Hai người chụp được bô ảnh khá xịn xò , Hoàng Vi như người hạnh phúc nhất đem ảnh về để thành khung đóng ở bàn phòng làm việc . Tử Khuynh ko hay biết gì về việc này , khoảng sau 2 tuần ở Tử Khuynh cũng quen hơi ở đây .

Hoàng Vi bình thường rất bận việc , cô nàng có khi 11h khuya mới về , chỉ ngà ngà say chút nên Tử Khuynh ko mấy bận tâm nhiều . Cho đến 1 đêm.. Đang thiu thiu ngủ thì Tử Khuynh nghe tiếng gõ cửa , cửa ko khoá nên Hoàng Vi đi vào , giọng nói nhẹ của Hoàng Vi nói

- Tiểu Khuynh, em ngủ chưa! Tiểu Khuynh?

Ko thấy động tĩnh gì Hoàng Vi rón rén ngồi xuống giường Tử Khuynh , Tử Khuynh giả bộ ngủ , Hoàng Vi nhẹ nhàng vén tóc cô lên

- Tiểu Khuynh, đến lúc ngủ em vẫn rất đẹp a!

Hoàng Vi nhìn người trước mặt lòng cảm thấy bình an

- 20 năm ở cõi dương gian ko có em bên cạnh rất buồn , rất nhớ em nhiều , đêm khuya tôi cố tăng công việc lên để quên em đi , thời gian càng trôi ý nghĩ em đã chết thật khiến chị ko thể thở nổi , đêm nay .. Được ngắm em trực tiếp như vậy giống như chị đang mơ vậy ! Tiểu Khuynh, chị yêu em !


- Chị . Sẽ . Trả . Thù!

Sau câu bộc bạch tâm sự, cô còn bồi thêm một câu

- Chị biết em chưa ngủ đâu !

Đây có lẽ là lần đầu tiên cô thấy Hoàng Vi hôm nay tỉnh táo đến vậy , biết ko thể giấu được nữa , Tử Khuynh thở dài , ngồi dậy , tay vén tóc ngược ra sau

- Cô nay cũng tỉnh thật !

Trong ánh đèn mờ chiếu từ ngoài sân vào trong phòng ngủ , Hoàng Vi như bị mê hoặc bởi ánh sáng trong mắt Tử Khuynh, một chút đau thương , một chút khinh bỉ kiêu ngạo , ko nói nàng quyến rũ thì cần phải đi khám lại mắt

- Cô nhìn đủ chưa!

Tử Khuynh đáp

- Em .. Rất đẹp Tiểu Khuynh!

- Ko bằng tên Quách Nhị đâu nhỉ?

Câu nói mang hàm ý khác , đâm chọt tim Hoàng Vi, cô nghiến răng nhanh hơn nữa là đè Tử Khuynh nằm bẹp xuống giường , trong tình cảnh này có chút ngượng ngùng, Tử Khuynh vẫn bình tĩnh ko động đậy , ánh mắt như muốn nhìn xuyên qua Hoàng Vi


- Đừng nhắc đến cái tên tên khốn nạn lần nữa !

- Tôi thích , bởi .. Đó là sự thật !

- ĐỪNG NHẮC ĐẾN HẮN TA NỮA !

- Không thì sao? Ưm~

Tử Khuynh ko kịp phản ứng đã lãnh trọn nụ hôn từ Hoàng Vi, cô giãy dụa cố thoát

" Nụ hôn đầu ko thể nào thuộc về cô ta lần nữa"

Hoàng Vi dùng hết sức bình sinh ấn mạnh Tử Khuynh ko cho giãy dụa thêm , Tử Khuynh như con giun xéo mãi cũng quằn, nằm im mặc sức để cho Hoàng Vi tự do thử môi cô .

Chuyện này chỉ có một lần , Hoàng Vi tiến tới luồn lách lưỡi vào trong khoang miệng ngọt của Tử Khuynh

" Môi em ấy mềm quá , tại sao trước đây .. Mình lại để mất một bảo bối như vậy chứ ?! "

Cả người cô mềm nhũn , tay cô nới lỏng ra , đây cũng là cơ hội có 102 , Tử Khuynh co chân đạp một cái mạnh vào người Hoàng Vi, quá bất ngờ, Hoàng Vi lãnh trọn cú đạp bay xuống giường , tay ôm bụng suýt xoa


- Đau đấy! Em ko thương hoa tiếc ngọc gì cả!

Tử Khuynh ngồi dậy lấy tay chùi miệng , chà đi chà lại

- cô cũng xứng là hoa sao ? Cô nhìn lại cô vừa làm gì tôi đi!!

- Chị.. Là chị ko kiềm chế được cảm xúc! Tiểu Khuynh..

- Cút!

- Tiểu..

- CÚT !

Hoàng Vi im lặng đi ra ngoài , còn nói thêm

- Chị xin lỗi !

Ngày hôm sau , Hoàng Vi dậy sớm làm bữa sáng , cô muốn tạ lỗi với nàng , nhưng " ăn" nhiều vậy sợ là khó tạ lắm . Tử Khuynh chuẩn bị đi đâu đó , vừa bước xuống đi ngang qua phòng khách , Hoàng Vi đi ra chặn nàng

- Em định đi đâu vào sáng sớm vậy?

- Tránh ra!

Tử Khuynh khó chịu

- ăn sáng rồi đi! Chị làm vài món em thích đấy!

- xì! Tôi có hẹn rồi !

Tử Khuynh cố lách người qua Hoàng Vi, nhưng lại bị cô chặn

- Hẹn?! Em có hẹn với ai !?

- Hẹn với ai liên quan tới cô à? Nhớ giao kèo chuyện ai người nấy lo chứ !

- Nhưng.

- Tránh ra!

Hoàng Vi né người sang một bên , Tử Khuynh ko nói gì bỏ đi ra ngoài, Hoàng Vi chán nản ngồi thụp xuống ghế

- Tử Khuynh, theo đuổi em thật khó ! Tôi nên làm gì đây !

Tử Khuynh đến chỗ Thế Long xem tình hình thế nào rồi , 2 tuần ko xem xét gì ko đúng cho lắm . Đến trước cửa nhà Thế Long, Tử Khuynh cảm thấy khí tức toả ra ngoài , mở cửa đi vào , Tử Khuynh càng cảm thấy linh khí càng lúc càng mạnh hơn. Đi vào phòng Thế Long, Thế Long vừa mới tăng cấp , trên người xuất hiện ấn kí cũ của Tiên Đế .

- Thế Long, anh tăng cấp rồi!

Thế Long nghe tiếng người quen , xoay người lại mừng rỡ

- Khuynh Khuynh! Em xem có tốt ko ! Anh tăng gấp rôi !

Thế Long như đứa trẻ vui sướng khoe cơ thể 6 múi cuồn cuộn

- Haha , em đem cho anh cái này nè!

- Gì vậy?

Tử Khuynh mở cặp ra , cầm bóc hộp cơm

- Cơm gà chiên ngũ vị !!!

Thế Long nhào đến lấy hộp cơm, nhấp một hơi hết sạch hộp cơm , Thế Long còn hơn cả tái sinh trở lại mặt hạnh phúc hiện hai chữ " thoả mãn " trên mặt.

- Chỉ có cơm em làm là ngon , ực Ợ~~~!

- Còn phải khen , mặc áo vào đi !

Thế Long mặc áo vào , chỉn chu lại thần thái

Áo sơ mi đen tôn vinh vẻ đẹp lạnh vương tử của Thế Long thật ko gϊếŧ bao trái tim thiếu nữ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play