Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Dương Mai Phương.

====

"Học bá vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng như vậy, cậu nói anh ấy hẹn hò với bài tập thì tôi tin, chứ nói anh ấy hẹn hò với người ta, tôi không tin."

"Tin tức lớn tin tức lớn, lúc nãy tôi vừa xuống văn phòng, nhìn thấy Lăng Mặc với Nhạc Mạn Nhi đều ở đó, hình như còn có phụ huynh của hai người đó nữa."

"Thật không vậy?"

"Các cậu không tin thì xuống xem đi."

Còn một lát nữa mới vào học, đám học sinh như ong vỡ tổ chạy về hướng văn phòng.

Hoa Vụ cũng hơi bất ngờ, cô vốn chỉ là gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, muốn làm một học sinh ba tốt thích giúp đỡ mọi người.

Vậy mà đến mức mời phụ huynh......

Lúc bị bác bảo vệ tìm được, bọn họ đang làm gì?

......

......

Mấy học sinh đi hóng hớt rất nhanh đã bị đuổi về, chủ nhiệm lớp mang theo Liễu Vũ Hi đã rửa mặt sạch cùng với đám chị em của cô ta đi vào.

Phòng học ồn ào dần dần yên lặng lại.

Liễu Vũ Hi với mấy chị em đi về chỗ mình ngồi.

Chỗ của Liễu Vũ Hi ở ngay sau Hoa Vụ, cô ta không đi đường gần hơn mà vòng ra, cố tình đi ngang qua Hoa Vụ.

Lúc sượt qua Hoa Vụ còn không quên hăm dọa, "Lâm Du, mày chờ đó cho tao!"

Bịch ——

Liễu Vũ Hi ngã trên đất, kéo cái bàn của bạn học phía sau nghiêng theo, sách và đồ dùng học tập rơi đầy đất.

Liễu Vũ Hi ôm cái cằm bị đập trúng, giận đùng đùng bò dậy, mách với chủ nhiệm lớp, "Thưa thầy, Lâm Du cố tình ngáng chân em!"

Chủ nhiệm lớp là một người đàn ông trung niên, chắp tay ở đằng sau lưng, nghiêm mặt đứng trên bục giảng.

"Lâm Du, em ngáng chân Liễu Vũ Hi sao?"

"Dạ không." Hoa Vụ phủ nhận: "Em không biết tại sao bạn ý lại ngã."

Hiển nhiên chủ nhiệm lớp biết Liễu Vũ Hi có cái đức hạnh gì, bình thường Lâm Du cẩn thận dè dặt, sao có thể làm ra việc như vậy.

Chủ nhiệm lớp nhìn Liễu Vũ Hi, "Liễu Vũ Hi, bản kiểm điểm của em còn chưa viết, đừng có gây chuyện nữa!"

"......" Liễu Vũ Hi câm nín, cô ta thật sự bị Lâm Du ngáng chân!! "Thầy, em......"

"Ngồi xuống."

"......"

Liễu Vũ Hi tức đến đỏ cả mặt.

Hoa Vụ chống cằm, nghiêng đầu nhìn cô ta, con mắt dưới tóc mái dày lộ ra ý cười mỉa mai.

Nó dám cười......

Liễu Vũ Hi nóng máu, nhấc chân đá bàn của Hoa Vụ.

Két ——

Cái bàn của Hoa Vụ nghiêng sang một bên.

Tâm trạng của chủ nhiệm lớp vốn đã không tốt, Liễu Vũ Hi còn khiêu khích, lửa giận lại lớn hơn: "Liễu Vũ Hi, em ra ngoài đứng cho tôi!"

Hoa Vụ phải che miệng mới không để mình cười ra tiếng.

Con gái được trời chọn, sao có thể để ngươi tùy ý khiêu khích được!

Sau khi Liễu Vũ Hi nổi giận đùng đùng ra khỏi lớp, đứng bên ngoài, chủ nhiệm lớp chắp tay sau lưng, đi qua đi lại hai bước, "Tuổi của các em bây giờ, điều quan trọng nhất là gì? Là học tập, vậy mà các em đang làm gì vậy?"

Chủ nhiệm lớp bắt đầu thao thao bất tuyệt.

Học sinh ngồi ở dưới nghe mà gật gù buồn ngủ.

Mấy lời như thế, bọn họ nghe quá nhiều rồi, đứa nào cũng thuộc lòng.

"Tôi hy vọng bạn nào đó có thể đặt tâm trí cho việc học. Tôi không phát hiện thì thôi, nếu để tôi bắt được, đừng trách tôi không nể tình thầy trò."

"Bắt đầu tự học đi." Chủ nhiệm lớp nói xong câu cuối, chắp tay sau lưng rời đi.

Hoa Vụ nhìn bàn bên cạnh.

Bên cạnh cô là chỗ của Lăng Mặc.

Tất nhiên...... không phải ngồi cùng bàn, cái trường này toàn bộ dùng bàn đơn.

Chỗ của Nhạc Mạn Nhi ở đằng trước Lăng Mặc.

Phải nghĩ cách...... rời khỏi cái vòng luẩn quẩn này.

Ở gần bọn họ quá, chuyện rắm gì cũng liên lụy tới cô.

Đã tới lúc nữ chính trưởng thành!

Không ai có thể ngăn ta đề tên bảng vàng!

Hoa Vụ lấy ra một tờ giấy, bắt đầu viết kế hoạch học tập, nội dung dạy học của mỗi thế giới không giống nhau nhưng phần lớn kiến thức đều tương đồng.

Vậy nên Hoa Vụ thấy cái này không làm khó được mình.

......

......

Lớp tự học buổi sáng xong, Liễu Vũ Hi từ bên ngoài đi vào, không có tới gây sự với Hoa Vụ mà đi thẳng về chỗ ngồi.

"A ——"

Liễu Vũ Hi đột nhiên hét lên.

Mọi người nhịn không được quay đầu nhìn cô ta.

Liễu Vũ Hi vứt mấy con sâu ra, tay không ngừng chùi vào quần áo, quá ghê tởm, trong lòng bàn tay giống như còn lưu lại cảm giác lúc nãy.

"Ai làm?!!"

Liễu Vũ Hi bình tĩnh lại, quát to.

Chị em của cô ta vội vàng xúm lại giúp Liễu Vũ Hi vứt mấy con sâu kia đi, cũng quát theo: "Đứa chó chết nào làm?!!"

Trong phòng học không ai lên tiếng.

Bình thường Liễu Vũ Hi cùng đám chị em của cô ta giương nanh múa vuốt như một mấy con cua.

Đa số học sinh đều không ưa bọn họ.

Ai biết được là cô ta đắc tội với ai......

"Không ai nhận phải không? Được lắm, đừng để bọn tao điều tra được!!"

Liễu Vũ Hi tởm muốn ói, liếc mắt đến chỗ Hoa Vụ.

Hoa Vụ nghiêng người ngồi trên ghế, đối mắt với cô ta, không tránh đi, còn đưa tay làm thành hình cây súng nhắm vào cô ta, môi anh đào khẽ mở.

'Pằng ——'

Đệt!

Là nó làm!

Liễu Vũ Hi vừa định đi qua gây sự với Hoa Vụ thì chuông tan học đã vang lên.

Liễu Vũ Hi duỗi tay chỉ Hoa Vụ, nói bằng khẩu hình miệng: Mày chờ đó cho tao!

......

......

Xong tiết đầu, Liễu Vũ Hi không đi tìm Hoa Vụ mà ngồi nguyên tại chỗ, được nhóm chị em của mình vây quanh.

"Vũ Hi, mày nghĩ gì thế?" Chị em số một nhìn Liễu Vũ Hi.

"Vũ Hi, mày đừng nghĩ nữa, đợi chúng ta bắt được cái đứa thả sâu, kiểu gì cũng lột da nó." Chị em số hai buông lời hung ác.

Liễu Vũ Hi bảo bọn họ yên lặng, "Tụi mày có thấy...... Lâm Du là lạ không?"

Cô ta đã nghĩ về vấn đề này cả một tiết.

Sao nó ra khỏi đó được?

Lá gan cũng lớn hơn trước.

Hồi trước, sự phản kháng của nó giống như cá mắc cạn, chỉ là giãy giụa vô ích.

Nhưng từ lúc gặp nó ở cổng trường tới bây giờ......

Hôm nay cô ta gặp bao nhiêu xui xẻo đều là do nó ban tặng!

"Có đâu......" Chị em số một nhìn về phía Hoa Vụ, "Vẫn là bộ dạng chết dí đó. Vũ Hi, mày tin lời nó nói ở cổng trường là thật hả?"

Gì mà gặp quỷ......

Nói vớ vẩn!

Lúc sáng nó có hơi gan đó...... nhưng bọn họ cho rằng nó chỉ gan được lúc đó, giống như con thỏ bị ép đến đường cùng thì cắn người, bọn họ không thèm để ý.

"Không phải......"

Liễu Vũ Hi không miêu tả được loại cảm giác này.

Nhưng cô ta thật sự cảm thấy Lâm Du đã thay đổi.

Còn thấy...... hơi sởn tóc gáy.

Chị em số hai hạ giọng: "Vũ Hi, mày đừng nghĩ nhiều, chúng ta lại giáo huấn nó."

Mấy chị em nhìn nhau, có lẽ là cùng nghĩ đến một thứ, đồng thời cười rộ lên.

Liễu Vũ Hi không nói được với bọn họ, tâm trạng bức bối.

Chị em số hai dùng khuỷu tay chọc chọc Liễu Vũ Hi, nháy mắt với cô ta, "Vũ Hi, tiết sau, mày chờ xem kịch vui đi."

......

......

Hoa Vụ không biết đám chị em của Liễu Vũ Hi đang âm mưu gì, cô đang nghiêm túc học, bước vào cảnh giới học tập huyền diệu.

Đáng tiếc cái cảnh giới huyền diệu này, vào lúc hết tiết hai đã bị người ta phá hỏng.

Hoa Vụ bị gọi xuống văn phòng.

Hoa Vụ vừa vào trong đã liếc nhìn xung quanh, chỉ thấy chủ nhiệm lớp, không thấy Lăng Mặc với Nhạc Mạn Nhi, chắc là giám thị hoặc là cán bộ cấp cao hơn đã xử lý chuyện này.

Đáng tiếc......

Không được xem biểu diễn trực tiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play