Tên gốc: 流逝 – Lưu thệ Thể loại: Đam mỹ, chính kịch, BE/HE (tùy cảm nhận người đọc) Người dịch: Củ Cải Thần Kỳ (wp xiaojiji520) Tình trạng: Hoàn 19 chương)
Văn án
Khoảng thời gian ấy, thật sự rất đáng nhớ, cả đời cũng sẽ không bao giờ phai mờ.
Bầu trời tuổi thơ, kí ức vô số, thật trong xanh, thật tươi đẹp.
Năm mà Úc Giải Phóng và Tưởng Ái Quân biết và quen nhau là khi mới sáu tuổi.
Lúc đó, Giải Phóng mở túi vải, từ bên trong lấy ra một đồ vật rồi đưa cho Ái Quân nhìn xem
Trong tay Giải Phóng là một vật của bà, sáng lấp lánh, Ái Quân kinh ngạc thốt lên: “Nhẫn ư?”
Giải Phóng đắc ý nheo mắt hừ mũi, giống như một chú ngựa non tràn đầy tinh thần.
Hai đứa trẻ không hẹn mà cùng nhớ tới cảnh trong bộ phim mới xem gần đây.
“Qua đây nào Ái Quân.” Giải Phóng nói: “Em nói đi, em có bằng lòng ở cùng anh một đời không?”
“Tất nhiên là em bằng lòng rồi.”
Giải Phóng kéo tay Ái Quân qua, đeo chiếc nhẫn vàng lên ngón tay cậu.
Ngón giữa, ngón trỏ, ngón áp út, ngón út – thử qua hết nhưng đều to quá.
Cuối cùng thì miễn cưỡng nhét được vào ngón cái.
Giải Phóng vỗ tay, đột nhiên lại nhớ ra một chuyện khác.
“Em còn phải nói: ‘Ai đu’.”
“Ai đu.” Ái Quân nói chẳng hề do dự.
“Anh cũng ai đu.” Giải Phóng nói chắc như đinh đóng cột.