Bệnh viện làng Lá…
Một người thanh niên mặc một thân quần áo màu trắng của một Kunoichi. Bàn tay hắn nâng cốc nước lên uống. Hắn phả ra một hơi khá dài. Bất chợt có một người con gái khá là xinh đẹp với mái tóc màu vàng. Nàng trang điểm trông khá là xinh đẹp hướng về phía người thanh niên đi tới. Thiếu nữ mở miệng nói: “Akira, cậu có rảnh hay không?”
“Hử…” Ánh mắt Akira nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp hỏi: “Mebuki-senpai, có chuyện gì không? Tôi có thể giúp gì cho chị sao?” (Senpai có nghĩa là tiền bối. Tiền bối chỉ người dưới gọi với người trên cung kính. Mebuki-senpai có nghĩa là tiền bối Mebuki.)
Nghe được Akira gọi mình là chị thì trong lòng Mebuki có chút khó chịu. Nàng đường đường chính là kunoichi xinh đẹp của bệnh viện vậy mà Akira không có thèm để ý đến làng. Đứng trước Akira thì nàng cực kỳ tự ti. Phải biết được rằng Mebuki nhìn được Akira khi còn bé đầu khá to. Hắn chưa chổ mã thì nàng đã đánh dấu bản quyền rồi tuy nhiên Akira lại không để ý đến nàng.
Bực nhất là mấy năm gần đây Akira bắt đầu trổ mã, dáng dấp càng ngày càng đẹp trai mê không biết bao nhiêu Kunoichi nữ trong bệnh viện. Tuy nhiên bộ dạng lạnh nhạt của Akira khiến cho không ít kunoichi nữ trong lòng cảm giác đau khổ. Mặc dù là thế thì số người theo đuổi Akira cũng không nhỏ chút nào.
Mebuki mím mím đôi môi của mình sau đó lên tiếng nói: “Cậu có thể gọi mình là Mebuki mà! Tuổi tác của mình cùng với cậu cũng không chênh nhau nhiều a!”
Đôi mắt Akira chớp nhẹ, hắn tò mò nhìn về phía Mebuki nói: “Có chuyện gì sao Mebuki-senpai? Em có thể giúp gì cho chị không?”
“Ừm…” Mebuki có vài phần ấp úng. Cô nàng không vì Akira gọi mình là Senpai mà tức giận. Từ trong túi áo nàng rút ra hai tấm vé xem phim. Nàng lên tiếng nói: “Akira, tôi nay cậu có rảnh hay không? Hai chiếc vé xem phim này…”
“Chị muốn tặng tôi vé xem phim sao?” Akira nhíu mày nhìn về phía Mebuki hỏi.
Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt sau đó nhẹ nhàng ưm một tiếng, đầu gật nhẹ một cái. Khóe miệng Akira hơi nhếch lên. Hắn cười khổ đưa bàn tay ra cầm lấy hai vé. Hắn mở miệng nói: “Cảm ơn chị, Mebuki-senpai. Tôi đang khổ sở kiếm không ra hai vé xem phim tối nay. Vậy phải cảm ơn chị rồi!” Bàn tay Akira đem hai chiếc vé thu vào. Hắn mở miệng đáp lại Mebuki nói: “Không thể để chị lãng phí mua hai vé như vậy. Hai vé này hết bao nhiêu tôi trả lại cho chị tiền!”
Nghe được lời này thì cả người Mebuki cứng lại, nàng hoàn toàn hóa đá. Nàng không biết phải trả lời Akira ra sao? Chẳng lẽ nàng nói: “Akira-chan, chúng ta hẹn hò cùng nhau đi!” Nghe được lời này thì Akira sẽ phản ứng ra sao? Tuy nhiên Akira đã rút ví của mình ra sau đó lấy một lượng lớn tiền Ryo. Đồng thời trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười. Mebuki vội vã đưa tay lên tiếng nói: “Ưm… Akira… không phải… chúng ta…”
Tuy nhiên bàn tay của Mebuki đã bị Akira nắm lấy, từng đồng tiền đã đưa vào tay Mebuki. Ngay sau đó Akira ngay lập tức hành lễ với Mebuki nói: “Cảm ơn chị, Mebuki-senpai!” Ngay sau đó trước mặt Mebuki hắn dùng Phi Lôi Thần Thuật bay đi. Dù sao giờ trực của hắn đã hết hiển nhiên hắn có thể ra về rồi.
Mebuki ngơ ngác nhìn về phía Akira đã rời đi. Từng viên tiền Ryo lẳng lặng lăn tròn trên tay của nàng. Nó nhanh chóng rơi xuống đất. Âm thanh tiền va chạm xuống đất phát ra những tiếng leng keng vô cùng lạnh lẽo.
Bên dòng suối, một cô bé với mái tóc màu đen bồng bềnh, đôi môi đỏ hồng, con ngươi màu đỏ giống như hồng ngọc. Từng giọt mồ hôi lã trã lăn tăn trên trán của cô bé. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở từng hơi thở hồng hộc phát ra. Bước chân của nàng di chuyển uyển chuyển theo bộ pháp. Từng quyền đánh ra cực kỳ có lực không những vững vàng mà đầy sức mạnh bộc phát.
Sau khi đánh đến cả người toàn bộ ướt đẫm mồ hôi làng mới thu tay lại. Hô hấp thật sâu, từ chiếc miệng xinh đẹp và đáng yêu phả ra một hơi khí nóng. Ánh mắt của nàng quay sáng nhìn về phía một thanh niên đang ngồi trên tảng đá chăm chú quan sát nhìn về phía nàng. Cô bé mím môi, trên khuôn mặt của cô bé có chút lo lắng hỏi: “Akira, Onii-chan, bài quyền vừa rồi em đánh ra thế nào?”
Trên khuôn mặt người thiếu niên tuấn tó, mái tóc bạch kim nhẹ nhàng bay trong gió. Nụ cười của hắn không biết mê đảo bao nhiêu thiếu nữ. Hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em đánh rất tốt đây. Nếu như em có thể đột phá tới Âm Kính và Hóa Kính anh sẽ dạy cho em một loại tu luyện mới sẽ có tác dụng đề cao cơ thể cực tốt thế nào?”
Nghe được lời này thì cô bé không khỏi ủ rũ. Bởi vì tiên thiên tư chất của Kurenai quá yếu nên cô bé hiện giờ mới đạt đến một phần mà thôi. Mặc dù thân thể tư chất tăng lên không ít khiến cho Kurenai sớm đã là thiên tài trong thiên tài. Danh tiếng của cô bé tuyệt đối không kém chút nào so với Kakashi nhưng nếu so sánh với Akira còn kém xa.
Đôi môi hồng hào của Akira mấp máy, hắn hướng về phía Kurenai nói: “Một khi Kurenai, em tiến vào Âm Kính và Hóa Kính đến lúc đó thân thể tư chất sẽ tăng lên rất mạnh đến khi đó em không cần sợ mình không có chakra để sử dụng. Anh xem số lượng chakra của em bây giờ so với bạn cùng lứa tuổi cao hơn rất nhiều!”
Cô bé có chút buồn bã, đôi môi đỏ mọng đáng yêu kia mấp máy nói: “Akira Onii-chan, em bao giờ có thể đạt đến cấp độ của anh?”
“Hả…” Nghe được lời này thì Akira kinh ngạc hô lên. Hắn tiến về phía cô bé. Từ trong tay áo hắn lấy ra một chiếc khăn trắng đem mồ hôi trên mặt cô bé lau đi. Khóe miệng hắn nhếch lên, khuôn mặt có vài phần khiêu khích: “Thế nào bé Kurenai của anh muốn vượt qua anh sao?”

Khuôn mặt cô bé đỏ ửng, hai rặng mây hồng xuất hiện ở hai bên má phúng phính. Ánh mắt cô bé không dám nhìn thẳng Akira. Akira cười khổ. Bởi vì trong khi tập mồ hôi của cô bé đã làm cho quần áo cô bé ướt đẫm. Một đôi ngọc thổ mới nhú lên ở trước ngực của cô bé. Trong lòng Akira thàm nghĩ: “Xem ra nội gia quyền có tác dụng nâng cao khí huyết dẫn đến tốc độ dậy thì của Kurenai tăng nhanh a!”
“Em.. em không còn nhỏ nữa Akira, onii-chan!” Cô bé mấp máy đôi môi phản bác lời của Akira.
Khóe miệng Akira nhếch lên, hắn lấy cái khăn trùm lên đầu của cô bé sau đó cười lớn: “Hahaha… Xem ra Kurenai của anh sắp lớn rồi đây. Sắp có thể trở thành cô dâu của người khác rồi!” Hắn mở miệng trêu đùa cô bé.
Chiếc bàn tay mập tròn có chút thon dài kia vươn lên kéo lấy chiếc khăn để lộ ra đôi mắt to tròn của cô bé. Ánh mắt cô bé nhìn về phía Akira, đột nhiên Kurenai mở miệng nói: “Akira onii-chan, sau này… anh… để… để em làm cô dâu của anh nhé!?”
“A” Akira có chút ngạc nhiên kinh ngạc nhìn về phía cô bé. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, ánh mắt hướng ngước chéo nhìn lên. Cô bé Kurenai hít thở chờ đợi câu trả lời của Akira. Trên mặt Akira xuất hiện một nụ cười thỏa mãn. Hắn lên tiếng nói: “Vậy được rồi, anh sẽ chờ Kurenai đến mười sáu tuổi. Tại mười sáu tuổi anh sẽ hỏi cưới Kurenai nha. Nếu đến lúc đó Kurenai vẫn yêu thích anh vây chúng ta sẽ làm đám cười thế nào!” Bàn tay hắn đưa lên bẹo má mập mạp của cô bé.
Hai má Kurenai đỏ ửng. Đầu cô bé hơi gật xuống nhẹ nhàng nói: “Ưm!” Sau đó nàng trực tiếp dùng tay ôm lấy cánh tay của Akira.
Akira thở dài một hơi, hắn nhìn về phía Kurenai sau đó lên tiếng nói: “Được rồi, hiện giờ em nghỉ ngơi một chút sau đó chúng ta tập kết ấn được không. Chúng ta sẽ thi xem ai kết 100 ấn các loại hoàn thành trước thế nào?”
Cô bé mỉm cười gật đầu nói: “Vâng!” Hai mắt cô bé híp lại. Trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười cực kỳ hạnh phúc.
Ngón chỏ Akira đưa lên gãi gãi sống mũi, hắn thầm nghĩ: “Cái này gọi là quái thúc thúc quải la lỵ thành công sao?” Hắn lại nghĩ đến cảnh một tên quái thúc thúc với cái râu đầy dâm dê đưa ra một cây kẹo hướng về một đứa bé nói: “Cháu bé đáng yêu. Nếu cháu đi theo ta cây kẹo này dành cho cháu…” Akira sởn hết cả gai ốc ra. Hắn cảm giác được mình giống như quái thúc thúc mà Kurenai chính là bé la lỵ.
Bàn chân Akira dẵm trên một mặt đất. Đôi mắt hắn nhìn về phía dưới đất. Bàn tay hắn cầm một cái que sau đó ở trên đất viết một đống chữ: “Gà, chó, lợn, rồng, rắn, dê, dê, dê, hổ, gà, rắn, chó…” Đúng đủ tổng số một trăm chữ.
Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười nhìn về phía Kurenai. Hắn lên tiếng nói: “Kurenai đến đây đi. Anh sẽ chấp Kurenai năm giây đồng thời anh đứng ngược ở đám chữ viết thế nào?”
Khuôn mặt béo mập có chút dài ra của Kurenai. Bộ mặt cô bé đã bắt đầu hướng về phía người trưởng thành phát triển. Cô bé lên tiếng nói: “hừ, hôm nay em nhất định sẽ thắng được anh, Akira onii-chan!”
“Chà, vậy sao! Vậy được đến đây đi nào bé con của anh!” Akira đưa tay ra đầy khiêu khích hướng về phía Kurenai hất đi. Cô bé hừ lạnh một tiếng. Bàn chân nàng trực tiếp đứng ở trước đám chữ. Trong tay Akira xuất hiện một viên đá búng ra nó trực tiếp rơi cạch xuống phía dưới đất.
Cạch!
Khi mà viên đã trực tiếp chạm vào đất ngay lập tức bàn tay Kurenai đảo cực nhanh trước mặt Akira. Nhất thời khóe miệng Akira co quắp lại bởi vì tốc độ kết ấn của Kurenai lần này đã đạt tới năm ấn một giây. Trong khi tốc độ kết ấn của Akira vẫn chỉ đạt được bảy ấn một giây. Mặc dù hắn đã thuộc lòng chỗ này nhưng thời gian kết ấn của hắn hết 100 ấn cũng mất hết trên dưới khoảng 17-18 giấy. Kurenai kết ấn một giây năm ấn thì mất khoảng trên hai mươi giây. Tổng thời gian mà Akira chấp nàng là năm giây tương đương với hai mươi ba giây. Akira hẳn bại không thể nghi ngờ.
Khóe miệng Akira nhếch lên nói: “Phải tung ra toàn bô thực lực sao?”. Khi mà Kurenai đạt đến ấn thứ hai mươi năm cũng là lúc mà Akira kết ấn: “Gà, chó, lợn, rồng, rắn, dê, dê, dê, hổ, gà, rắn, chó…”.
“Hô…” Kurenai kết ấn hoàn thành trong khi Akira chỉ kém một ấn. Hắn thở dài ra một hơi.
Trên khuôn mặt Kurenai không nhịn được xuất hiện một nụ cười: “Hì hì hì… Akira onii-chan, lần này là em thắng a!” Trên mặt của cô bé tràn ngập vui sướng. Bởi vì nàng phát hiện lần đầu tiên mình đã chiến thắng Akira. Phải biết được rắng trước đây Akira cũng không có tung thực lực chân chính của hắn hiện giờ tốc độ của Akira dường như đã đạt đến mức độ cao hơn bảy ấn một giây. Nó nằm khoảng giữa bảy và tám. Akira muốn tăng tốc độ lên tám ấn một giây là cực kỳ khó khăn.
Hai tay Akira trực tiếp chống eo. Cô bé Kurenai trực tiếp chạy đến bên cạnh Akira. Hai tay cô bé quàng ra kéo tay Akira ôm chặt lấy. Akira cảm giác được cánh tay có chút nhu nhuyễn khi mà chạm vào ngực cô bé. Kurenai cười híp mắt nhìn về phía Akira nói: “Akira onii-chan, em đã chiến thắng! Bây giờ Akira Onii-chan anh phải thưởng cho em”.

Hít một hơi thật sâu sau đó phả ra, hắn cười khổ, trong lòng thầm nói: “Akira onii-chan ha… Làm onii-chan cũng thật là khổ a!” Hắn nhìn về phía khuôn mặt mấp mạp đáng yêu của Kurenai hỏi: “Vậy Kurenai-chan, em muốn anh thưởng cho cái gì đây?”
Hai má Kurenai đỏ ửng lên, nàng lên tiếng nói: “Buổi tối tám giờ ba mươi phút ngày hôm nay có một bộ phim về tình yêu. Em muốn Akira, onii-chan dẫn em đi xem bộ phim này!”
Khóe miệng Akira nhất thời co quắp lại. Hắn hình như nhớ đến được bộ phim này chính là bộ phim mà hắn rủ Tsunade đi xem cùng mình đây mà. Khóe miệng Akira nhếch lên. Hắn muốn mở miệng từ chối thì thấy được con mắt ngây thơ, to tròn mở ra, Ánh mắt đầy mong chờ của Kurenai nhìn về phía mình. Hắn nuốt nước miếng ực một cái, hắn không hiểu thế nào lại gật đầu một cái: “Ưm!”
Thấy như vậy thì khuôn mặt Kurenai xuất hiện một nụ cười tràn ngập hạnh phúc. Cô bé trực tiếp ôm lấy Akira. Đầu cô bé tựa vào ngực của Akira. Cô bé mở miệng nói với Akira: “Akira onii-chan. Em biết mà, Akira onii-chan chính là người tốt nhất với em. Hì hì hì… Akira onii-chan,Kurenai yêu anh nhất. Kurenai muốn trở thành cô dâu của Akira onii-chan!”
Bàn tay Akira đưa lên vỗ vào mặt của mình một cái. Hắn trong lòng tự chửi mình: “Ôi cái đệt!”
Mặt trời từ từ lặn xuống để ánh sáng màu đỏ rực rỡ chiếu lên trên làng Lá của Hỏa Quốc…
Akira nhìn về mặt trời đang lặn xuống, hắn cười khổ ra một tiếng nói: “Ôi đệt mẹ… sao cái thằng ngu ấy lại tự đồng ý với Kurenai nhỉ? Hiện giờ làm sao bây giờ? Phải biết mình cũng hẹn hò Tsunade tại tám giờ đến rạp chiếu phim xem phim a. Giờ làm thế nào bây giờ? Đệt mẹ thằng ngu lại hứa như vậy thì mình phải làm sao đây?” Akira không biết được rằng mình đang chửi ảnh phân thân chẳng khác nào tự chửi hắn cả.
Trời đã bắt đầu trở về tối…
Akira mặc một thân quần áo cực kỳ đẹp trai. Hắn mặc một bộ quần áo cổ điển người nhật giống như khi đi lễ hội. Làn da trắng hồng kết hợp với mái tóc bạch kim đầy khí chất khiến cho khuôn mặt Akira tràn ngập nam tính mị hoặc.
Ayumi thấy được Akira chăm chú dùng lược trải vuốt như vậy thì bàn tay của nàng đưa lên che miệng cười. Nàng nhìn về phía Akira lên tiếng nói: “Akira, xem ra Akira đã lớn rồi a! Biết làm đẹp cho bản thân đây. Akira ăn mặc đẹp như vây là đi hẹn hò sao?”
Hai má Akira có chút ửng đỏ. Hắn có vài phần xấu hổ. Ngón chỏ đưa lên gãi gãi sống mũi sau đó cười nói: “Không có gì! Cô Ayumi, cháu muốn đi ra ngoài. Hôm nay có lẽ cháu sẽ về muộn…” Ánh mắt Akira đảo đi tránh ánh mắt của Ayumi.
Ayumi che miệng cười duyên nói: “Akira-kun, nên về sớm một chút đừng có đi qua đếm đấy nhé!”
Đầu Akira quay lại nhìn về phía Ayumi nói: “Cô Ayumi, cháu đã mươì năm tuổi rồi!”
Đầu Ayumi nhẹ nhàng gật xuống, nàng lên tiếng nói: “Phải rồi, Akira-kun cũng mười năm tuổi rồi nhỉ?”
Trời trở về tối, ánh đen lung linh khắp nơi làng Lá. Tại ban đêm thì làng Lá cũng cực kỳ nhộn nhịp mà không phải im ắng không người. Ánh mắt Akira đảo qua hắn trực tiếp hướng về phía căn nhà Yuuhi Shinku. Khóe miệng Akira liên tục co quắp lại. Tại trong gốc tối, hắn hít một hơi thật sâu sau đó quát nhẹ một tiếng nói: “Ảnh phân thân thuật!”
Bùm!
Một ảnh phân thân ngay lập tức xuất hiện trước mặt Akira.
Nhất thời hai người nhìn về phía nhau một chút. Ảnh phân thân ngay lập tức kết ấn.
Bùm!

Ảnh phân thân ngay lập tức thay đổi. Ảnh phân thân trực tiếp với bộ dáng kiểu tóc mới cùng với một bộ trang phục mới. Sau khi quan sát giữa mình và ảnh phân thân thấy được sự khác nhau rất lớn. Mặc dù cả hai người đều đẹp trai nhưng nếu như nhìn sau lưng sẽ rất khó nhận ra. Akira chuẩn bị thứ này nhưng rất kỹ. Làm như vậy có lẽ hắn sẽ thành công lừa dối qua vụ việc này.
Hi người nhìn ề phía nhau gật đầu mỉm cười. Akira lên tiếng chỉ về phía ảnh phân thân của mình nói: “Ngươi đi về phía nhà Kurenai dẫn cô bé đi theo cửa chính. Ta sẽ dẫn theo Tsunade đi theo cửa sau thế nào?”
“Cứ giao cho ta đi!” Ánh mắt ảnh phân thân đầy tự tin nhìn về phía Akira. Nhất thời khóe miệng Akira co quắp lại. Hắn thầm mắng nói: “Bởi vì lần trước tự tin giao cho các ngươi nên mới gặp phải cái tình huống như thế. Thật sự là không thể nào mà nói được…”
Bước chân Akira bình thản đạp lên trên con đường. Ngôi làng Lá không hổ là làng hòa bình và phồn vinh nhất tại năm nước lớn. Nếu xét tổng thể chung thì ngôi làng Lá có lẽ có những mặt đen tối nấp dưới vỏ bọc ngoài hòa bình nhưng có thể thấy được ngôi làng Lá này đối với những Ninja bình thường là hết sức như ý. Nó so hơn sa với những ngôi làng khác. Những ngôi làng khác trị an thường bất ổn chính sách có vài phần cường thế khiến cho người dân rất khó sống, cảm giác được tâm lý đè nặng.
Bàn chân Akira trực tiếp dừng lại trước một cánh cửa lớn. Ánh mắt hắn lẳng lặng nhìn về phía căn nhà. Nơi này so với khu vực ồn ào trong làng thì cảm giác được không khí vắng lặng và yên tĩnh hơn nhiều. Akira biết được Tsunade thích yên tĩnh khi ở nơi như thế này.
Hắn dừng chân trước cửa nhưng không có ý định rời đi. Đôi tai hắn vểnh lên nghe được loáng thoáng tiếng nước chảy cùng với tiếng gội nước sối xả. Thời gian xem ra còn rất sớm. Hắn cũng lẳng lặng chờ đợi Tsunade có ra hay không.
Tuy nhiên khiến cho Akira kinh ngạc là đến hơn tám giờ thì Tsunade mới xuất hiện. Tính ra bộ phim cũng sắp bắt đầu rồi.
Roạt!
Cánh cửa mở ra, Tsunade mặc một thần quần áo Kimono màu trắng khá là xinh đẹp. Trên quần của nàng còn có những hoa văn khá là xinh đẹp. Hai nọn tóc ôm chọn lấy mặt của nàng. Bộ tóc của nàng được búi ở đằng sau tạo ra một chiếc đuôi tóc khá là xinh đẹp. Đôi môi nàng được tô một lớp son đỏ cực kỳ mê người. Mi mắt của nàng được kẻ vô cùng tỉ mỉ. Nàng chăm chút chỉnh sửa toàn bộ bản thân xem ra nàng cũng rất để ý đến cuộc hẹn hò lần này.
Bất chợt một âm thanh vang lên khiến cho Tsunade giật mình: “Em tới trễ!”
“A” Tsunade kinh ngạc hô lên một tiếng. Dường như theo bản năng Ninja, nàng đưa ra thủ thế. Tuy nhiên sau đó nhìn thấy một thiếu niên anh tuấn, đẹp trai với ánh mắt đầy nhu tình nhìn về phía nàng thì Tsunade khẽ thở dài một hơi. Bàn tay nàng vỗ vỗ ngực của mình nói: “Là ngươi a? Tại sao ngươi lại ở đây? Không phải chúng ta đã hẹn nhau tại rạp chiếu phim sao?”
“Được rồi đi thôi!” Akira lên tiếng đáp lại. Hai tay hắn lẳng lặng đút về phía túi quần.
Tsunade nhìn về phía Akira, nàng cảm giác được hắn có chút không vui. Tsunade nhíu mày lại nhưng cũng đi lên tiến song song với Akira. Tsunade lên tiếng hỏi: “Ngươi từ khi nào đến nơi gặp ta!”
Akira đáp lại nói: “Cũng được khoảng một giờ rồi!”
Tsunade có vài phần kinh ngạc. Nàng không nghĩ được Akira lại chờ nàng lâu như vậy. Thực sự thì Tsunade ban đầu có chút xoắn xít có quyết định hay không hẹn hò với Akira. Dù sao thì hai người chẳng qua có mấy năm tình nghĩa thầy trò mà không phải là yêu. Chẳng qua thời gian gần đây Akira có quan hệ xác thịt với nàng nên tình thầy trò mới biến tướng đi một chút thế nên khiến cho nàng cực kỳ xoắn xít. Muốn nàng hẹn hò với người kém nàng nửa số tuổi làm cho nàng rất khó bỏ ra mặt mũi của mình.
Đôi môi Tsunade hơi mím lại sau đó nhìn về phía Akira nói: “Xin lỗi! Ta không nghĩ tới ngươi chờ ta lâu như vậy!”
“Em không cần phải xin lỗi! Chờ em là anh tự nguyện. Hơn nữa…” Ánh mắt Akira kình về phía Tsunade. Ngón chỏ hắn gãi gãi sống mũi, đầu hắn quay đi, Tsunade nghe được Akira nói: “Em rất đẹp. Tsunade, hôm nay em rất đẹp. Nếu như lần sau có thể nhìn em trong bộ dạng xinh đẹp như thế này thì anh có thể chờ bao lâu cũng nguyện ý!”
“A” Nghe được lời này thì Tsunade có vài phần ngạc nhiên. Nàng không nghĩ được Akira lại nói ra những lời hoa mỹ như vậy. Bộ dạng đỏ mặt quay đầu đi của hắn lúc này trông vô cùng đáng yêu. Tsunade không hiểu tại sao trong tim của mình đập ra liên hồi. Hai má của nàng có chút ửng đỏ. Nàng không có đáp lại lời của hắn chỉ lẳng lặng đi theo hắn mà thôi.
Bất chợt nàng cảm giác được một đôi tay kéo lấy tay của nàng. Tsunade cảm giác được bàn tay của mình giống như có một luồng điện tê dại truyền tới tay của nàng. Nàng giật mình thì thấy được bàn tay mà đang nắm lấy tay của nàng không ngờ lại là tay của Akira. Bàn tay nàng muốn rụt lại nhưng bị Akira nắm chặt lấy.
Akira nhìn về phía Tsunade sau đó mở miệng nói: “Chúng ta đi thôi!” Hắn lẳng lặng nắm lấy tay Tsunade giảo bước trên con đường cái lớn.
Tsunade trong phút chốc ngỡ ngàng. Ánh mắt nàng quan sát thấy được ánh mắt tràn ngập yêu thương đặc biệt có vài phần ham muốn của Akira nhìn về phía nàng. Tsunade không hiểu tại sao mình lại không ghét cái cảm giác này. Bàn tay của nàng bị hắn nắm chặt nhẹ nhàng kéo đi.
Hai người đi rất lâu đến khi họ dừng lại trước một cánh cửa. Tsunade có vài phần không hiểu lên tiếng hỏi: “Akira, tại sao chúng ta lại đi cửa sau? Không phải cửa chính đi sẽ đỡ tốn thời gian hơn sao?”

Akira nhìn về phía nàng nói: “Anh chỉ muốn đi cùng em lâu hơn một chút mà thôi!” Bàn tay hắn đưa tay Tsunade đang nắm chặt lên. Thấy được ánh mắt mọi người nhìn về phía mình thì hai má Tsunade đỏ ửng lại. Nàng đưa tay ra trực tiếp kéo giật tay của Akira đi.
Akira cảm giác được tay mình có chút tê dại, một con mắt hắn nhắm lạim bàn tay lắc lắc. Tsunade cũng không có thèm để ý đến hắn mà lên tiếng nói: “Chúng ta vào thôi!” Akira khe khẽ thở dài lẳng lặng đi theo sau lưng của Tsunade.
Trước đó…
Một cô bé khoảng chín mười tuổi bộ mặt đáng yêu mở ra cánh cửa đồng thời nói: “Cha, con đi đây!”
Từ trong nhà vọng ra âm thanh: “Kurenai, con nhớ trở về sớm nhé!”
Đầu cô bé quay lại đáp lại lời âm thanh kia: “Vâng, cha, con đã biết!”
Khi mà cô bé chạy ra bên ngoài đã thấy được một thanh niên có mái tóc màu bạch kim. Hắn mặc một thân quần áo đẹp, mái tóc vuốt ngược lại phía sau. Trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười cực kỳ thân thiện. Hắn mở miệng nói: “Kurenai!”
“Akira, onii-chan!” Trên mặt cô bé xuất hiện một nụ cười hạnh phúc. Cô bé trực tiếp chạy đến ôm lấy cánh tay Akira.
Ánh mắt Akira thấy được đôi mắt Kurenai híp lại như vậy thì thở dài một hơi. Hắn mở miệng nói: “Chúng ta đi thôi!”
“Vâng!” Cô bé gật đầu đáp lại.
Akira thấy được Kurenai hôm nay mặc một bộ quần áo màu trắng có những bông hoa màu đỏ tuyệt đẹp. Mái tóc đen nhánh bồng bềnh như suối. Con mắt to tròn đáng yêu. Đôi môi của cô bé không ngờ lại tô nên lớp son đỏ nhạt. Mí mắt của cô bé lại sử dụng một lớp phấn hồng hào. Khuôn mặt dài của cô bé bắt đầu hiện lên vẻ nữ tính. Ngón chỏ Akira gãi nhẹ sống mũi của mình, hắn mỉm cười nói: “Kurenai-chan, hôm nay em rất đẹp!”
“Akira onii-chan!” Hai má Kurenai xuất hiện rặng mây đỏ. Nàng cười híp mắt lại, đầu tựa vào tay của Akira. Cô bé cũng lẳng lặng nói: “Akira onii-chan. Hôm nay anh cũng rất đẹp trai!
“Thật sao?” Akira mỉm cười nói.
“Ừm!” Cô bé nhẹ nhàng gật đầu.
Ánh mắt Akira nhìn xung quanh. Hắn thấy được có rất nhiều nữ nhân nhìn về phía mình. Đặc biệt những đôi mắt của nữ nhân đều thể hiện ra lửa nóng. Nguyên nhân bởi vì Akira luyện tập trường sinh quyết, nội gia quyền, dịch cân kinh nên bất kể về khí chất còn là dung mạo đều cực kỳ đẹp trai. Nguyên nhân do Akira ban đầu có biệt hiệu đầu to nhưng khi lớn lên thì cơ thể của cậu hoàn toàn hợp với cái đầu. Đầu của cậu so với hình thể không còn to nữa mà cực kỳ cân đối khiến cho Akira trở thành nam nhân đẹp trai nhất trong làng so với Minato còn đẹp trai hơn quá nhiều.
Thi thoảng hắn nghe được mấy Kunoichi nữ bình luận về những người đàn ông hấp dẫn nhất trong làng thì Akira không ngờ lại là người xếp số hai trong những người đó. Minato xếp thứ nhất. Nguyên nhân bởi vì Minato thể hiện ra thực lực xuất sắc nên số lượng bầu chọn của Minato cao hơn so với Akira nhiều nhưng xét về độ đẹp trai thì Minato thua xa Akira.
Hôm nay hắn ăn mặc cực kỳ đẹp lại thêm mái tóc vuốt ngược lại khi thấy được Akira ăn mặc như thế thì đám nữ nhân ở đây hiển nhiên chăm chú nhìn về phía hắn rồi. Akira khe khẽ thở phào một hơi.
Tại một chỗ khác, Akira trực tiếp đưa hai tấm vé cho người xoát vé. Người xoát vé dùng tay xé rách lấy đi một phần của chiếc vé. Akira cùng với Tsunade trực tiếp ngồi lại gần với nhau trên một chiếc ghế. Ánh sáng đã trở nên mờ tối. Bộ phim đã tới gần sự giới thiệu. Mặc dù trong bóng tối nhưng đôi mắt của Ninja vẫn rất tinh chuẩn đặc biệt là đôi mắt đã luyện Cực Tử Ma Đồng của Akira.
Tuy nhiên khi mà ngồi xuống thì Akira toát ra cả mồ hôi hột. Akira nhìn thấy chính bản thân của mình cách vài hàng ghế. Khóe miệng Akira liên tục co quắp lại. Nhất thời hai Akira nhìn về phía nhau. Hai người bắt đầu ra dấu cho nhau ngay sau đó gật đầu một cái.
Tsunade tò mò thấy hành động kỳ quái của Akira khi tò mò lên tiếng hỏi: “Akira, đằng đó có gì sao?”
Akira lắc lắc đầu che chắn lại cái nhìn của Tsunade, hắn bình thản nói: “Vừa rồi anh nhìn thấy được một dáng dấp người quen. Sau đó anh nhìn kỹ mới phát hiện được mình nhìn lầm.” Trong lúc này thì bộ phim giới thiệu đã kết thúc. Akira mỉm cười nói: “Tsunade, bộ phim đã bắt đầu chiếu rồi kìa!”
Hai hàng lông mày xinh đẹp của Tsunade khẽ nhăn lại. Sau đó nàng lẳng lặng nhìn về phía màn ảnh. Bộ phim đã chính thức bắt đầu. Cả người Akira vã ra cả mồ hôi. Hắn không nghĩ đến được một điều rằng hai vé mà Mebuki đưa ình lại sát gần với ghế mình cùng với Tsunade như vậy. Cái này có phải là do ông trời cố ý trừng phạt hắn vì tội hắn đùa bỡn tình cảm nữ nhân hay không? Từng hạt mồ hôi to như hạt đồ lăn tăn trên trán Akira.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play