Mộc Lâm Đồng nhìn những mảng cây nhỏ xung quanh mình, củ sâm to như củ cải quá rõ ràng, ở đây không ít cây biết nó, hơn nữa nhân sâm ngoại trừ đại bổ, thật sự không có thủ đoạn phòng thân, quả thực chính là đưa người khác đồ ăn, không là đại bổ. Vì vậy đồng thời có thể bài trừ linh chi không sai biệt lắm.
Vậy thì chỉ có thể chọn từ linh thực. Mộc Lâm Đồng nhìn một loạt, phát hiện thực sự có không ít, Ngưng Âm Thảo, Huyết Tinh Thảo, Thiên Hồn Thảo, Bát Yêu Thảo, Thất Diệp Địa Linh Cô, Thanh Linh Quả, Kì Lân Quả, Hoàng Tinh, nấm U Minh Quỷ ... Trong đó Huyết Tinh Thảo, Thiên Hồn Thảo, nấm Thất Diệp Địa Linh cùng với Kì Lân Thảo là 4 chủ dược điều chế Hoàn Hồn Đan.
Mộc Lâm Đồng xem từng linh thảo, không có cây nào dưới 300 năm, có vẻ đã được lợi rất nhiều khi ở gần chủ thể của chính mình. Nghĩ đến thần hồn mình nếu phụ thể ở trên linh thảo, nhưng thật ra có thể dùng thần thức, nhưng bởi vì thần thức bị hao tổn nghiêm trọng nên có thể dùng càng ít càng tốt, đồng thời phát ra dao động linh hồn quá mạnh, linh thảo phụ thể rất có khả năng bị phá hủy, một giây biến thành quỷ, như vậy đối với trạng thái thần hồn này của cậu vô cùng bất lợi. Cho nên Mộc Lâm Đồng muốn chọn một cây tự có thể công kích, bản thể không thể quá lớn, hơn nữa có lợi trong ẩn giấu.
Trong đầu nghĩ đến kĩ năng thiên phú của những cây linh thảo này, Ngưng Âm thảo có thể hấp thụ sinh khí còn người chuyển hoá thành âm khí, tuy nhiên cần một thời gian dài mới có tác dụng rõ rệt, pass. Huyết Tinh thảo có chút thú vị, có thể hấp thu mâu cùng tinh khí, nhưng mà bình thường không có việc gì ai sẽ đi hấp thu huyết tinh của người khác, quá ác, pass. Thiên Hồn thảo có thể lấy hồn bổ hồn, thủ đoạn có chút giống tà tu, cậu còn muốn vì Tiểu Bạch đang không biết ở đâu tích đức, pass. Kế tiếp Mộc Lâm Đồng cảm thấy Bát Yêu thảo, Thất Diệp Địa Linh Cô, Thanh Linh quả, Kỳ Lân Quả, Hoàng Tinh đều không thích hợp, toàn bộ pass, đem ánh mắt ở trên nấm U Minh Quỷ.
Nấm U Minh Quỷ, cái này tốt, chẳng những nhỏ xinh, chỉ to bằng ngón tay cái, còn không cao, hình thể này vô cùng thích hợp. Thiên phú kĩ năng có thể ẩn thân không nói, cái quan trọng là nấm U Minh Quỷ sau khi mở linh trí còn có thể chạy. Gốc của nó chính là chân, tốc độ nhanh, người bình thường đuổi theo không kịp, phi thường khó bắt, trước kia ở Tu Chân giới có người ra giá trên trời còn không có. Hơn nữa kĩ năng công kích của nó cũng không tồi, ngoài kĩ năng tấn công trực tiếp vào linh hồn, còn có thể phóng ra khí giống sương mù, làm người ngất không nói, còn sẽ sinh ra ảo giác, một lúc không thể tỉnh lại.
Chính là nó. Mộc Lâm Đồng sau khi chọn xong dùng một nhánh cây chuyển một bộ phận nhỏ linh khí cùng tinh hoa mộc hệ qua, trước dưỡng mấy ngày, chờ đến đồng hoá một bộ phận nấm U Minh Quỷ, toàn bộ thần hồn có thể di chuyển qua. Đến lúc đó bố trí trận pháp quanh bản thể, chính mình có thể đi tìm Tiểu Bạch và hồn khối lạc đường.
Lúc này ở ngoài không gian, Mộc lão gia từ mang theo hộ vệ tâm phúc ở trên thuyền tư nhân chuẩn bị đáp xuống Địa Cầu. Con tàu vũ trụ tư nhân này, chủ yếu để đi lại, không lớn lắm, có thể chứa khoảng 200 người. Đây là mỗi người đều có dư phòng, so với chiến hạm thì thể tích này nhỏ hơn nhiều, lại so với phi hành khí lớn hơn rất nhiều.
Nhưng mà không phải gia tộc nào cũng sở hữu phí thuyền tư nhân, đặc biệt là những phi thuyền cao cấp, chẳng những điều khiển đơn giản, phi thuyền này còn được chế tạo theo yêu cầu, sử dụng kim loại vật liệu tốt nhất, có thể tấn công và phòng thủ, bên trong phương tiện tiên tiến cùng vũ khí, không có vài tỷ tinh tệ sẽ không có được. Vì vậy những gia tộc bình thường thực sự không kham nổi, nhưng đối với Mộc gia giàu có, quyền lực, có nhiều đan dược nhất cổ gia mà nói, không phải là vấn đề gì to tát. Xét cho cùng, chỉ so về tài lực, trong Tinh Minh còn không có mấy nhà dám so cùng Mộc gia.
Lúc này, trong phi thuyền có một cuộc trò chuyện diễn ra vài lần trong ngày, hộ vệ và những người xung quanh đều phớt lờ vẻ mặt đang khóc của thuyền trưởng, vẻ mặt đứng đắn làm việc, còn cố tránh xa một chút.
"Gia chủ, chỉ cần một bước nhảy không gian cuối cùng là nửa ngày sau có thể đến Địa Cầu, đây đã là tốc độ nhanh nhất." Hộ vệ trưởng Mộc gia bất lực trả lời gia chủ sốt ruột hỏi đáp lần thứ 88.
Mộc lão gia từ nghe xong còn không hài lòng tốc độ này, khịt mũi đáp: "Xem ra phi thuyền này cũng cần đổi mới, như vậy đều chậm không theo kịp bước chân thời đại. Nếu chậm trễ thời gian quý giá của ta, đến Địa Cầu còn cần thời gian chuẩn bị, lại còn không biết bao giờ mới có thể tìm đủ linh dược, phi thuyền này có thể đổi liền đổi. Trở về ta nói cho quản gia, để hắn thu xếp một chút."
Hộ vệ trưởng yên lặng châm nến cho quản gia, đây rõ ràng là phi thuyền tiên tiến nhất tinh tế, kết quả gia chủ còn ngại chưa đủ nhanh.
Mộc lão gia tử lải nhải một hồi, liền hỏi: "Nói cho Địa Cầu bên kia chuẩn bị tốt thiết bị, đừng kêu ta chờ thêm 1-2 ngày nữa."
"Giá chủ, việc này khi còn ở Trung Uơng tinh đã nói cho đối phương, còn là ngài tự mình thông báo, sẽ không có vấn đề, vẫn còn nửa ngày, ngài trước đi nghỉ ngơi một chút, như vậy vừa đến Địa Cầu là có thể an bài công việc."
Mộc lão gia tử sao lại không biết đạo lí này, nhưng ông rất gấp, hơn 20 năm, đột nhiên có hy vọng, hận không thể lập tức thử xem. Ở trong lòng ông vẫn luôn đau lòng tôn tử này, hận không thể đem tất cả đồ tốt đều cho cậu.
Từ khi sinh ra đến nay còn chưa gặp qua cha, ngay cả mẹ cũng không biết là ai, đằng sau còn có không có thiên phú không có dị năng, cơ hồ từ nhỏ lớn lên trong ánh mắt khác thường của người khác. Ở Mộc gia, cứ cho là ông đã đổi những người có ánh mắt khác thường đổi đi, hiện tại ở bên cạnh cậu đều là tâm phúc của ông.
Nhưng mà không thể để cậu ở lại Mộc gia cả đời không thể đi ra ngoài, chờ tới tuổi đi học, đã cho cậu đến trường học tốt nhất, mặc dù đã sắp xếp những đứa trẻ khác cùng đi, tuy rằng không có người trắng trợn bắt nạt cậu, nhưng những lời đồn đãi và ánh mắt khinh bỉ là không thể tránh khỏi. Chính ông đau lòng lại bất đắc dĩ, may mắn đứa nhỏ này tâm lớn, coi như không thấy, nên ngủ vẫn ngủ (......), thời gian lâu rồi, những hài tử đó bị những thứ mới mẻ hấp dẫn, dần làm lơ cậu.
Mộc lão gia tử cảm thấy chính mình là đầu sỏ gây ra tất cả, nếu không phải năm đó ông so đo với con trai mình, con trai cũng sẽ không trộm chạy đến Địa Cầu đào tạo một đứa con, sau đó làm đứa nhỏ suốt 22 năm không gặp cha một lần. Nhưng mà ông cũng không sai, một Mộc gia lớn như vậy, khoomg thể giao cho một người có khả năng tầm thường đại nhỉ tử, đã có lựa chọn càng tốt, chính mình cần gì bỏ lại trân châu, hơn nữa trưởng lão Mộc gia vì các loại lí do cũng sẽ không đồng ý, chính ông cũng không thể nói với tiểu bối các chuyện này.
Năm đó học cơ giáp và chỉ huy thì thôi, kết quả còn trộm gia nhập quân đội, sau đó còn đến địa phương nguy hiểm nhất tinh tế trấn thủ, còn vì thế mà cùng ông cãi nhau một trận to, chính ông khó thở sau tỏ vẻ, nếu không có đời sau, chỗ nào cũng đừng nghĩ đi. Kết quả nhi tử quật cường vẫn là nghĩa vô phản cố, hai năm sau, ông nhận được tin từ bộ đào tạo Địa Cầu, xác nhận sau đó vội vội vàng vàng mang tiểu gia hoả về.
Năm đó nho nhỏ một đoàn, không khóc cũng không nháo, ăn xong liền ngủ, phi thường ngoan ngoãn. Làm ông kinh hỉ chính là trên eo đứa nhỏ có một vết bớt hình cây nho nhỏ, giống hệt với vết bớt trên tay tổ tiên. Cậu hẳn là càng có thể kế thừa công pháp dòng chính truyền thừa. Bởi vì sau vạn năm, bộ công pháp này vẫn chưa hoàn toàn được truyền lại, chỉ có một phần trước nhưng cũng đủ để Mộc gia bất khả chiến bại.
Nhưng những gì xảy ra tiếp theo đã phá vỡ ý tưởng này, đứa trẻ này không những không có mộc hệ dị năng mà dòng dõi trực hệ Mộc gia phải có mà còn thiên phú cũng là cấp F thấp nhất.
Thiên phú là gì, nó thể hiện tầm cao phát triển trong tương lai của một người. Lấy dị năng làm ví dụ, một người có dị năng nhưng thiên phú của hắn là F, như vậy dị năng này tương đương phế đi, ngược lại thiên phú càng cao dị năng thăng cấp càng nhanh. Mà người có thiên phú cao nhất trong tinh tế hiện nay là tiểu tử Bách gia, dự đoán được anh sẽ đột phá cấp 13 chưa ai phá được.
Không có dị năng nhưng có thiên phú thì những việc khác cũng là làm ít công to. Cho nên đối với tôn tử mỗi lần kiểm tra 0 điểm, Mộc lão gia tử cảm thấy thật đả kích, phải biết Mộc gia họ mỗi người đều là thiên tài, nhưng lão sư cũng không thể làm gì được.
So với sức khoẻ của tôn tử, Mộc lão gia tử cảm thấy việc này đều không thành vấn đề. Sau đó ông phát hiện ra cháu mình rất thích ngủ, thậm chí đến mức bệnh trạng, một ngày ít nhất hai phần ba đều đang ngủ. Hơn nữa trí nhớ cậu vô cùng kém, những gương mặt mới đều không nhớ được, một việc đã làm sau 15 phút đã quên mất, càng lớn càng nghiêm trọng. Thực sự sợ hãi cậu ngủ cứ ngủ như vậy đến không tỉnh.
Sau khi thử nhiều phương pháp không có kết quả, ông lục vô số tàng thư tổ tiên để lại, rốt cuộc trời xanh không phụ người có lòng, rốt cuộc làm ông tìm được một bệnh có bệnh trạng tương tự - thất hồn chứng, bên cạnh còn có phương thuốc dân gian - Hoàn Hồn đan. Loại bệnh này rất khó khỏi hẳn, chỉ có thể dựa vào nuôi dưỡng. Hoàn Hồn đan có thể cung cấp năng lượng linh hồn đã mất, để bệnh nhân không thích ngủ, trở lại sinh hoạt bình thường.
Sau khi tra được, ông sắp xếp mọi thứ vội vã chạy đến Địa Cầu.
Mộc lão gia tử nghĩ đến bệnh tình chất cháu trai thở dài, đây là phương thuốc cổ truyền, chính ông cũng không chắc thành công, lại còn có mấy chủ dược chưa tìm được, hy vọng đến Địa Cầu tất cả thuận lợi, cho cháu trai ông có một cuộc sống sinh hoạt bình thường.
Nếu ông thành công, 2 tháng sau trường quân đội Trung Uơng khai giảng, cháu trai ông hẳn là sẽ không còn buồn ngủ nữa, còn có thể ở trường quen rất nhiều bạn bè, cùng nhau trưởng thành. Để cho cháu trai nhập học, chính ông cũng bị lão hồ ly viện trưởng hố không ít, ít nhất cháu trai ở trường một ngày, mỗi năm cung cấp cho trường quân đội Trung Ương một đám dược, mà trường học mỗi lần hoạt động đều phải cung cấp. Phải biết rằng trường quân đội đệ nhất Trung Uơng sư sinh lên tới mấy ngàn vạn, trường quân đội lại hiếu chiến, hoạt động cơ hồ mỗi ngày đều cử hành.
Mộc lão gia tử nghĩ đến đây, âm thầm mắng "cáo già", nhưng mà lão gia hoả kia khẳng định nghĩ mọi cách làm cháu trai ở lại, cũng coi như có bảo đảm rất lớn.
"Gia chủ, đã tới Địa Cầu."