CHƯƠNG 26: ĐỀU LÀ BỞI VÌ NGƯƠI
Editor: Luna Huang
Nghĩa trang? Nhà xác!
Trái tim nhỏ của Mạnh Thanh Hoan khẽ run lên, chợt quay đầu lại, sắc mặt giận dữ nhìn chằm chằm yêu nghiệt Dạ Quân Ly hỏi: “Thi thể của Chu Chính ở nghĩa trang? Ngươi vì sao không nói sớm?”
Nửa đêm canh ba nguyệt hắc cao phong như thế này, bọn họ đến nghĩa trang, đó không phải là tìm xui sao? Mạnh Thanh Hoan cho rằng thi thể của Chu Chính sẽ ở nhà của bản thân, ai mà nghĩ đến dĩ nhiên sẽ thả trong nghĩa trang!
“Ngươi lại không hỏi.” Dạ Quân Ly thiêu mi nhất phó chuyện không liên quan, thấy mi tâm của Mạnh Thanh Hoan ninh cùng một chỗ, tâm tình hắn thật tốt.
“Nhi tử của Chu Chính bán gia sản, nên chỉ có thể đem thi thể của phụ thân hắn gửi trong nghĩa trang.” Hắn dừng một chút, lại nói: “Nếu ngươi sợ, chúng ta trở về đi.”
Nói, mí mắt của hắn khẽ nâng, mâu tử có chút tiếu ý nhìn Mạnh Thanh Hoan.
Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu hung hăng trừng nhìn hắn một mắt, yêu nghiệt này nhất định là cố ý, hắn chính là có ý định muốn trêu đùa nàng. Không phải là nghĩa trang sao, có cái gì không dám đi!
Nàng hít sâu một hơi, lập tức đẩy mành ra nhảy xuống xe ngựa, đột nhiên một trận âm phong thổi tới, Mạnh Thanh Hoan rùng mình một cái, nàng rụt thân thể một cái ngẩng đầu nhìn trời âm u, ở trong lòng thầm mắng lão Thiên cũng đối nghịch với nàng. Lẽ nào nàng thật là yêu tinh chuyển thế, nên vận khí mới có thể như thế?
Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, không hề miên man suy nghĩ, nàng nhìn bảng hiệu màu đen được đèn lồng quất sắc phía trước đường phát sinh quang hơi yếu chiếu vào, rõ ràng là hai chữ nghĩa trang, bên trong gian phòng ánh nến sáng hơi yếu mơ màng, gia chi nơi này có chút hẻo lánh, khí trời lại không tốt, tăng thêm vài phần cảm giác quỷ dị kinh khủng.
“Trong nghĩa trang này chỉ có một cổ thi thể của Chu Chính, không cần sợ.” Dạ Quân Ly đi tới, đưa tay nhẹ nhàng ôm nàng trong ngực, ý đồ xua tan sợ hãi đáy lòng nàng.
Ai ngờ Mạnh Thanh Hoan run lợi hại hơn, nàng biết Dạ Quân Ly hảo ý, thế nhưng hiện tại hắn là một hoạt tử nhân thân thể lạnh muốn chết, cái ôm này của hắn, Mạnh Thanh Hoan luôn cảm giác mình là bị một cổ thi thể ôm vào trong ngực.
Nàng nhất thời dở khóc dở cười, nhưng lại không muốn phủ hảo ý của Dạ Quân Ly.
Dạ Quân Ly tựa hồ biết mình không có ôn độ, cảm giác cử chỉ của mình có chút dư thừa, tâm trạng của hắn trầm xuống đang muốn thu tay lại, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên cầm cánh tay của hắn, mâu quang như ngừng lại ở nghĩa trang.
“Ngươi nói nghĩa trang chỉ có một cổ thi thể của Chu Chính, Chu Chính có phải thân cao năm thước, hình thể hơi gầy, tuổi chừng bốn mươi, trên người mặc một kiện áo bào thanh hôi cũ không?” Mạnh Thanh Hoan nhìn chằm chằm du hồn đi ra từ nghĩa trang, thấp giọng hỏi thăm.
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Quân Ly đưa một nhãn thần cho Lăng Túc, liền nghe thanh âm kinh ngạc của Lăng Túc trả lời: “Đúng vậy.” Hắn trước đây đã tới nghĩa trang nên nhớ kỹ hình thể tướng mạo của Chu Chính, thế nhưng Mạnh Thanh Hoan làm thế nào biết?
Mạnh Thanh Hoan chiếm được trả lời thuyết phục, trong lòng đã có định luận, xem ra hồn phách của Chu Chính quả nhiên không có đi, chỉ là hắn là muốn đi đâu? Chẳng lẽ là tìm người hại chết hắn?
Đáy lòng của Mạnh Thanh Hoan run lên, nhất thời quên mất sợ, nhớ tới sự tình bản thân muốn xác nhận, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên buông lỏng tay của Dạ Quân Ly ra lui về phía sau mấy bước, chờ nàng ngẩng đầu nhìn lại, Chu Chính đã không thấy.
“Ngươi đang làm gì?” Dạ Quân Ly thấy nàng rất cổ quái, nhất thời nghi hoặc.
Con ngươi của Mạnh Thanh Hoan hơi chuyển, lại đi tới chỗ Dạ Quân Ly, khoắc cánh tay của hắn, quả nhiên Chu Chính biến mất lại xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của nàng.
“Nguyên lai là như vậy!” Mạnh Thanh Hoan dương thần cười, lẩm bẩm, nàng ngẩng đầu khinh bỉ nhìn Dạ Quân Ly một mắt không vui nói: “Nói ta là yêu tinh chuyển thế, nguyên lai đều là bởi vì ngươi.”