“ Cậu mới là người gây họa đấy!” Băng Băng nhào tới, nàng cũng nhào đến. Hai bên bắt đầu dùng vũ lực a. Nàng dùng sức nhấn vai Băng Băng xuống, Băng Băng lấy tay đỡ chuyển thành Băng Băng ấn nàng xuống nước.
Hai người náo loạn một trận làm mặt nước gợn những đợt sóng mạnh mẽ, cũng vì ồn ào mà thu hút những người gần đấy lại xem.
“ Các người đang làm gì vậy hả?!” hai giọng nói đầy tức giận của hai người nào đó vang lên.
Song song với đó chính là hai bóng đen bay đến vớt nàng và Băng Băng đến chỗ khác tránh tầm mắt của nhiều người. Đến một nơi yên tĩnh, hắn và Tống Thiên Cảnh mới dám đặt hai người xuống.
Ban nãy hắn và Tống Thiên Cảnh đang trên đường đi tìm hai người nàng thì được ảnh vệ chạy đến báo là hai người đang cãi nhau. Đến nơi thì đã thành ra như thế này rồi...
Hắn nhíu mày nhìn nàng:” Nàng đang làm cái gì vậy hả?”
Nàng trừng mắt chỉ Băng Băng:” Hỏi cô ta đi!”
Băng Băng cũng tức giận:” Ta làm gì? Là cô ta gây sự!”
" Cô ta gây sự với ta trước!"
" Là cô ta mới phải!"
Hắn và Tống Thiên Cảnh nghe hai người cãi nhau đến nhức cả đầu, chẳng phải ban nãy còn thân thích lắm hay sao? Tại sao lại thành ra như thế này? Tống Thiên Cảnh xoa xoa thái dương hỏi:" Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Nàng nhanh miệng nói:" Là cô ta kéo ta xuống nước!"
Băng Băng cũng đáp:" Là cô ta làm cho thuyền nghiêng nên ta mới rơi xuống nước!"
" Là cô ta nói ta gây rắc rối trước!"
" Cô ta là người gây rắc rối, không đúng sao?!"
" Cô mới là người gây rắc rối!"
" Là cô mới đúng!"
" Là cô!"
…
" Thôi đủ rồi!" hai nam nhân thật sự bị nàng và Băng Băng làm cho choáng váng.
Hai người nào đó giật thót vì câu nói hết sức tức giận kia. Nàng thức thời nói:" Khụ, ta cảm thấy hơi lạnh. Ta nên về thay y phục ra cái đã. Chỗ dành cho ta là ở đâu vậy? À, được rồi, tự ta tìm vậy. Cáo từ trước!", nói rồi nàng vọt đi nhanh chóng.
Băng Băng cũng nhún vai:" Ta cũng nên trở về phòng rồi, hai người cứ ở đây nói chuyện đi". Nói rồi cả hai đều biến mất để lại hắn và Tống Thiên cảnh vẫn chưa tiêu hóa được sắc thái biểu cảm của hai người nào đó đang liên tục thay đổi.
Trong phòng của nàng…
Minh Ngọc thở dài chảy tóc cho nàng nói:" Tiểu thư, khi không người lại đi gây sự với Dương quý phi đó. Còn nữa, Ngọc nhi nghe nói hai người quen biết nhau từ trước mà. Sau bây giờ lại…"
Nàng bĩu môi:" Cô đừng quan tâm… À mà khoan, hình như nhà bếp còn bột mì phải không?"
Minh Ngọc tò mò hỏi:" Tiểu thư định nấu ăn sao?"
Nàng híp mắt:" Ta mà lại đi nấu ăn sao? Cô không nghĩ chúng ta nên tìm cách trả thù sao?"
" Hả?!"
Cùng với lúc đó, bên phía phòng của Băng Băng cũng đang mưu mô tính kế gì đó.
Băng Băng rót trà nhìn cung nữ thân cận của mình A Hân hỏi:" Hình như nhà bếp của hoàng cung vẫn còn dư một ít cà chua đúng không?"
A Hân mở to mắt nhìn Băng Băng:" Chủ nhân, người định làm gì sao?”
Băng Băng sờ cằm:" Ta muốn trả thù"
…
Một lúc sau, nơi hoa viện ít người qua lại nhất, nàng và Băng Băng không hẹn mà cùng đến đó. Nàng hai bên hông đều đeo hai cái túi lớn đang chống nạnh nhìn Băng Băng. Đối diện, Băng băng hai bên hông cũng treo hai cái túi đang khoanh tay nhìn nàng.
Nàng cười khinh:" Vẫn như lúc nào, hai chúng ta luôn biết đối phương nghĩ gì"
Băng Băng bật cười:" Bởi vậy chúng ta mới là bạn thân của nhau được chứ"
Nàng nheo mắt nói:" Nếu đã như vậy thì chúng ta cũng nên giải quyết vấn đề đang dang dở ban nãy "
" Đúng ý tôi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT