Trong một căn nhà nhỏ và ấm cúng. Một chiếc bàn ở giữa ba người. Trên bàn bày đầy đủ các món ăn trông khá là đẹp mắt và đặc sắc. Trong đó các món ăn đều có màu cực kỳ tươi sáng làm cho người ta có cảm giác tươi mát. Hơn nữa những món ăn này còn được bày rất bắt mắt.
Ngồi trung quanh chiếc bàn gồm hai nam và một nữ. Một nam nhân hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt gầy gò. Mái tóc màu đen nhánh, từng đoạn tóc tạo ra những đường khá nhọn. Mái tóc vuốt ngược lại về phía sau. Khuôn mặt khá là gầy gò. Con mắt có con người đỏ như hồng ngọc. Hắn mặc một thân quần áo kimono đơn giản.
Đối diện với hắn là một thanh niên khoảng mười năm, mười sáu tuổi khá là cao lớn. Mái tóc bạch kim ôm lấy khuôn mặt của hắn. Mày như kiếm, trán cao thẳng, con ngươi màu đen, ánh mắt cực kỳ sắc bén. Sống mũi cao thẳng tắp đồng thời mũi khá nhỏ. Miệng của hắn hơi hồng hào và khá là ướt át. Bất cứ nữ nhân nào nhìn cũng hy vọng hôn lên đôi môi của hắn. Làn da của hắn khá là trắng so với nữ nhân cũng không khác gì. Tuy nhiên thân hình của hắn trông khá to con. Qua lớp áo có thể thấy từng khối cơ cuồn cuộn trên người hắn. Người nam nhân này có chút kỳ quái, làn da trắng hồng như nữ nhân nhưng lại có cơ bắp cùng sự bùng nổ của một chiến binh. Ánh mắt của hắn toát lên vẻ cao ngạo.
Một cô bé khác khá là đáng yêu cũng mặc một bộ kimono màu hồng nhạt. Thắt lưng màu đỏ cùng với viến tay áo và viền cổ có màu đỏ. Cô bé có mái tóc và con mắt giống như người nam nhân ngoài ba mươi tuổi kia. Làn da trắng hồng, đôi môi đỏ hồng, con mắt to tròn. Khuôn mặt tròn trịa béo mập. Mái tóc dài tới tận lưng giống như dòng suối.
Cả ba người đang chắp tay lại nhìn về phía bữa ăn. Hai mắt nhắm nghiền lại.
Hai tay Akira chắp lại trước một bàn ăn thịnh soạn. Hắn nhắm mắt lại khe khẽ lẩm bẩm: “Itadakimasu!”. Đồng thời một người nam nhân khoảng hơn ba mươi tuổi cùng với một cô bé chín, mười tuổi vô cùng đáng yêu cũng chắp tay lại với nhau cùng mở miệng đồng thanh. Hiển nhiên đây là lễ nghĩa trước khi bắt đầu ăn một món ăn rồi.
Chiếc đũa Akira đưa lên gắp lấy một con tôm sau đó nhẹ nhàng cắn một cái. Cô bé mở to đôi mắt màu đỏ giống như hồng ngọc. Đồng thời trên khuôn mặt cô bé tràn ngập hưng phấn nói: “Thế nào? Thế nào Akira, Onii-chan? Món ăn do em làm có mùi vị thế nào?”
Miệng Akira nhẹ nhàng nhai miếng tôm tẩm bột. Món này thực sự chính là khoái khẩu của Akira. Không ngờ Kurenai lại biết làm món này. Cảm giác vị của nó cũng không tệ chút nào. Mặc dù thua xa so với các cửa hàng bán ra nhưng Akira cảm nhận được sự cố gắng trong việc làm của cô bé cùng với tình cảm mà cô bé dành cả vào món ăn.
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nói: “Kurenai-chan, em làm không tệ chút nào. Cảm ơn em Kurenai! Xem ra Kurenai bé bóng của chúng ta sắp trở thành một cô dâu được rồi!”
“Nga” Cô bé kinh ngạc hô lên, ngay sau đó trên mặt cô bé xuất hiện một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Trên hai má không ngờ xuất hiện hai rặng mây đỏ ửng.
Nhất thơi Akira cười khổ ngẫm nghĩ trong lòng: “Xem ra Kurenai còn quá ngây thơ a!”
“Vậy, Akira Onii-chan, anh ăn nhiều một chút vào nha!” Đôi mắt cô bé hóp lại, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Bàn tay nhỏ bé trắng nõn và mềm mại đưa tay gắp lấy một cái tôm tẩm bột gián đưa về phía bát của Akira.
Đầu Akira cũng nhẹ nhàng gật xuống, hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em cũng ăn nhiều một chút. Em đang trong tuổi lớn ăn nhiều mới có thể trưởng thành được a!”
“Vâng!” Đầu cô bé nhẹ nhàng gật xuống. Cô bé nhận được một món ăn từ Akira đưa cho nàng. Xem ra tình cảm của hai người khá là tốt.
“Khụ, khụ…” Bất chợt người nam nhân ngoài ba mươi tuổi Shinku kia nắm lại tay đặt trước miệng ho khan vài tiếng. Nhất thời hai người quay ra nhìn về phía người nam nhân này. Shinku chăm chú nhìn về phía Akira sau đó lẳng lặng hỏi: “Akira, nghe nói cậu vẫn là một Genin (hạ nhẫn)?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mở miệng đáp lại: “Vâng, cháu vẫn là một Genin!”
Shinku nghe thấy vậy cũng không có phản bác mà chỉ gật nhẹ đầu xuống sau đó Shinku lên tiếng hỏi tiếp: “Vậy cậu bao giờ định thi kỳ thi tiến vào Jounin (thượng nhẫn)?”
“Trở thành Jounin sao?” Hai mắt Akira nhíu mày lại. Hắn thực sự không hiểu ý nghĩ của Shinku như thế nào. Cái danh hiệu Jounin quan trọng như vậy sao? Hiện giờ với thực lực của hắn mở ra Mangekyou Sharingan lại dựa vào năng lực bản thân mình. Hắn còn chưa khám phá hết chức năng của đôi mắt mình. Nếu tính uy lực đôi mắt của hắn thì Kage cũng không phải là đối thủ của hắn.
Akira đã sống hơn mười lăm năm ở cái thế giới này thì hắn cũng hiểu ra được mấy cái danh hiệu này chẳng qua chỉ là người đặt ra mà thôi. Ở nơi như thế này thì cấp bậc sức mạnh phân biệt rất rõ ràng nhưng thực tế nó chẳng qua chỉ dựa vào danh hiệu mà thôi. Nói ví dụ một chút Gennin (hạ nhẫn) hoàn toàn có thể giết được một Jounin (thượng nhẫn) nếu như Jounin bất cẩn. Cấp bậc Genin, Chuunin và Jounin cùng với Kage là do các làng đề ra mà thôi.
Một người có lượng chakra cao khủng khiếp có thể sáng với các Kage có khi là so với Kage còn cao hơn. Tuy nhiên chiến lực của người này thì lại chỉ đạt đến Genin mà thôi. Thực lực của một Ninja phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố. Trong đó chakra chỉ là một phần mà thôi. Có những người có chakra thấp hơn với người khác nhưng người đó lại đạt được tư cách Jounin trong khi người khác vẫn chỉ được đánh giá là Chuunin.
Bởi vì những lý do trên mà Akira khá là coi thường mấy cái danh hiệu. Với thực lực của hắn hiện giờ sợ rằng hoàn toàn có thể giết chết Jounin rất bình thường. Có thể không coi là miễu sát nhưng chẳng có khó khăn là mấy. Muốn dùng số lượng Jounin để lấy mạng Akira là cực khó. Hiện giờ hắn có nhẫn thuật thời không lại thêm chakra bá đạo so với Kage còn cao hơn. Tổng cộng những thứ này thì ngay cả một Kage sợ rằng cũng phải bỏ mạng trước thực lực Akira. Có thời không nhẫn thuật thì sợ rằng dùng số lượng Ninja để tiêu hao chiến với Akira là một chuyện không thể nào thực hiện được.
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cháu không có thời gian! Chỉ có thời gian rảnh một chút là ngài Đệ Tam lại sai phái cháu đi với nhiệm vụ một Kunoichi!”
Hai mắt Shinku nhíu lại, hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Hiện giờ thực lực của cháu đã đạt đến mức nào rồi?”
Akira mỉm cười đáp lại: “Cháu cũng không rõ! Tuy nhiên nếu lấy thực lực của mọi người so sánh thì có lẽ cháu thắng Minato một chút bởi vì chúng cháu thường giao đấu với nhau. Nếu sinh tử quyết chiến thì cháu có tám thành đánh thắng được Minato. Tính ra Minato bây giờ là Tinh Anh Jounin (thượng nhẫn) đi. Cháu hoàn toàn có thể thắng được cậu ấy tuy nhiên cũng rất khó giết được Minato bởi vì cậu ấy có thời không nhẫn thuật: Phi lôi thần thuật!”
Khóe miệng Shinku liên tục giật giật. Điều này nói rõ gì? Tuổi của Akira mới là mười bốn, mười năm tuổi đi. Với tuổi ấy mà đạt được Tinh Anh Jounin điều này nói lên cái gì. Không sớm thì muốn thực lực của hắn đạt đến mức Kage chỉ là chuyện sớm hay muộn. Shinku lên tiếng nói: “Mạnh như vậy sao?”
Đột nhiên Akira cảm giác được trong không khí có một trận sóng động. Khung cảnh bắt đầu xuất hiện tráng thái sóng gợn. Hắn thấy được mình đang đứng ở một rừng cây. Bàn tay Akira đưa lên che mặt của mình lướt qua một cái đồng thời khóe miệng hắn chỉ mỉm cười. Ngay sau đó hắn xuất hiện tại trở lại căn phòng. Akira lại tiếp tục nhấc đũa lên ăn món ăn.
Thấy được Akira dễ dàng phá giải ảo thuật của mình như thế khiến cho Shinku cực kỳ kinh hãi. Phải biết được rằng Shinku là một Tinh Anh Jounin có khi nói đúng hơn thực lực đạt đến bán Kage. Bất cứ người nào ngay cả gia tộc Uchiha cũng khó thoát khỏi ảo ảnh do Shinku dựng ra vậy mà Akira chỉ bình thản lướt qua là có thể phá giải ảo thuật của Shinku khiến cho Shinku khiếp sợ nhìn về phía Akira.
Thật ra thì Akira cũng không có dễ dàng thắng được ảo thuật của Shinku như vậy. Tất cả những thứ này là nhờ vào vĩnh cửu Mangekyou Sharingan mà hắn đã đánh thức. Sức mạnh của Mangekyou Sharingan của Akira có được sáu loại sức mạnh vô cùng khủng bố. Mắt phải lấy được ba loại năng lực chính và mắt trái cũng có ba khả năng chính.
Mắt phải với năng lực thứ nhất: “Thời không nhẫn thuật cho phép Akira tiến hành hư hóa thân thể đặt thân thể ở một chiều dị không gian khác khiến cho đối phương không thể tấn công hắn. Đồng thời hắn có khả năng dịch chuyển bản thân tới nơi khác khá giống với Phi Lôi Thần Thuật nhưng so với Phi Lôi Thần Thuật cao cấp hơn nhiều. Ngoài ra có thể tạo ra một lỗ xoáy không gian hút cơ thể đối phương khiến cho cả cơ thể đối phương xé thành mảnh vụn.”
Mắt phải với năng lực thứ hai: “Gia cường sức mạnh của ảo thuật! Nó khiến cho uy lực cùng với đô chân thật của ảo thuật gia tăng gấp năm lần. Đối với bất cứ loại ảo thuật nào thì uy lực nó sau khi phát động đều sẽ ra tăng gấp năm lần. Nếu sử dụng với ảo thuật khác có sức mạnh vô cùng lớn.”
Mắt phải với năng lực thứ ba: “Vô hiệu hóa mọi loại ảo thuật. Khả năng đặc biệt này chính là vô hiệu hóa mọi loại ảo thuật của bất cứ một ai thi triển ra. Nói đúng hơn người thi triển ảo thuật với người có năng lực này hoàn toàn vô dụng. Năng lực có thể tiến hành bắn ngược lại ảo thuật nếu như người mang Mangekyou Sharingan muốn”
Mắt trái với năng lực thứ nhất: “Hư huyễn đại thế giới. Tùy lượng chakra mà người sử dụng đưa vào có thể kéo dài bao lâu. Theo lý thuyết thì thời gian có thể tính là vô hạn nếu như người đó sử dụng lượng chakra là bao nhiêu. Tỉ lệ thời gian trong thế giới hư huyễn cùng với trong thực tế tỉ lệ tùy thuộc vào người sử dụng Mangekyou Sharingan quyết định. Thời gian tỉ lệ chênh lệch càng lớn thì lượng chakra càng mạnh. Năng lực này dựa trên ký ức của đối phương cùng với khả năng điều khiển của người sử dụng Mangekyou Sharingan mà xây dựng lên thế giới. Thế giới này hoàn toàn do người sử dụng Mangekyou Sharingan làm chủ. Khi sử dụng có thể biết được toàn bộ ký ức ngay cả những ký ức sâu nhất trong não bộ người trúng thuật. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Mắt trái với năng lực thứ hai: “Dục hỏa phương hoàng. Nhẫn thuật phát động một ngọn lửa màu đỏ rực lên người khác hoặc chính bản thân mình. Nó thuộc một loại Âm Dương độn khôi phục cơ thể của mình. Nó đem toàn bộ thương thế chữa khỏi dù cho còn một hơi thở khi phát động Dục Hỏa Phượng Hoàng cũng có thể cứu được. Đem toàn bộ thương thế chữa khỏi nhưng không có năng lực khôi phục năng lượng đã mất. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Mắt trái với năng lực thứ ba: “Ảo thuật mạnh nhất Koamatsukami. Ảo thuật này cho phép người sử dụng xâm nhập vào tâm chí của kẻ địch và điều khiển họ tự do theo ý thức của bản thân, các nạn nhân còn không biết được mình đang bị điều khiển. Nó hoàn toàn có thể sửa đổi ý chí một người. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Ngoài những năng lực trên thì Akira cũng chỉ biết được Mangekyou Sharingan của mình mang năng lực thứ bảy: Susanoo. Trong đó Susanoo với sáu cái cánh tay. Mỗi cánh tay lại cầm một thứ khác nhau. Akira cũng không có tìm hiểu kỹ. Hắn chỉ biết được sáu cánh tay lần lượt là: Một quả cầu, một cái chum, một cụm lửa đen, một cái khiên, một thanh kiếm cùng với một cái hô lô. Hắn chưa sử dụng mấy thứ này nên không có rõ ràng uy lực của chúng.
Tuy nhiên khiến cho Akira cười khổ không dứt đó chính là năng lực Dục Hỏa Phượng Hoàng, cái năng lực này khiến cho hắn trở thành một cái nhà máy chuyên sản xuất Mangekyou Sharingan. Hắn chỉ cần nhổ ra mắt phải sau đó dùng Dục Hỏa Phương Hoàng thì cơ thể sẽ khôi phục với một con mắt Mangekyou Sharingan mới. Hắn lại nhỏ con mắt ấy đi rồi lại dùng Dục Hỏa Phương Hoàng. Tuy nhiên hắn phát hiện được Dục Hỏa Phượng Hoàng cũng không có tốt như hắn nghĩ. Nó hoạt động khá giống với nguyên tắc thằn lằng đứt đuôi rồi mọc đuôi. Nguyên tắc là các tế bào phân chia từ tế bào gốc, nói đúng hơn là tê bào hốc mắt sau đó dài ra một con mắt. Điều này hiển nhiên làm tuổi thọ của hắn giảm xuống mặc dù không đáng kể nhưng hắn cũng không nguyện ý mình trở thành cái nhà máy sản xuất Mangekyou Sharingan.
Bất chợt cô bé Kurenai ngồi bên cạnh tò mò lên tiếng hỏi: “Akira, Onii-chan, em nghe nói Phi Lôi Thần Thuật rất mạnh. Anh có thể dạy nó cho em được không?”
Phi Lôi Thần Thuật chính là thời không nhẫn thuật thành danh của Hokage đệ nhị Senju Tobirama. Nguyên tắc của thuật này là dựa vào một ký hiệu được đánh dấu làm tọa độ sử dụng nghịch chuyển thông linh thuật đem bản thân di chuyển tới vị trí được đánh dấu. Các ký hiệu thường được vẽ lên trên cán phi tiêu sau đó ném đi.
Phi Lôi Thần Thuật tu luyện có hai đoạn. Đoạn thứ nhất di chuyển tới vị trí của phi tiêu trong khi phi tiêu ở trạng thái cố đinh. Đoạn thứ hai thì di chuyển tới vị trí phi tiêu trong khi phi tiêu đang bay. Mặc dù Akira có thể sử dụng Phi Lôi Thần Thuật đến đoạn thứ hai nhưng hắn so với độ thuần thục mà Minato sử dụng thì kém xa. Tuy nhiên Akira biết được Phi Lôi Thần Thuật nếu như phát triển có lẽ đến đoạn ba và đoạn bốn.
Theo như hắn phỏng đoán thì đoạn ba sẽ là dịch chuyển vật trong tay đến vị trí phi tiêu đang ở đó. Dịch chuyển đồ vật mà không phải cả bản thân cũng chuyển đến. Nếu sử dụng chiêu này có thể hỗ trợ ột số nhẫn thuật có sức tấn công mạnh như cực phong la toàn phong, cực viêm la toàn phong hoặc các loại bùa nổ v… Đoạn thứ tư sẽ là sự tự do di chuyển căn cứ vào các phi tiêu tọa độ cắm trên đất. Dùng sự logic về tính toán và hình học mà di chuyển đến những vị trí muốn có trong hình học. Tuy nhiên Akira cũng chẳng có nhiều thời gian như vậy mà nghiên cứu, Về mặt lý luận có thể được nhưng hắn tập trung phần lớn thời gian để cường hóa thân thể và tinh thần lực cùng với Trương Sinh Quyết là chính.
Shinku không nghĩ ra được con gá của mình mở lời trực tiếp lại muốn kỹ năng thành danh của Hokage đệ nhị Phi Lôi Thần Thuật thì cực kỳ kinh ngạc. Hắn ngay lập tức mở miệng nói: “Kurenai, con không được như vậy! Nhẫn thuật không phải tùy tiện truyền ra ngoài như thế, đặc biệt là những loại nhẫn thuật như Phi Lôi Thần Thuật!”
Khuôn mặt cô bé nhất thời trở nên ảm đạm như cái bánh thiu. Akira cười dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Hắn lên tiếng nói: “Không sao? Nếu như Kurenai muốn học anh cũng có thể dạy cho em. Tuy nhiên em nên biết những nhẫn thuật này vô cùng khó học. Nếu nó dễ học như vậy thì mấy vị như Hokage đệ tam, Jiraiya hay Tsunade cũng sẽ học tập. Nguyên nhân bởi vì nó phi thường khó học nếu như không có thiên phú tốt là không có cách nào có thể luyện thành Phi Lôi Thần Thuật! Anh nghe nói được Minato mất thời gian mấy năm mới có thể hoàn thành thuật này. Em xác nhận muốn học thuật này sao?”
Nghe thấy vậy khuôn mặt cô bé nhất thời trở nên ảm đạm. Xét về thiên phú của Kurenai sợ rằng nàng thua xa Minato. Nói thế nào nhỉ? Nếu như không có Akira dạy cho nàng Nội Gia Quyền cùng với Dịch Cân Kinh sợ rằng lượng chakra của nàng không có cách nào tăng nhanh như vậy. Nếu như tự mình nàng tu luyện như bình thường có lẽ cả đời này cũng chỉ đạt đến đặc biệt Jounin (thượng nhẫn) là cùng. (Đặc biệt thượng nhẫn là một Ninja có năng lực khá đặc biệt có thể đánh bại thượng nhẫn nhưng lại không mạnh bằng thượng nhẫn. Lấy ví dụ về Kurenai chẳng hạn. Nếu như theo con đường ảo thuật thì sau này khả năng của nàng cũng có thể tiến vào Jounin nhưng nó là dựa vào ảo thuật mạnh mẽ. Nàng không có thể thuật mạnh mẽ cùng không có nhẫn thuật mạnh mẽ. Cả đời nàng đi xa cũng chỉ đạt đến đặc biệt thượng nhẫn mà thôi!)
“Vậy…” Đầu cô bé Kurenai nhẹ nhàng lắc lắc, nàng mở miệng nói: “Em vẫn không luyện tập là hơn!”
Nghe thấy vậy Akira xuất hiện một nụ cười trên mặt. Đầu hắn nhẹ nhàng lắc lắc. Hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em chỉ dựa vào thiên phú ảo thuật cùng với nhẫn thuật của em hoàn toàn có khả năng trở thành một Tinh Anh Jounin”.
Trên khuôn mặt béo mập của Kurenai xuất hiện một nụ cười tự tin, nàng lên tiếng nói: “Thật? Thật sự em có thể trở thành một Tinh Anh Jounin hay sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật lần nữa, ngón tay hắn nhẹ nhàng vẫn vê giữa trán của Kurenai nói: “Tất nhiên rồi! Hiển nhiên Kurenai sẽ trở thành một Tinh Anh Jounin chỉ cần em chăm chỉ là được!”
Đôi mắt cô bé híp lại, một nụ cười tràn đầy tự tin trên khuôn mặt béo mập của cô bé. Cô bé lên tiếng nói: “Cảm ơn anh, Akira onii-chan!” Ngay sau đó cô bé chần chờ một lát rồi lên tiếng nói: “Akira onii-chan, chiều nay anh có thể luyện tập cùng với em được không?”
“Việc này?” Akira đưa tay lên túm nhẹ cằm của mình.
“Khụ, khụ…” Shinku nắm lại tay của mình bắt đầu liên tục ho khan. Hắn trừng mắt nhìn về phía cô bé nói: “Kurenai, con không được lúc nào cũng làm phiền anh Akira như vậy!”
Ánh mắt Akira thấy được bộ mặt ỉu xìu như cái bánh thiu của cô bé, hắn lại cười khổ trong lòng, đầu nhẹ nhàng gật xuống. Đôi mắt Akira chớp nhẹ một cái sau đó hơi nghiêng đầu nhìn về phía Kurenai nói: “Kurenai-chan, chiều nay anh bẩn rồi! Anh để ảnh phân thân dạy cho em được không?”
Trên khuôn mặt Kurenai có xuất hiện một chút buồn bực. Mặc dù ảnh phân thân không có khác gì bản thể cả. Khi mà ảnh phân thân biến mất thì toàn bộ ký ức của ảnh phân thân cũng như mệt mỏi trở về với thân thể. Hiển nhiên những ký ức trải qua với Kurenai thì Akira vẫn nhớ. Tuy nhiên dù sao ảnh phân thân cũng không phải là người thật thế nên có chút khác biệt rồi. Đây là chướng ngại về tâm lý mà thôi. Tuy nhiên cô bé vẫn nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Shinku khe khẽ thở dài nhìn về phía Kurenai, hắn lên tiếng nói: “Lại làm phiền cháu rồi, Akira!”
Akira nhẹ nhàng mỉm cười nhìn về phía Shinku đáp lại: “Không có gì đâu chú Shinku!”