145Trong nháy mắt, Tàng Thư Các yên tĩnh lại
như ve sầu mùa đông.Đám bạn xấu đưa lưng về phía Lam Khải Nhân, bị dọa đến nỗi
trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, cho dù không quay đầu, bọn họ cũng có thể
tưởng tượng ra được khuôn mặt đen như than và râu ria dựng đứng kia của Lam Khải
Nhân, nhớ tới buổi học hôm nay là Thanh Hành quân dạy, bọn họ dường như đã lâu
không thấy Lam Khải Nhân. Tuy là như thế, nhưng dư uy thì vẫn còn, mấy thiếu
niên giống như đại nạn lâm đầu, sắc mặt trắng bệch, yên lặng chờ đợi ai đó lên
tiếng.Ngụy Vô Tiện ngồi rất nghiêm chỉnh, hắn đã từng ứng phó Lam Khải Nhân nhiều
lần, bây giờ cũng coi như cũng có kinh nghiệm, chỉ cần hắn không gây ra rắc rối
gì quá lớn, thì Lam Khải Nhân sẽ không so đo nhiều, mà mở một mắt nhắm một mắt
cho qua.Tàng Thư Các yên tĩnh được một lúc, Thanh Hành quân quan sát sắc mặt của
Lam Khải Nhân, thực sự là tức giận đến không nhẹ, nhưng lại giống như đã quá
quen mà hít vào một hơi thật sâu, sau đó liền hòa hoãn lại. Lúc này ông đã lấy
lại được bình tĩnh, giơ tay vuốt vuốt chòm râu dê bóng loáng được chải cẩn thận
tỉ mỉ, nói "Vừa rồi Vong Cơ không gây chuyện, nên không bị phạt."Ngụy
Vô Tiện thở ra một hơi, lặng lẽ liếc mắt đưa tình với Lam Vong Cơ, sợ Lam Khải
Nhân sẽ liên lụy luôn cả y, nhưng tinh tế nghĩ lại người Cô Tô Lam thị bọn họ đều
là chính nhân quân tử, trừ tình huống đặc biệt ra, cũng sẽ không làm những chuyện
như giận chó đánh mèo.Lam Khải Nhân nói tiếp "Giang Vãn Ngâm, Nhiếp Hoài
Tang, còn có..." Ông duỗi ra một ngón tay, vẽ một vòng tròn về hướng đám bạn
xấu như c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.