Thủ cầu một tia cười đắc ý, trong thần sắc kiêu ngạo thái độ tất lộ.

Dạ Quân Ly nghe hắn nói lời này hơi nhướng nhướng mày, thanh âm lành lạnh nói: “Nga? Âm khí nặng, cùng cửu hữu duyên, nãi vi Mạnh thị, như vậy xem ra, Mạnh Cửu Nhi đích xác tương xứng với sấm ngôn!”

Thoại phong của hắn nhất chuyển, nhìn về phía Phong Thanh Dương quỳ trên mặt đất hỏi: “Phong giám chính, ngươi thấy thế nào?”

Noveltown.asia

Phong Thanh Dương cúi người cúi đầu, thanh âm bất khuất nói: “Vương gia minh xét, người này thuần túy ăn nói lung tung, hồ ngôn loạn ngữ. Năm đó đã có huỳnh hoặc chi thạch rơi vào đêm đông giá rét, nhưng yêu tinh họa loạn này từ lâu đã được hóa giải, bởi vì bệ hạ phúc thâm hậu, trong mạng có phúc tinh phù hộ, hộ Dạ Chiêu ta thái bình thịnh thế!”

Một tay của Dạ Quân Ly vuốt cằm, làm hình dạng suy nghĩ sâu xa, tấm tắc hai tiếng nói: “Đây thật khó làm, một người nói là yêu tinh họa loạn, một người nói họa loạn đã giải phúc tinh phù hộ!”

Thanh âm thanh liệt của hắn mang theo chút nghiền ngẫm, ánh mắt yêu dị đột nhiên hướng về phía Mạnh Đức Hoài, hỏi: “Mạnh Đức Hoài, Tần đạo trưởng nói yêu nữ Mạnh gia ngươi chính là yêu tinh họa loạn chuyển thế, đối với cái này, ngươi thấy thế nào?”

Mạnh Đức Hoài cúi người cúi đầu hô to: “Tội thần oan uổng a. Kỳ thực, tiểu nữ Cửu nhi, nàng. . . Nàng căn bản cũng không phải là thân sinh của tội thần, nàng căn bản cũng không phải là người Mạnh gia chúng ta!”

Vẫn lặng im Mạnh Thanh Hoan nghe lời này, trong lòng lộp bộp một chút, nàng có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Mạnh Đức Hoài quỳ gối bên cạnh, tư tự đột nhiên lăn lộn loạn cả lên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play