VONG TIỆN -[EDIT] - NHẬT KÝ MANG THAI CỦA ĐẠI SƯ HUYNH VÂN MỘNG -MĐTS

1


1 năm

trướctiếp

01 Ngụy Vô Tiện có thai rồi.Lục sư đệ mắt nhỏ chớp chớp, lại chớp chớp, đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai, không tin được nhìn Ngũ sư huynh, thanh âm có chút phát run, "Y sư Phương Tài nói cái gì? Ta, ta nghe không rõ."Ngũ sư huynh cũng ngoáy ngoáy lỗ tai, quay đầu nhìn Tứ sư huynh, "Ta, ta cũng không nghe rõ. Tứ sư huynh, huynh thì sao?"Tứ sư huynh "..."Cứ như vậy hỏi tới hỏi lui, bỏ qua Nhị sư huynh Giang Trừng tạm thời không ở đây, Tam sư đệ gánh vác sứ mệnh vĩ đại, ba người cùng kỳ vọng, ngẩng đầu bù lu bù loa hỏi Đại sư huynh, "Đại sư huynh, y, y sư Phương Tài nói, nói... Nói huynh..."Ngụy Vô Tiện không nói.Các sư đệ nhìn lại, liền thấy Ngụy Vô Tiện há miệng rất to, con mắt trừng đến căng tròn, nhìn chằm chằm y sư, mắt đã có chút cay cay, xem bộ dạng này đoán chừng là còn đắm chìm trong câu nói kia của y sư không cách nào kiềm chế nổi, hoàn hồn chậm hơn so với bọn hắn một chút.Tam sư đệ không còn cách nào, lúc này trong phòng Ngụy Vô Tiện chỉ có sáu người bọn hắn, trừ y sư còn có Ngụy Vô Tiện, bên trong còn có sư huynh sư đệ, hắn tuổi lớn nhất, một cỗ hầu tử xưng bá, tức phụ ngao thành bà*, hoan hỷ tự nhiên sinh ra, hắn tiến lên mấy bước, nghĩ tới phương thức bọn hắn chơi đùa thường ngày, tung một quyền vào bụng của Đại sư huynh, làm hắn tỉnh ra, thế nhưng là...Ngụy Vô Tiện có thai rồi.Tam sư đệ nắm đấm đã sẵn sàng run run mấy hồi, ánh mắt dao động giữa nắm đấm của mình và bụng của Đại sư huynh, nghe nói người có thai rất yếu ớt, nếu như một quyền này tung ra, làm mất đi đệ nhất đại đích tử của Liên Hoa Ổ, hậu quả sẽ...Hiển nhiên không chỉ có mình hắn nghĩ đến, Tam sư đệ kinh hoảng, Tứ sư đệ thất thố, Ngũ sư đệ sợ hãi, Lục sư đệ sợ quá khóc, Ngụy Vô Tiện cũng bị tiếng khóc kia làm cho tỉnh.Mặc dù vị y sư kia nói có chút nhảm, nhưng hắn vẫn theo bản năng bảo vệ bụng của mình, từ từ lùi về sau, cách Tam sư đệ nắm đấm xa xa, cảnh giác nói: "Đệ làm gì?! Tạo phản?!"Tam sư đệ giơ nắm đấm, ngây ngẩn cả người, đầu óc chuyển mấy vòng, yếu ớt nói: "Chẳng lẽ... Thật sự... Có thai rồi sao?"Ngụy Vô Tiện lúc này cũng thanh tỉnh hơn mấy phần so với vừa nãy, nghe được câu này, ném một cái gối qua, "Đệ mới có thai ấy! Lão tử là nam!"Tam sư đệ có chút ủy khuất, "Nhưng mà..."Đúng lúc đó y sư bổ sung vào, "Ngụy công tử, mạch tượng này... Thật sự là có thai."Ngụy Vô Tiện "..."Ngụy Vô Tiện lại tiếp tục hét lên "Lão tử là nam nhân!"Dường như sợ người ta không tin, hắn kéo cổ áo, lộ ra bộ ngực bằng phẳng, cốt cách thiếu niên cân xứng, như có như không một chút mỏng nhẹ cơ bắp, một tay dùng sức vỗ bộp bộp vài cái, phát ra tiếng trầm đục, "Nam! Ta là nam!"Y sư gật đầu cho có lệ "Ừm, ta biết!"Ngụy Vô Tiện "..."Hắn lại vươn tay xuống phía quần mình, bị mấy sư đệ cuống quít ngăn lại, "Phải phải phải! Đại sư huynh, chúng ta biết huynh là nam!"Y sư nói "Ngụy công tử không cần như thế, ta biết ngươi chính là nam nhân."Nguy Vô Tiện lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.Y sư lại nói "Nhưng mà... Ngươi có thai rồi."Ngụy Vô Tiện "..."02Ngụy Vô Tiện theo Giang Phong Miên về Liên Hoa Ổ đã hơn một tháng, vào chính giữa hè, nắng gắt từng tảng lớn độc ác đổ xuống mặt đất, đi giày vào cũng nóng không chịu nổi, phòng ốc nơi xa bị nướng đến thay đổi hình dạng, dù là bên cạnh Liên Hoa hồ, nguyên bản hơi nước mát mẻ cũng bốc hơi hầu như không còn, nếu nói trên đường là giá nướng, bên hồ là lồng hấp, tóm lại đều không tốt hơn bao nhiêu.Ngụy Vô Tiện mang theo một đám sư đệ cả ngày ngâm mình trong Liên Hoa hồ, chuyên môn tìm tới phía dưới chỗ lá sen dày đặc, cả người ngâm ở trong nước, mới cảm thấy thoáng mát mẻ một chút.Mỗi khi đến đây, Ngụy Vô Tiện mới có thể nhớ tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, thuận tay cầm lấy một phiến lá sen che trên đầu, cảm thán nói "Kỳ thật Vân Thâm Bất Tri Xứ cũng khá tốt."Tứ sư đệ nói "Tốt? Tốt ở chỗ nào? Tới 3000 điều gia quy! Đại sư huynh, huynh không phải nói không bao giờ muốn đi sao?"Vừa nghe hắn nói như vậy, Ngụy Vô Tiện phảng phất nhớ ra cái gì, hoảng hốt một chớp mắt, sau đó lại nói "Nhưng được cái rất là mát mẻ a, cũng chỉ có cái đó là ưu điểm đập vào mặt người ta thôi. Đệ nghĩ xem, sâu bên trong núi, rừng cây dày đặc, mặt trời không rọi vào, tìm cái chân tường chạc cây leo lên trên, có một cơn gió tùy tiện thổi tới, cảm giác ấy... Hơn gấp trăm lần so với chúng ta ngâm trong nước hiện giờ."Đúng là mặt nước hồ bị chiếu cho ấm một chút, trừ phi lặn xuống sâu, bọn họ giờ như một đám ếch xanh lột da bị nhốt trong cái nồi to. Đợi đến khi chạng vạng, ngày không nóng dữ dội như vậy nữa, mấy người mới đi lên bờ, các sư đệ kề vai sát cánh, xiêu xiêu vẹo vẹo mà đi phía trước, Ngụy Vô Tiện xách theo giày, chậm rãi đi phía sau bọn họ.Lục sư đệ bị các sư huynh trong đoàn khi dễ chốc lát, thấy trong đám bọn họ còn thiếu Đại sư huynh, vội vàng quay đầu lại đi tìm, thì thấy Ngụy Vô Tiện sắc mặt tái nhợt, một tay che dưới bụng nhỏ, một tay đỡ lưng, hơi hơi cong lưng đi.Các sư đệ nào có từng gặp qua Đại sư huynh không gì không làm được như thế này bao giờ, ngây người hồi lâu, mãi tới khi Đại sư huynh hoàn toàn ngồi xổm xuống mới khó khăn lắm hoàn hồn, sôi nổi nhào tới dìu Ngụy Vô Tiện về phòng, lại thỉnh y sư tới xem.Ngụy Vô Tiện nằm ở trên giường, nhìn râu dê của ông y sư không khác lắm so với Lam Khải Nhân, trưng ra vẻ rất rất xem thường, đang muốn đứng dậy nói các sư đệ của hắn rằng mình rất cường tráng, chỉ thấy y sư kia chậm rãi buông ra mạch ở cổ tay hắn, nhìn hắn một cái, muốn nói lại thôi.Ngụy Vô Tiện "..."Loại ánh mắt này mà xuất hiện ở trên người y sư là đáng sợ nhất, Ngụy Vô Tiện suýt nữa cho rằng thiên đố anh tài*, mình đã mắc phải bệnh nan y, không sống được bao lâu, hắn nhìn chằm chằm, nuốt nuốt nước miếng, ngay cả lương dục đạt vọng nhảy lên trên phòng đều bị áp xuống một chút, nhỏ giọng nói "Ta..."Y sư do dự sau một lúc lâu, cuối cùng đưa ra kết luận "Ngươi... Có thai rồi."Ngụy Vô Tiện "..."Chúng sư đệ "..."03Ngụy Vô Tiện hơn nửa đêm cũng không ngủ được, lén chui vào thư phòng của Giang Phong Miên.Thấy hắn một phen vừa đe dọa vừa dụ dỗ, chúng sư đệ nhiều lần đảm bảo sẽ không đem việc này truyền ra ngoài, hắn mới thả bọn họ ra.Tuy rằng hắn luôn mãi xác nhận, chính mình thật sự là nam nhân không có lầm, nhưng ngữ khí chắc chắn của y sư kia càng làm trong lòng hắn hốt hoảng thêm, xương sườn cũng không ăn hơn mấy khối, dùng ánh mắt nói với các sư đệ "Đây là bệnh không khỏe của người có thai" rồi trở về phòng, lăn qua lộn lại lăn lộn nửa đêm cũng ngủ không yên, dứt khoát ra cửa,, chuồn êm tới nơi chứa nhiều sách nhất ở Liên Hoa Ổ, kiểm tra xem trên đời có tiền lệ nam nhân thụ thai hay không.Tổ tiên Vân Mộng Giang thị xuất thân là du hiệp, vốn là tiêu sái tùy tính, người có thể tĩnh tâm đọc sách đã ít nay lại càng ít, thư phòng này tuy danh nghĩa là Giang Phong Miên, nhưng hắn cũng cực hiếm ở đây đọc sách, chỉ đọc sách mà Giang Phong Miên đưa cho hắn là mấy trăm bản kiếm phổ, hai mươi ba bản dị chí quái đàm cùng hơn mười bốn bản tài tử giai nhân tiểu nhân thư, Ngụy Vô Tiện hoàn toàn từ bỏ, bắt đầu hoài niệm tới Tàng Thư Các.Ngụy Vô Tiện "..."Ngụy Vô Tiện đập đầu xuống bàn "Nghĩ Tàng Thư Các cái gì?!"Ngày ấy hắn bị Lam Vong Cơ đặt ở dưới thân, mạt ngạch trói chặt hai tay, lúc hạ thân bị dị vật lớn xâm nhập vào, hắn đã nửa hoảng nửa thất thần, linh đài bất đại thanh minh, đợi đến sau khi tỉnh lại thì thấy hai người bọn hắn đang ôm nhau mà nằm, trên người dính dính một mảnh nhớp nháp, eo đã mềm đến không còn sức lực, ở nơi đó cảm giác như bị xé rách đã thảm hại đến nỗi không thể miêu tả, hắn còn nhớ rõ mới vừa nãy... Khi tự chính mình nhìn đến hình ảnh kia, nghĩ đến hiện giờ nơi đó hẳn sẽ rất khó coi...Ngụy Vô Tiện sắc mặt biến hóa đến nỗi so với vẻ mặt của Lam Vong Cơ vừa nãy bị hắn lừa xem Xuân Cung đồ xuất sắc hơn vài phần, thanh tỉnh mà phân tích ra một sự thật -- hắn bị Lam Vong Cơ đè ra làm.Không sai, là Lam Vong Cơ đè hắn ra làm, không phải hắn làm Lam Vong Cơ...Đúng vào lúc này, người kia cũng giật giật, như là sắp tỉnh, Ngụy Vô Tiện vội vàng lấy quần áo, tùy ý mặc lên người vài cái, nghiêng ngả lảo đảo mà chạy ra khỏi Tàng Thư Các.Cũng may lúc ấy hai người Giang Trừng và Nhiếp Hoài Tang chờ ở bên ngoài xem kịch, chờ đến không kiên nhẫn, đã sớm rời đi, Ngụy Vô Tiện nhìn đông nhìn tây, thấy bốn phía không người, mới chọn đường nhỏ, chật vật mà trốn về phòng ngủ của mình.Từ đó về sau hắn cũng không dám trêu chọc Lam Vong Cơ nữa, ở cùng một chỗ cũng không được, khi có Lam Vong Cơ xuất hiện, hắn chuyên môn trốn trong cả đám người, mãi đến khi bị Giang Phong Miên xách về Liên Hoa Ổ, dường như một câu cũng chưa từng nói với Lam Vong Cơ.Ngụy Vô Tiện ngồi trong thư phòng tối tăm, trịnh trọng mà nhớ lại hồi ức trước làm việc sau nhân quả xong -- đưa ra một kết luận -- hài tử khả năng... Phi! Chính là của Lam Vong Cơ.Ngụy Vô Tiện "..."Ngụy Vô Tiện đập đầu xuống bàn một lần nữa "Ngươi thanh tỉnh chút coi! Nam nhân sao có thể thụ thai được chứ?!"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp