Kết thúc một mùa thu ở năm cuối cấp mùa thu ấy chắc sẽ là một mùa thu đẹp nhất trong thời học sinh của tôi vì mùa thu năm ấy tôi đã gặp được cậu.
Không còn là những ánh nắng nhẹ nhàng của mùa thu nữa những cơn mưa rào tuy không còn ồn ã nhưng lại làm cho cái lạnh buốt hơn.
Vẫn như mọi ngày tôi vẫn tạt ngang qua lớp cậu để được thấy cậu nhưng hôm nay thay vì cậu cùng với lũ bạn thì nay cậu cùng với một người con trai khác nắm tay nhau cười đùa rất vui vẻ.
Nhưng giọt mưa hình như cũng hiểu ý tôi,ngày hôm đó mưa tuy không nặng hạt nhưng lại kéo dài tới hết ngày,từng hạt mưa rơi xuống là từng mảnh kí ức tươi đẹp trong tim của tôi vỡ ra...đau lắm chứ nhưng ai có thể thấu cho tôi đây.
Những con gió lạnh buốt ồ ạt thổi tới đóng băng mọi thứ xung quang lại,dòng thời gian nó đã cho tôi gặp cậu và nó cũng làm cho tôi mất cậu.
Từ khi ấy tôi lại trở về bản thân của những năm tháng đen tối nhất của cuộc đời mỗi ngày là 1 vòng lập vô hạn nó nhạt nhẽo và không có gì nổi bật.
Mùa thu những ánh nắng vàng nhẹ nhàng đẹp tuyệt trần đã mang cậu tới mở cho tôi cánh cửa mới của cuộc đời,còn mùa đông khi cây lá héo khô những ánh nắng thay bằng những giọt mưa bầu trời xám xịt là lúc tôi xa cậu, đây có được gọi là một sự sắp đặt không chỉ có trời mới biết được.
Câu chuyện cuối cấp của tôi chỉ có vậy nhưng nó sẽ mãi là mảng kí ức mà tôi cất giữ trong tim mình một mảng kí ức có sự vui vẻ của ánh nắng mùa thu và có những giọt nước mắt hòa vào những giọt mưa của mùa đông...
"Tạm biệt cậu,tạm biệt năm cấp 2 tươi đẹp"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT