103Thanh Hành quân cũng không ở lại lâu, mặc
dù bế quan nhiều năm, rất ít khi gặp mặt hai đứa con của mình nhưng rốt cuộc
cũng là phụ tử nên ông có thể hiểu rõ Lam Vong Cơ, có thể gặp được người mình
thích, cũng là phúc khí của y, khục... Tuy nói quá trình có hơi kinh thế hãi tục...Sau
khi Thanh Hành quân rời đi, hai người đều thở dài một hơi, Ngụy Vô Tiện thăm dò
nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn bóng lưng Thanh Hành quân đi xa dần, cho đến
khi biến mất không thấy gì nữa hắn mới chần chờ quay trở về, một lát sau lại
nghi thần nghi quỷ dò xét nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.Lam Vong Cơ không rõ
ràng cho lắm, nhìn Ngụy Vô Tiện, hỏi "Xảy ra chuyện gì?"Ngụy Vô Tiện
không nhìn y, đôi mắt vẫn còn nhìn chằm chằm bên ngoài "Phụ thân ngươi...
Sẽ không tới nữa chứ?"Nghe hắn nói như vậy, Lam Vong Cơ mới hiểu ra, chỉ mới
một ngày mà Ngụy Vô Tiện đã bị phụ thân y vô ảnh vô tung dọa hai lần, giờ phút
này còn có chút lo sợ cũng là chuyện đương nhiên.Lam Vong Cơ nói "... Sẽ
không, phụ thân phải đi tìm thúc phụ và huynh trưởng."Nhắc tới Lam Khải
Nhân, Ngụy Vô Tiện hiếm thấy thương cảm cho lão nhân gia một chớp mắt, sau đó lại
cướp lấy đồ trong tay Lam Vong Cơ ném qua một bên, nói "Vậy bây giờ khoan
chép đã, nói chuyện với ta nha?"Lam Vong Cơ vươn tay nhặt bút lên, nói
"Ngươi nói đi, " Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của
Ngụy Vô Tiện, y dừng một chút, nói tiếp "Ta nghe."Ngụy Vô Tiện nghe vậy
cơ thể nhoài ra nằm sấp trên bàn, thở dài "Ai da! Lam Trạm ngươi sao lại
như vậy chứ? Ngày mai thúc phụ ngươi mới tới, hôm nay không chơi cùng ta
sao?"Lam Vong Cơ thấy hắn lại bắt đầu lười biếng, nhịn không được nhắc nhở
"... Trước khi thúc phụ đi đã giao nhiệm vụ, ngày mai sẽ tới kiểm
tra."Ngụy Vô Tiện "..."Ngụy Vô Tiện giả ngu "Sao ta không
biết nh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.