CHƯƠNG 233: MẠC GIA NGHI ĐOÀN
Editor: Luna Huang
Đồng thành biệt viện.
Mạnh Thanh Hoan cùng Dạ Quân Ly đang ngồi ở phòng khách uống trà, chỉ thấy Dạ Mạch Hàn cùng Phi Nhan vội vàng đến.
Vừa vào phòng khách, Dạ Mạch Hàn hơi trầm thanh âm xuống nhân tiện nói: “Chuyện tình của Mạc gia đã tra được.”
Sắc mặt Dạ Quân Ly sửng sốt, hắn buông ly trong tay xuống, ánh mắt yêu dị nhìn Dạ Mạch Hàn.
Dạ Mạch Hàn cho Phi Nhan một mắt, lập tức ngồi xuống cái ghế đối diện.
Mạnh Thanh Hoan thẳng thắt lưng, vểnh tai, chờ nghe chuyện tình có quan hệ với Mạc gia, mà ánh mắt của mọi người đều đã rơi vào chỗ Phi Nhan.
“Chúng ta tìm được lão quản gia của Mạc gia, từ chỗ của hắn nghe được một sự tình.” Phi Nhan ninh ấn đường, tiếp tục nói: “Mạc Vĩnh Lâm kỳ thật không phải họ Mạc, mà là họ Lâm, nguyên danh Lâm An Dương, là Trấn Bắc đại tướng quân của Thiên Linh quốc!”
(Luna: Má ơi, lằng nhằng rồi nha, mối quan hệ như mạng nhện vậy)
Nghe lời này, mâu quang của Dạ Quân Ly chợt co rụt lại, làm như cực kỳ ngoài ý muốn với tin tức như thế.
Trấn Bắc đại tướng quân quốc Thiên Linh quốc, uy danh lan truyền tứ hải, lúc ấy ở Thiên Linh quốc, có thể nói là chiến thần.
Đối với Lâm An Dương cùng với Thiên Linh quốc, Mạnh Thanh Hoan biết rất ít, nhưng nàng nhìn thấy Dạ Quân Ly kinh ngạc như thế, liền biết tin tức này rất là khiếp sợ ngoài ý muốn.
Nàng liễm liễm nghi hoặc, tiếp tục nghe Phi Nhan nói tới: “Nghe nói ngay lúc đó Lâm tướng quân chết trận sa trường, thi cốt vô tồn, nhưng chẳng biết tại sao hắn sẽ sửa tên họ, làm thủ thành tướng biên cương của Dạ Chiêu quốc!”
Ngón tay của Dạ Quân Ly nhẹ vuốt cằm, lâm vào trầm tư, hắn chưa bao giờ Mạc gia không ngờ là cựu thần của Thiên Linh quốc, nếu thật là như vậy, như vậy nguyên nhân mai danh ẩn tích của Mạc gia đến tột cùng là cái gì?
Phục quốc? Hay là đơn thuần mưu một con đường sống?
Phi Nhan nói những thứ này, Dạ Mạch Hàn sớm biết được, hắn nghi hoặc chính là một sự kiện khác ngẩng đầu hỏi Phi Nhan: “Vậy Mạc gia đến tột cùng có mấy hài tử?”
“Hai, hơn nữa là song sinh tử. Bất quá một người trong đó lúc mười tuổi không hiểu ra sao mà mất tích, ngay sau đó Mạc tướng quân chết trận sa trường, Mạc phu nhân tự tử, hài tử duy nhất còn sót lại bị dẫn tới kinh thành, chính là thiếu soái Long Đằng quân, Mạc Thượng Uyên!”
Vọng Thư Uyển.com – Luna: Tự nhiên muốn MTU khoan đi đầu thai, nếu ổng ở đây thì mọi chuyện dễ nói rồi
Phi Nhan nói xong ánh mắt dừng ở chỗ Dạ Quân Ly.
Mâu quang của Dạ Quân Ly u lãnh vài phần, đủ loại hành tích xem ra, sau lưng của Mạc gia hẳn là còn có một bàn tay đen, mà mục đích của bàn tay đen. . .
Nếu thật như hắn đoán, người này mưu kế tỉ mỉ hai mươi năm, tâm tư tuyệt không đơn giản, nhưng muốn tra ra chân tướng, chỉ sợ không dễ dàng.
Bất quá may mắn hắn còn có một manh mối, đó chính là Quỷ Âm sơn! Chỉ cần tra ra người nào trung thành Quỷ Âm sơn, có lẽ có thể tìm được bàn tay đen phía sau màn thao tác hết thảy!
Mạnh Thanh Hoan cũng cảm thấy sự tình càng ngày càng phức tạp, đại tướng quân Thiên Linh quốc mai danh ẩn tích, Mạc Thượng Tà mất tích, Mạc Thượng Uyên bị đưa đến bên cạnh Dạ Quân Ly, tất cả chuyện này, nếu như không phải trùng hợp, đó chính là âm mưu thật lớn.
Có lẽ chính như Dạ Quân Ly lúc trước đoán, Long Đằng quân bị giết, cùng Mạc Thượng Uyên không thoát được quan hệ. Nếu thật là như vậy, không biết Dạ Quân Ly có thể thừa nhận hay không?
Mạnh Thanh Hoan có chút lo lắng nhìn Dạ Quân Ly, giờ khắc này đột nhiên cảm thấy trên người nam nhân này lưng gánh nhiều lắm!
Nàng chính là cảm khái chợt nghe Phi Nhan lại nói: “Còn có một sự kiện, ta vừa mới nhận được tin tức, An vương thế tử Tiêu Cảnh Lương đã rời kinh, hắn và Lâu Vũ Thần đã gặp mặt còn cùng nhau uống trà, giữa hai người nói những thứ gì, người của chúng ta tra không được.”
Mạnh Thanh Hoan hơi ngẩn ra, nhíu nhíu mày, Dạ Mạch Hàn giữ im lặng bên cạnh đột nhiên nói: “Lâu Vũ Thần trước khi đi sứ Thánh Dương quốc hẳn là nhận thức Tiêu Cảnh Lương.”
“Hơn nữa lấy cơ trí của Lâu hồ ly, nên biết Đồng thành là địa bàn của Thất Sát môn, hắn thời khắc bị người giám thị, nhưng hắn vẫn còn dám gặp mặt Tiêu Cảnh Lương. Hoặc là thân thẳng không sợ bóng nghiên, hoặc chính là tham dò, có âm mưu khác!”