106Hai người nhìn chằm chằm câu nói trên miếng
giấy nhăn nhăn nhúm nhúm kia, im lặng một lát. Ánh mắt Lam Vong Cơ nhạy bén thấy
được sự hưng phấn trong đôi mắt Ngụy Vô Tiện, cùng hai nắm tay bởi vì kích động
mà không ngừng đập rầm rầm lên thư án.Cẩn thận nghĩ lại, dường như từ lúc y tới
Liên Hoa Ổ mấy ngày trước đó, Ngụy Vô Tiện đã bị mấy tên sư đệ vây khốn chặt
như nêm, chưa từng được ra ngoài chơi, từ sau khi y trở về, càng được thấy tận
mắt người này từng bước một sa đọa đến mức người có thai "Thân kiều thể yếu"
như thế nào.Ngụy Vô Tiện bị ép nhẫn nhịn lâu lắm rồi, giờ lại nhìn thấy câu nói
này... bỏ qua nỗi kinh ngạc ban đầu vì sự gan to bằng trời dám mời Lam Vong Cơ
của đám bạn bè của hắn đi thì bây giờ hắn chỉ nhìn chằm chằm Lam Vong Cơ, không
nhúc nhích.Lam Vong Cơ "..."Ngụy Vô Tiện "..."Lam Vong Cơ
"..."Ngụy Vô Tiện"..."Lam Vong Cơ gian nan cự tuyệt
"Chúng ta vẫn đang bị phạt, ngươi... Không thể."Ngụy Vô Tiện nói
"Nhưng mà ta bị các ngươi cấm túc mấy ngày nay rồi..."Lam Vong Cơ miễn
cưỡng lặp lại hai chữ kia "... Không thể."Ngụy Vô Tiện năn nỉ nói
"Lam Trạm Lam Trạm, chỉ đi ra phía sau núi nhà các ngươi chơi m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.