Lăng Tuệ cùng Trương Hùng bắt đầu lên giữa bục, đứng gần vị trí MC.
Trên tay cô là một chiếc điện thoại và bên cạnh là một chiếc túi xách nhỏ.
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hai người. Thời gian lúc này dường như lắng đọng lại.
Cả Phó Mặc Quân cùng Trương Khả Di cũng đẩy mắt sáng hai người.
Người này, có chút quen thuộc. Mày Phó Mặc Quân khẽ nhíu lại, tìm kiếm lại trong hồi ức.
Lăng Tuệ nhanh tay vớ lấy chiếc micro, do đang đeo khẩu trang mà giọng cô có chút bị ảnh hưởng, tuy vậy vẫn không che được thanh âm cao vút.
“Thân là chị gái của Trương tiểu thư đây, tôi có một món quà muốn dành cho em ấy, và cả em rể nữa.”
Nói đến đây, đôi mắt long lanh khẽ đưa tình với Phó Mặc Quân từ xa.
Ngay lập tức, Lăng Tuệ bắt đầu nhấn nút phát trên chiếc điện thoại, một đoạn video nhanh chóng hiện ra lồ lộ giữa bảng chiếu chính giữa sân khấu.
Trên màn hình, là một cảnh vô cùng ướt át. Đôi nam nữ không tấc vải mà quấn lấy nhau.
“Anh, anh mạnh nữa lên” Vẻ mặt cô gái trên màn hình vô cùng thỏa mãn, mang theo sự nhiễm dục hằn rõ.
“Bảo bối à, chẳng phải em có hôn sự với Phó thiếu sao? Nay em làm như vậy, không sợ anh ta phát hiện à?”
“Anh đừng nói nữa, bên Phó gia có hề đá động gì tới mối hôn sự này đâu. Tại sao em phải phí thanh xuân chỉ vì hắn.”
“Bảo bối thật hư nha.” Người đàn ông vừa nói, bàn tay vừa gẩy mái tóc sang một bên mà liên tục ‘yêu chiều’.
Giọng rên rỉ phát ra không ngừng, khiến người nghe phía dưới đỏ mặt.
Tất cả ánh mắt hiếu kì đều không khỏi ngạc nhiên vì cô gái trên đoạn video chính là Trương Khả Di.
Lúc này, Trương Khả Di run sợ khẽ lùi ra sau vài bước, bất ngờ đụng lấy thân hình cao to phía sau, cô ta quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt rét lạnh đó của Phó Mặc Quân.
Ánh mắt người đàn ông vô cùng đáng sợ, tựa như lưỡi dao sắc bén, có thể giết chết người ta.
“Anh Mặc Quân, người đó không phải là em.”
Phó Mặc Quân chỉ khẽ nhếch môi cười khinh bỉ. Không ngờ, cũng có ngày thấy được một màn này.
Lúc này, tất cả bảo vệ trong sảnh bắt đầu bước vào, định xông lên bắt lấy Lăng Tuệ làm loạn thì lại bắt gặp cái phủi tay nhẹ của anh.
Anh thật muốn xem, cô gái đó đang làm gì.
Bên Trương Hùng bắt đầu trợn mắt nhìn cô, sau đó giật phắt chiếc khẩu trang trên mặt cô ra. Một tay thô bạo túm lấy tóc Lăng Tuệ dắt ra giữa sân khấu.
“Người trên đoạn video đó là cô gái này, không phải là Khả Di.”
Trương Hùng bắt đầu ra sức giải thích, giọng nói theo đó hùng hồn hẳn.
Nghe được câu này, Lăng Tuệ bắt đầu cười to, nụ cười của cô chính là khiêu khích ông ta, thoáng qua có sự mỉa mai.
Sau đó nhân lúc ánh mắt ông ta đang ngạc nhiên về nụ cười ấy. Cô đã nhanh chóng lấy chân mà đạp ngã xuống bục.
“Con gái ông làm đó, sao, ông không rõ à?” Lăng Tuệ gằn từng chữ một, mái tóc bị vén sang một bên mà rớt xuống, lộ ra ánh mắt xinh đẹp đến đáng sợ.
Lăng Tuệ nhanh chóng tiến lại gần Trương Khả Di
Bắt gặp hành động này, ánh mắt cô ta khẩn thiết nhìn Phó Mặc Quân, nhưng dường như anh không muốn quan tâm, chỉ lẳng lặng mà đứng im một bên.
Bàn tay Lăng Tuệ cũng thô bạo túm lấy tóc của cô ta, trực tiếp kéo mái tóc lên cao, để lộ cái cổ trắng ngần. Sau đó chỉ vào nốt ruồi đằng sau gáy cổ, tiếp đó lại chỉ vào nốt ruồi trên màn hình chiếu.
“Là cùng một người!”
Các phóng viên tựa như thấy tin tức lớn, bắt đầu quây lại gần, ống kính nhanh chóng chĩa vào Trương Khả Di.
Tin tức này, chắc chắn nội trong ngày hôm nay sẽ lên trang nhất!
“Cô Trương thật sự làm ra loại chuyện này ư?”
“Vì sao cô Trương lại như vậy?”
“Cô Trương vậy mà thật sự làm ra loại chuyện này.”
Lăng Tuệ hả hê nhìn lão Trương Hùng đang tìm cách che đậy ống kính, ông ta liên tục đẩy ống kính ra, tạo nên bộ dạng vô cùng đáng thương, ngay cả Trương Khả Di nữa.
Nhưng Trương Khả Di dường như vẫn không phục, cô ta bắt đầu bộc phát thú tính.
“Con khốn kia, mày là ghen tị với tao đúng không? Sao mày có thể làm ra loại chuyện này. Người trên đó là mày đúng không? Không phải là tao.”
Lăng Tuệ khẽ nhếch mép, sau đó quay ra nhìn một hàng li rượu được xếp thành tháp ở trên bàn. Cô lấy li ở trên cùng, hất nước thẳng vào mặt Trương Khả Di.
“Li rượu này, kính đứa em gái tốt như em.”
Tiếp đó lấy thêm li rượu nữa, hất nước vào mặt lão Trương Hùng đang khổ sở lăn lộn ở phía dưới.
“Li rượu này, kính người cha đã mất của tôi”
Nói tới đây, vẻ mặt cô lộ ra sự tàn nhẫn, nhưng vẫn không thể che giấu được nét xinh đẹp.
Cô đi từng bước lại nhìn người đàn ông điển trai ấy, đôi chân cô khẽ nhón lên, áp đôi môi của mình vào môi của anh, sau đó liếm nhẹ. Đôi môi nhỏ khẽ thì thào từng chữ.
“Nhớ tôi không, em rể?”
Tất cả diễn ra rất nhanh, yết hầu anh khẽ chuyển động, cả thân hình liền đứng ngây ra.
Ngay khi Lăng Tuệ buông đôi môi của mình xuống, bàn tay Phó Mặc Quân bất giác lại nhanh chóng nắm lấy gáy cô, kéo lên mà hôn tiếp.1
Chính là hương vị người con gái này, anh không thể nào lầm được.
Bắt gặp một màn này, tất cả người trong khán đài liền đứng ngây ra trong giây lát.
Cả Lăng Tuệ cũng không khỏi ngạc nhiên, đôi mắt cô trợn tròn nhìn tên này.
Sau khi buông ra, khóe miệng anh cũng khẽ nhếch lên, tỏ ý vô cùng hài lòng.
Lăng Tuệ nhanh chóng lấy lại tinh thần mà rời khỏi người của anh ta.
Tiếp theo, tiếp theo cô định làm gì? Cô đã bị tên này dọa cho ngây người rồi!
“Không phải là em quyến rũ tôi ư?” Người đàn ông cất lên một chất giọng trầm thấp, vô cùng lôi cuốn.1
Ngay lúc này, Trương Khả Di liền hét lên, dùng bộ dạng nhầy nhụa mà chạy lại phía Lăng Tuệ.
“Con khốn, là tại mày, tất cả là tại mày.”
Nhưng chưa kịp làm gì, Phó Mặc Quân đã để Lăng Tuệ ra sau lưng, trực tiếp dùng chân đạp cô ta ngã nhào, vẻ mặt anh không còn lấy dáng vẻ lúc nãy nữa, mà thay vào đó sự tàn bạo trên gương mặt.
“Anh Mặc Quân, anh đừng để cô ta lừa.” Cô ta bắt đầu khóc lóc, bộ dáng vô cùng đáng thương, tựa như ra sức biện hộ cho việc làm của mình.
Nhưng dường như Phó Mặc Quân cũng chẳng để tâm đến cô ta, không buồn trả lời.
“Lôi người nhà họ Trương đi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT