CHƯƠNG 28: TIỂU HỒ LY
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan chính âm thầm tự trách vui đùa quá lớn, lại nghe thanh âm của Dạ Quân Ly vang lên.
“Nhất cử nhất động của ta đều bị người theo dõi, đoạn đường này ẩn vệ của ta không biết đã bỏ mấy người âm thầm theo dõi, nếu để cho bọn họ sống trở lại, tất cả chuyện chúng ta làm hôm nay đều là uổng phí.” Hắn khẽ thở dài một tiếng, nhắm hai mắt, thanh âm trầm thấp vài phần: “Ngươi cho là bổn vương không muốn để cho người bên cạnh an chẩm không lo sao?”
Mạnh Thanh Hoan thật không nghĩ tới Dạ Quân Ly sẽ có tình cảnh như vậy, nàng cũng quá ngây thơ rồi!
“Ngươi nói ngươi sống, đến tột cùng là uy hiếp có bao lớn với người khác a? Quả nhiên là yêu nghiệt, để người phải nghĩ nhiều.” Mạnh Thanh Hoan có chút bướng bỉnh nhạo báng, dời đi đề tài ủ dột.
Là nàng không hiểu nguy hiểm của thời đại này, hiểu lầm Dạ Quân Ly, nhưng nàng cũng rất sĩ diện, nói không nên lời xin lỗi, chỉ có thể dùng một loại phương thức khác để an ủi Dạ Quân Ly.
Dạ Quân Ly thở gấp phản tiếu, tâm có trầm muộn nhất thời tán đi, nha đầu này, thực sự là thông minh làm cho người ta chán ghét.
Trên đời này dám nói hắn là yêu nghiệt, cũng chỉ có nàng.
“Đi thôi, không về nghỉ ngơi nữa, người nào đó lại nói bổn vương ngược đãi nàng.” Dạ Quân Ly cắn răng hận hận nói xong xoay người phía trước.
Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng đuổi theo hắn cười hỏi: “Lẽ nào ngươi không muốn biết ta nhìn thấy cái gì?”
“Nữ quỷ đi bên người nhị ca chạm mặt với Chu Chính, nên ngươi hoài nghi nữ quỷ là kia là Chu Ngọc Hoa ba năm trước đã qua đời, nàng đi theo bên người nhị ca, nếu không phải là bởi vì thù hận, đó chính là báo ân.” Dạ Quân Ly đem suy đoán của bản thân đều nói ra, hắn đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn Kính Vương phủ.
“Nếu như nhị ca có ân với Chu gia, như vậy khốn long chi cục trong lăng tẩm có thể là hắn sai sử Chu Chính làm.” Mâu quang của Dạ Quân Ly sâu sâu, trong lòng có chút buồn bã.
Sẽ là nhị ca hắn sao? Nếu là vậy, mục đích của nhị ca là cái gì?
Mạnh Thanh Hoan thầm nghĩ Dạ Quân Ly này không hổ là yêu nghiệt, nàng không nói gì, hắn cũng đã đoán được thất thất bát bát, chỉ là nhìn thần sắc của Dạ Quân Ly rõ ràng có chút bi thương.
“Ngày hôm nay Kính Vương cho ngươi viên dạ minh châu thật không tệ, ngươi có phải nên hoàn một phần lễ cho người ta không? Ta cảm thấy thân thể của Kính Vương vẫn không tốt, Trường Lan lại là dược thánh chi đồ, y thuật cao minh, không bằng chờ Trường Lan trở về mang theo hắn cùng đi bái phỏng Kính Vương thế nào?”
Mạnh Thanh Hoan cười hì hì hỏi hắn.
Nếu lúc này đầu mối chỉ hướng Kính Vương, như vậy Kính Vương phủ bọn họ là nhất định phải đi!
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Quân Ly thu hồi đường nhìn, đổi thành quan sát Mạnh Thanh Hoan, khóe môi hắn hơi câu lộ ra một nụ cười mị hoặc: “Mạnh Thanh Hoan, ngươi bây giờ tựa như một con tiểu hồ ly.”
Khóe môi của Mạnh Thanh Hoan co rút, hừ nhẹ nói: “Ngươi mới là hồ ly.” Nàng biết Dạ Quân Ly là muốn biểu đạt nàng rất thông minh, nhưng cái từ hồ ly này không tốt!
Dạ Quân Ly nhún nhún vai cười nói: “Ngươi mới vừa rồi không phải nói bổn vương là yêu nghiệt sao?” Vẻ mặt hắn vô tội nhìn Mạnh Thanh Hoan.
Mạnh Thanh Hoan bị hắn đánh bại, lúc này nàng lại không có ngữ phản bác.
Tâm tình của Dạ Quân Ly thật tốt lôi kéo tay nàng đi về phía trước, tiếp tục nói: “Bất quá Dạ Chiêu quốc quả thật có một con hô ly, ngươi so với nó, đích thật là nộn chút.”
“Ai?” Mạnh Thanh Hoan hiếu kỳ không ngớt, có thể được Dạ Quân Ly tán dương, nói vậy đều không giống bình thường đi?
Đã thấy Dạ Quân Ly chỉ chỉ một tòa phủ đệ cách đó không xa, Mạnh Thanh Hoan phóng nhãn nhìn lại, đại môn màu đỏ loét đóng chặt, trên tấm biến có viết hai chữ tướng phủ.
Mạnh Thanh Hoan nghi hoặc không giải thích được, nàng không có ký ức của nguyên chủ tự nhiên không nhớ rõ quốc tướng Dạ Chiêu quốc là ai? Bất quá Mạnh Thanh Hoan thấy, vị trí tướng quốc này nhất định là người đức cao vọng trọng.
“Lâu Vũ Thần, hắn là tướng quốc trẻ tuổi nhất Dạ Chiêu quốc. Hai mươi ba tuổi ngồi trên vị trí tướng quốc, cho tới nay ba năm, chính tích hiển hách, thái độ làm người khéo đưa đẩy, xử sự công bằng hợp lý, cũng không thiệp đảng phái chi tranh, phụ hoàng sủng tin sâu cùng tôn kính của triều thần. Người tằng biệt hiệu Lâu hồ ly.”