Bóng đêm hôm ấy ngập mùi máu tanh "Nợ máu phải trả bằng máu" đôi môi bạc nhợt khẽ lẩm bẩm trong gió lạnh. Đôi mắt rợn người lại có màu khói trong veo Khóe môi khẽ nhếch lên, cô ngạo nghễ đứng thẳng Đạp trên 2 thi thể tái nhợt, vốn những tưởng không nhưng lại không phải... Màu khói trong veo chuyển dần thành nâu trầm ấm áp. Cô ngẩng mặt nhìn bầu trời, tự hỏi với ánh trăng đang dần bị che khuất, bỏ cô lại cô độc nơi màn đêm... "Phong, anh ở đâu?..........."