CHƯƠNG 231: CHUYỆN XƯA NHƯ KHÓI 2

Editor: Luna Huang
Sắc mặt Trường Lan bình tĩnh, sóng mắt không có gợn sóng, giống như toàn bộ những thứ nghe được đều không quan hệ với hắn vậy.

Mạc Thượng Tà cùng Việt Phong Linh hai người cũng im lặng không nói được một lời, chỉ có Tiêu Thủy Vân làm như không tin sự thật này.

Sau khi mẫu hậu qua đời, phụ hoàng hắn vẫn luôn chưa từng lập hậu, đến nỗi con nối dõi cũng chỉ có nàng cùng ca ca, trong hậu cung mặc dù có phi tần bất quá cũng là thùng rỗng kêu to.

Bách tính Thánh Dương quốc ai không biết, phụ hoàng hắn nhớ mãi không quên Tô hoàng hậu đã qua đời.

Nhưng chân tướng sự tình, tàn nhẫn như vậy!

“Sư phụ, vị công tử này là đồ đệ của Hoa Nam Tử sư thúc, hắn thân trúng kịch độc, làm phiền sư phụ lo lắng vì hắn trị liệu đi.” Trường Lan nói xong xoay người đi đến ở chỗ sâu trong dược cốc.

Tiêu Thủy Vân đang muốn đuổi theo, Mạc Thượng Tà đột nhiên túm cánh tay của nàng nói: “Để hắn một mình yên lặng một chút đi.” Hắn nhìn bóng lưng Trường Lan đi xa, dáng người cô lãnh lộ ra vắng vẻ bi thương dày đặc.

Một lúc tự dưng tìm về thân thế của mình, đã biết chuyện cũ không chịu nổi đến phụ mẫu của mình, dù là ai dù ai cũng không cách nào chấp nhận đi?

Mạc Thượng Tà thở dài một tiếng, lại nghe Ôn Chính Khanh nghi thanh hỏi: “Ngươi là đồ đệ của sư đệ ta? Sư đệ ta hiện tại ở đâu?”

“Ba năm trước sư phụ qua đời.” Mạc Thượng Tà hướng Ôn Chính Khanh hơi hơi chắp tay, xem như hành lễ, hắn nâng mắt nhìn Ôn Chính Khanh đáy mắt ảm đạm.

“Năm đó sư đệ bởi vì nghiên cứu độc thuật bị sư phụ phát hiện, đuổi ra khỏi cốc, nhưng kỳ thật độc thuật của sư đệ đều là sư muội dạy cho hắn. Sư muội năm đó ở Vô Âm cốc học được thiên hạ kỳ độc, cùng với cổ thuật huyền diệu, việc này bị sư phụ biết được, hắn giận dữ, lệnh cưỡng chế nàng lập tức quay về dược cốc, nhưng sư muội đã mang thai cốt nhục của Tiêu Tầm Dương, sư phụ sau khi biết lại càng khí nàng bại hoại môn phong, do đó đoạn tuyệt quan hệ phụ nữ với nàng.”

Vọng Thư Uyển.com

Ôn Chính Khanh tiếp tục kể chuyện năm đó, hắn rủ mắt thở dài lại nói: “Sư muội mang thai Trường Lan, tất nhiên không thể chạm mấy thứ kia, cho nên đã đem độc thuật cùng với cổ thuật giao cho sư đệ, để hắn nghiên cứu. Ai ngờ bị sư phụ phát hiện.”

Mạc Thượng Tà có chút kinh ngạc, hóa ra cổ thuật của Hoa Nam Tử là Tô Tình Nhiễm truyền thụ, nhưng hắn cũng có khó hiểu, hỏi: “Tiểu sư thúc vì sao phải học những kỳ độc cổ thuật này?”

Ôn Chính Khanh nói: “Một y giả tốt, nhất định biết hội học thuật chế độc, mới có thể biết hội học thuật giải độc. Đây là cảnh giới cao nhất của y giả, chỉ tiếc sư phụ lão nhân gia có chút ngoan cố, nghe không vào những đạo lý này.”

Từ xưa độc cùng y là mật không thể phân đích, chỉ có kết hợp hai cái, mới có thể hảo hảo nâng y thuật của mình. Đây là nguyên nhân năm đó Tô Tình Nhiễm đi Vô Âm cốc bái sư, lại không nghĩ rằng, một chuyến hành trình Vô Âm cốc, hủy đi cuộc đời của nàng.

Mạc Thượng Tà hơi trầm mâu quang xuống, như có suy nghĩ gì, một lúc lâu sau, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi Ôn Chính Khanh: “Xin hỏi sư bá, nữ nhân Tiêu Tầm Dương cùng Dạ Đình Giang đồng thời yêu đến tột cùng là ai?”

Sắc mặt của Ôn Chính Khanh khẽ biến, trên vầng trán xẹt qua một phẫn sắc: “Nàng chính là Hiếu Hiền Thuần Giai hoàng hậu đã qua đời của Dạ Chiêu quốc!”

Mạc Thượng Tà sửng sốt, kinh thanh nói: “Thuần Giai hoàng hậu? Sinh mẫu của Hiên vương Dạ Quân Ly?”

“Chính là nàng. Hai nước trở mặt tất cả đều là vì nữ nhân đó, một hồng nhan họa thủy mười phần!” Ôn Chính Khanh tràn đầy chán ghét, nếu không bởi vì nàng, tiểu sư muội của hắn như thế nào lại chết?

Tiêu Tầm Dương cùng Dạ Đình Giang tranh đấu, cuối cùng Tiêu Tầm Dương thua, bởi vì nữ nhân hắn yêu căn bản là không yêu hắn.

Nhưng trong lòng một nam nhân một khi sinh ma chướng, đó chính là bắt đầu của vạn kiếp bất phục.

(Luna: Nhức đầu, ba ông Ly với ba ông Lan hơi bị nhiều thù để kết)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play