Con đường nhỏ nhưng không hẹp, ban ngày nhưng gần như không có được “ánh sáng”. Một khu ngoại thành là điểm đen của thành phố. Đó là nơi đóng đô của chúng tôi. Vừa vào Gara thì đã thấy anh em bạn bè thân thuộc đều đã có mặt đầy đủ ở đó cả rồi. Đám thì ngồi với nhau cùng vài chai rượu và vài món nhắm. Có đám đám thì đang tập Gym (Vì trong gara rất rộng và là nơi sin hoạt của nhiều thành viên nên còn có riêng một chỗ để đồ tập). Thằng Duy và thằng Phong đang cùng với 1 đám nữa cùng nhau vặn vặn sửa sửa vài cái ô tô đã cũ nhưng nhìn rất hầm hố. “Xe chiến cmnr!” tôi nhủ thầm.

Ngày hôm đó phải nói là lần đầu tiên tôi thấy được anh em lại tập hợp đông đủ như vậy. Trong gara rộng như cái sân bóng mini này là gần 30 nam và hơn chục nữ tập trung lại. Người ngoài mà không quen không biết lỡ bước vào trong này chắc chỉ có nước đái ra quần mà khóc thét. Đám nữ tuy có xăm hình đồ khí thế nhưng nhìn vẫn còn xinh đẹp, hiền lành chán. Đáng nói là đám đàn ông nhìn thằng nào thằng nấy mặt mũi sát khí cứ y như tướng cướp. Nhiều ông còn to xác như con trâu nước, cơ bắp cuồn cuộn, xăm trổ đầy người cứ như võ sĩ đô vật WWE. Ngay cả tôi lần đầu vào đây còn sợ sun hết cả vòi cơ mà.

Thấy tôi bước vào, mọi người trong gara đều nhất loạt hô lên “YO!” chào tôi. Họ dừng công việc đang làm và tập trung hết lại hỏi han:

- Đù! Hôm qua oánh nhau không rủ anh mày!

- Giờ mới tới mày! an hem đợi mày lâu bome



- Từ từ để em nó ngồi xuống đã rồi nói chứ – 1 bà chị xinh đẹp lên tiếng giải vây cho tôi.

Thế là tất cả mọi người cùng ngồi tập trung lại bộ ghế nệm cũ chỗ đám nhậu ngồi hồi nãy. Thằng Duy lên tiếng:

- Mày thấy anh em ở đây tốt với mày chưa? Đm! Tập trung hết ở đây vì mày đó con giai!

- Hề hề… cảm ơn mọi người.

- Mọi người đều rõ chuyện của mày hết rồi, vấn đề bây giờ là lên kế hoạch dạy cho chúng nó một bài học. – thằng Duy tiếp.

- Vậy bây giờ làm thế nào? – Tôi thắc mắc.

- Tao có kế hoạch sẵn rồi, giờ bàn lại cho anh em… nghe cho kĩ đây.

- … – trong Gara mọi người im phăng phắc.

Thằng Duy ngồi thuật lại những gì nó điều tra được từ phía địch. Đầu tiên là bên DT, Vốn thằng Gin không phải là đứa mạnh nhất trường, nó chỉ mạnh nhất trong khóa hiện tại đang học trường thôi. Thật ra ở phía sau trường DT có một căn nhà cũ. Đó là nơi tập trung những học sinh đã nghỉ học đi làm nhưng vẫn hay thích tập trung ở trường cũ với đàn em. Đó cũng là tụ điểm quen thuộc của đám học sinh “quậy” trong trường. Nổi bật nhất trong đám cựu học sinh đó là 3 người mà ngay cả thằng Duy cũng chưa gặp bao giờ, nhưng nó cho biết 3 người đó mới thực sự là những tên quái vật nguy hiểm nhất chứ không phải thằng Gin. Bên LL cũng rất khó xơi, và trùm là thằng Bảo Sún. LL toàn thằng liều mạng có tiếng nên cũng đáng gờm không kém. Cuối cùng là TT, Thằng Duy nói bọn này mới thực sự là đáng ngại nhất vì nếu bên DT có đám đàn anh không bao giờ ra mặt thì bên TT lại khác. TT không hề có ai gọi là Trùm. Đổi lại thì lực lượng quậy phá và sẵn sàng tham chiến của chúng là khủng khiếp nhất. Hơn thế nữa, chúng hay rủ nhau đi học võ, tập Gym tập thể nên thằng nào thằng nấy to tướng. Nhớ lại lúc tôi bị úp sọt trước trường thì quả đúng chính xác đám giỏi võ ấy là bên TT. Đội hình bên địch tính sơ sơ chắc cũng phải trên dưới cả trăm thằng sẵn sàng lao đầu vào oánh nhau. Một anh lên tiếng nói với thằng Duy:

- Bên chúng nó theo như em kể sơ sơ như vậy thôi thì cũng đã hơn cả trăm thằng, mà lại toàn là học sinh. Mà bên mình thì có nhiều anh đã lớn rồi, ra mặt giúp thằng Ryu đánh mấy thằng nhãi con đó thì cũng khó coi, mà có ra hết thì cũng không đủ đấu lại, em tính toán kiểu gì đây?

- Anh yên tâm, bên tụi nó cũng có một đám lớn hơn giúp đỡ, đám đó thì em phải nhờ mấy anh giúp sức. Còn học sinh thì để học sinh lo thôi anh. Còn vấn đề chúng nó đông hơn mình thì phải có kế hoạch kĩ lưỡng hơn.

- Cụ thể là gì?

- Em cần Thằng Ryu, thằng Phong và anh Vĩ giúp sức (Anh vĩ là anh khỏe nhất bên chúng tôi, cao phải gần 1m9, Cơ bắp thì kinh khủng nhất trong team, không thua gì Thím Bravo Cơ Bắp)

- Là sao?

- 3 người kia em sẽ giao việc riêng, còn tất cả mọi người sẽ theo chỉ dẫn của em. Nếu không có gì sai sót thì chỉ cần một số lượng nhỏ thôi cũng có thể địch lại số đông. Nam thì lo chuẩn bị sẵn hàng đi. Nữ thì hậu phương.

- Ờ… hồi giờ mày giúp bọn anh thắng mấy trận nhỏ, giờ trận này có kham nổi không mậy?

- HAHA! Sao không nổi? em mà lại…

Vậy là đã thống nhất xong, mọi người tản ra ai làm việc nấy. Tôi, thằng Phong và anh Vĩ thì ngồi lại nghe tiếp kế hoạch riêng của thằng Duy dành cho chúng tôi…

Nó biết rõ khả năng của từng người ở đây nên đã chọn ra 3 người với 3 điểm mạnh nhất trong chúng tôi để tiến hành công việc khó ăn nhất. Thằng Phong thì trình đua xe siêu hạng cộng với tính cách nóng như lửa nhưng cực kì linh hoạt trong đánh nhau. Nó mà đem ra solo với thằng Bảo Sún bên kia chắc sẽ hợp. Hai thằng điên oánh nhau thể nào cũng có cái hay để xem. Anh vĩ thì lại là “Lực Vương” vĩ đại nhất của chúng tôi. Tính thích nói nhiều và dễ gần, rất ít khi xung đột với ai nhưng một khi đã có thì… Ớn lắm. Thằng Duy dặn mỗi người về chuẩn bị phần của mình rồi lát nữa tập trung lại để “hành sự”.

Tôi gọi điện xin nghỉ cho Thím Cơ Bắp:

- *tút tút* bonjour! Ryu-Kun

- Àh! bác ơi, tối nay cháu có việc bận không đi làm được, chiều mai cháu đi bù nhé!

- Nâu bờ rô bờ lầm! Tối hôm nay chắc cũng ít khách thôi! đi chơi với em êu hay sao zdợ! – Giọng ổng cà ẹo cà ẹo.

- Hề hề, không phải, mà vậy nhé, tối cháu xin nghỉ. Cháu có việc rồi, bye bác.

- Ừa! bye!

Tôi cúp máy rồi chạy về nhà thay đồ, chuẩn bị một số đồ đạc thằng Duy đã dặn trước và tranh thủ ngủ một giấc thật dài lấy sức.

Đúng 6h30 như đã hẹn, chúng tôi lại tập trung ở Gara và bắt đầu làm theo kế hoạch đã vạch ra của thằng Duy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play