Khi tôi vừa mới ra khỏi trạm xe điện ngầm, ngoài trời đang mưa, mưa khá lớn. Tôi mở dù và bắt đầu bước đi. Tôi có cảm giác gì đó rất lạ, khác hẳn bình thường. Bầu không khí lúc này rất khó chịu.

LẠ THẬT....

Mỗi người tôi đi ngang qua đều không hề che dù, không có ai đem theo dù cả... Ai cũng đều im lặng và dự tơn, họ tiểp tục bước đi, khuôn mặt của người nào cũng đều nhìn về một hướng.

Đột nhiên, một chiếc tắc-xi dừng lại ngay chỗ tôi, người tài xế chìa tay ra, ra hiệu bảo tôi lên xe. tôi ra hiệu không cần, nhưng người tài xế lại nói :" Này, anh lên xe đi!"

Ông ta cứ nằng nặc mời tôi lên xe. Hơn nữa, tôi cũng muốn thoát khỏi cái không khí kỳ quái này nên chiều theo ý ông ta.
Sau đó, người tài xế, mặt trắng dã, quay lại nói:

"Này, anh biết đấy... Khi tôi thấy anh đi trên đường như muốn tránh chạm vào người khác TRÊN MỘT CON ĐƯỜNG VẮNG, tôi nghĩ là tôi đã muốn giúp anh...."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play