CHƯƠNG 280: CHỈ PHÚC VI HÔN
Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly khéo tay vuốt ve ống tay áo, thần sắc thản nhiên nói: “Ngươi biết chuyện Lâu tướng đề nghị hòa thân có bẫy, nhưng vẫn đáp ứng.”
“Nếu bổn vương đoán không lầm, ngươi đã sớm bố trí xong, chờ An vương tự chui đầu vào lưới, nhất cử tiêu diệt! Chỉ là không nghĩ tới, trung gian bị chúng ta chặn ngang, kế hoạch có biến, rồi phải để ngươi tự mình động thủ!”
“Mà nay. An vương sớm đã không phải vấn đề nữa, nhưng ngươi lại không có ý hối hôn. Vậy đã nói rõ, ngươi thật sự muốn cho công chúa đi hòa thân. Ngươi nên biết phụ hoàng có ý định để bổn vương thú Trường Nhạc công chúa, nhưng ngươi rõ ràng hơn, bổn vương nhất định sẽ không đáp ứng cửa hôn sự này! Thái tử vô năng, ngươi tất nhiên cũng chướng mắt, như vậy người hòa thân, cũng chỉ còn lại nhị ca ta!”
Ý nghĩ của Dạ Quân Ly rõ ràng sửa lại sự tình, đối với mục đích Tiêu Tầm Dương để cho nữ nhi mình yêu nhất đi hòa thân hắn sớm đã có hoài nghi.
Bất quá hôm nay xem ra, hắn hoài nghi là đúng!
Con ngươi của Dạ Quân Ly mê mê, nhìn nụ cười nhàn nhạt trên mặt Tiêu Tầm Dương, khóe môi hắn giương lên, tâm trạng hiếu kỳ không ngớt: “Người ngươi chọn là nhị ca của ta!”
Tiêu Tầm Dương mím môi gật đầu, thanh âm nhàn nhạt nói: “Ngươi nhất định hiếu kỳ, tại sao lại là Kính vương đi? Mẫu thân của Kính vương Cố thị độc hại Phất Vân, ta vốn nên hận nàng mới phải. Thế nhưng ta lại để nữ nhi của mình gả cho nhi tử nàng, ngươi nhất định cảm thấy ta đây là rắp tâm bất lương!”
Hắn nói, ngẩng đầu nhìn Dạ Quân Ly một mắt, tiếp tục nói: “Nghi Nhu giết Phất Vân, nhưng ta cũng không hận nàng, trái lại còn muốn tạ ơn nàng. Là nàng giải thoát Phất Vân khỏi nam nhân kia, để lưng nam nhân kia đeo thống khổ cả đời!”
Đáy mắt Tiêu Tầm Dương lóe ra một chút quang mang, vưu kì chói mắt.
Dạ Quân Ly hơi sửng sờ, hắn nghe Tiêu Tầm Dương gọi tên Nghi Nhu, Nghi Nhu là khuê danh của Cố hoàng hậu! Tâm trạng của hắn hơi hoảng, nhìn về phía Tiêu Tầm Dương hỏi: “Ngươi và Cố hoàng hậu là chỗ là quen biết cũ?”
Vọng Thư Uyển.com
“Nào chỉ là quen biết cũ!” Tiêu Tầm Dương nghĩ tới chuyện cũ, không khỏi cảm khái: “Năm đó Dạ Đình Giang vì đánh Thiên Linh quốc, có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Cố gia, là công thần phù trợ hắn leo lên ngôi cửu ngũ, vì để có được Cố gia quân, hắn thậm chí lừa dối cảm tình của Nghi Nhu!”
“Đáng tiếc Nghi Nhu một mảnh tình thâm với hắn, cuối cùng lại lạc đến hạ tràng bị phế!” Tiêu Tầm Dương thê lương cười, hít sâu một hơi, lại nói: “Ta và Nghi Nhu nhất kiến như cố, nàng xem ta như huynh trưởng, năm đó nàng hoài thai liền định minh ước với ta, sau này để hài tử Tiêu gia và Dạ gia, kết thân hai họ!”
“Lúc đó, ta cùng với Dạ Đình Giang vẫn còn chưa quyết liệt, nên đáp ứng việc chỉ phúc vi hôn này. Đáng tiếc, năm đó Nghi Nhu bởi vì theo Dạ Đình Giang hành quân chiến tranh, bị thương nguyên khí, hài tử kia sinh ra không lâu liền chết yểu. Sau này, Dạ Đình Giang ngồi vững giang sơn, Nghi Nhu có thai lần thứ hai, sinh ra Kính vương Dạ Mạch Hàn! Nhưng ước định năm đó, ta vẫn nhớ!”
Tiêu Tầm Dương nói, từ trong lòng lấy ra nửa mảnh ngọc bội tịnh đế liên hoa, nói rằng: “Đây là tín vật trao đổi cho hài tử chúng ta năm đó, mảnh còn lại ngay trên người của Kính vương. Cho nên ta Cho nên ta gả nữ nhi cho hắn, thứ nhất là vì ước định năm đó, thứ hai là muốn trợ hắn leo lên đông cung vị Dạ Chiêu quốc!”
Tiêu Tầm Dương nói thẳng, thản thản đãng đãng, dĩ nhiên không chút giấu giếm nào.
(Luna: Ta sớm thấy ông Mạch với bà công chúa có duyên rồi, vì thế khi nghe tính toán của ông vua không có bao nhiêu bất ngờ)
Mi tâm của Dạ Quân Ly khẽ động, khóe môi không tự chủ giơ lên, cười nói: “Bệ hạ thật đúng là hùng tài đại lược, bất quá bàn tính của ngươi đánh nhầm rồi, nhị ca bất tiết nhất cố với giang sơn này!”
Ba quang nhỏ vụn ở đáy mắt hắn, tiếu ý đạm nhiên ở khóe môi tà mị, nhị ca hắn nếu muốn giang sơn này quả thực giống như lấy đồ trong túi, cần gì người khác tương trợ?