Phó Mặc Quân vò đầu nhìn đống hỗn độn trên giường.
Đến bây giờ, trong vòm họng vẫn còn vương vấn dư vị trên người cô, một dư vị rất thanh đạm và thuần khiết...
Vớ lấy chiếc điện thoại mà gọi cho trợ lí, sau đó khoát một chiếc khăn tắm quấn quanh người, bước đi vào nhà vệ sinh.
Ngước nhìn gương mặt đang phản chiếu, trong đầu anh lại hiện ra vẻ mặt của Lăng Tuệ đêm qua, rất đẹp, vẻ mặt ấy thật sự khiến anh phải động lòng.
Chưa đầy mười phút đã có tiếng gõ cửa, trợ lí chuyên nghiệp đặt đồ lên giường sau đó lui ra.
Sửa soạn xong, anh liền bước ra ngoài, nhanh chóng khôi phục lại bộ dạng của thường ngày.
Bên ngoài đã có sẵn một dàn thủ vệ, thấy anh tất cả đều cung kính cúi chào.
“Đi đến Biệt Uyển.”
...
Tại Trương gia.
Trương Khả Di trong bộ mặt tức tối bước vào, ngay khi thấy cô, tất cả những người hầu đều sợ hãi mà lui ra.
Nhận thấy được điều đó trên nét mặt, Bạch Mai liền tiến lại gần hỏi han.
“Khả Di, con làm sao vậy.”
Ánh mắt bà lại dời tầm trên bộ đồ rẻ tiền trên người cô ta.
“Bộ đồ này ở đâu vậy...hôm qua chẳng phải đi dự tiệc với Phó thiếu sao, sao hôm nay lại như vậy.”
Giọng nói bà lộ chút khó hiểu. Sau đó đưa tin tức mới nhất cho Trương Khả Di xem.
#Thiên kim tiểu thư nhà họ Trương cùng Phó thiếu trực tiếp công khai tình cảm, trong đó là vô số bức ảnh được chụp với đầy đủ góc độ.
#Trương Khả Di khẳng định chủ quyền.
“Con có biết sau tin tức này, mới sáng nay, lão gia cùng lão phu nhân của Phó gia đều gọi điện tới không, bảo trong ngày hôm nay con mau chóng qua Biệt Uyển bàn về hôn sự đấy.”
Bạch Mai vô cùng hài lòng mà nở nụ cười.
Thế nhưng Trương Khả Di lại nghiến răng ken két, bàn tay nắm chặt lấy tin tức trên điện thoại, sau đó trực tiếp đập nó xuống. Cô ta không muốn thấy những tin tức đó.
Thấy hành động này Bạch Mai liền trở nên lo lắng,
“Mọi chuyện vẫn tốt mà, con sao vậy?”
Trương Khả Di không nhân nhượng nữa, quay qua liếc bà ta.
“Người đó là Lăng Tuệ, không phải là tôi.”
Nghe vậy Bạch Mai mới hoảng hồn. Là Lăng Tuệ sao, bà ta đã 15 năm không gặp lại rồi.
“Thật sự là Lăng Tuệ ư? Giờ con bé ở đâu vậy?” Nói đến đây, giọng bắt đầu run run.
Giọng nói mang vẻ gấp gáp, kể từ sau lần cuối cùng là lúc Lăng Tuệ bảy tuổi, bà đã không gặp lại cô rồi.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt lộ chút hối hận.
Nhận thấy bộ dạng lo lắng cho Lăng Tuệ, Trương Khả Di liền giận đay nghiến.
“Bà còn lo cho nó nữa, sao bà không lo cho tôi đi. Cô ta hôm qua dùng chính bộ mặt mà bà ban cho để cướp chồng của tôi đấy.”
Lúc này Trương Hùng mới từ trên lầu bước xuống, thấy được vẻ mặt tức giận đó, ông ta có chút không hài lòng.
“Khả Di à, con xem con còn cái bộ dáng của một vị thiên kim tiểu thư không?”
Trương Khả Di ngay khi thấy ông ta, gương mặt mới giãn ra đôi chút.
“Đêm qua chị ta đã lợi dụng con để lên giường với Phó thiếu.”
Lên giường với Phó thiếu ư?
Đứa con gái Trương Khả Di này của ông, bám theo Phó Mặc Quân lâu như vậy mà chưa từng được để ý.
Vậy mà cô ta đã lên được giường của Phó thiếu, thật là khiến ông nhìn bằng một con mắt khác.
“Khả Di à, cô ta không là cái gì cả, con không cần phải quan tâm. Con không hề nhận thấy sau tin tức lần này, bên Phó gia đã trực tiếp liên lạc với chúng ta rồi à?”
Đúng vậy, sáng nay quản gia của người bên Biệt Uyển đã trực tiếp gọi điện cho ông.
Thế nhưng Trương Khả Di vẫn không phục, ai cho phép cô ta leo lên giường người đàn ông của cô.
Trương Hùng biết cô đang nghĩ gì, nói tiếp.
“Cha hiểu điều con đang lo lắng, nhưng mà nó không phải là vấn đề, sau lần này, chắc hẳn sẽ có lần sau nữa. Con cứ đà này lấy đi trái tim của ngài Phó, chẳng phải cô ta đã dọn đường sẵn rồi sao. Còn về việc giải quyết cô ta, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Vẻ mặt cô ta bắt đầu được nhận ra, chẳng phải là chỉ lên giường thôi sao, cô ta thật ra có rất nhiều cơ hội về sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT