Conan len lén liếc nhìn anh Sinh của cậu ta, cảm thấy bản thân hình như lại phát ngốc rồi, tuy nhiên anh Sinh của cậu ta vẫn y như cũ tỏ ra vẻ mặt lạnh lùng cái gì cũng không quan tâm. Hoàn toàn không nhìn ra được trong lòng đang nghĩ cái gì!

“Đêm nay cô cứ nghỉ ngơi tại đây đi, tôi đến phòng của Conan”

Vừa nói Hứa Chiêu Hoà vừa kéo Conan đứng lên, Vương Manh cảm kích nhìn cậu, mặc dù Hoa Sinh nhìn trông có vẻ vừa đẹp trai vừa lạnh lùng, nhưng lại có một trái tim thiếu nữ mong manh như pha lê!

Hứa Chiêu Hoà không nói thêm nữa, tự mình bước ra cửa trước, Conan nghĩ một hồi vẫn là nói với Vương Manh một tiếng “cảm ơn”, rồi mới quay người đi theo anh Sinh của cậu ta.



Trên cổ tay, Nhúm tóc nhân lúc can đảm dò thám một lượt căn phòng ở phía trước, sau đó tự mình chia ra thành mấy sợi rồi xoắn lại thành một bím.

Chiêu Chiêu tốt như vậy, kết quả tại sao lần đầu tiên lại bị cái móng heo này của Conan làm cho co lại.

Chít chít chít!!!

Không được, cậu tuyệt đối không thể ngồi yên chờ chết được!

Thế là đợi Conan ngày hôm sau tỉnh lại, thì phát hiện bản thân không biết như thế nào lại nằm ở dưới đất.

Hứa Chiêu Hoà giải thích điều này: tướng ngủ không đẹp.

Conan: ????

Cậu như thế nào mà nhớ được cậu ta, cũng thật thà quá rồi đấy…



Sáng sớm ngày thứ hai, bầu trời trong xanh, chỉ là trừ tinh thần xem ra không tốt mấy của Hứa Chiêu Hoà và mọi người ra.

Lưu Mỹ Vũ chết rồi, thi thể lại không tìm thấy tung tích, chắc hẳn sau khi Lộ Hải trở về dù nhẹ hay nặng đều phải nhận hình phạt.

Trái lại tâm trạng bà phù thủy lại rất tốt, vừa ngân nga một bài hát vừa dọn lên cho mọi người một bữa sáng thịnh soạn.

Hứa Chiêu Hoà trơ mắt nhìn nào là bồ câu nướng nào là sườn hầm, không có hứng thú hỏi: “Mới sáng sớm mà sao bà vui thế?”

Bà phù thủy: “…”

Bà phù thủy không muốn để ý đến cậu nhưng cuối cùng tâm trạng tốt vẫn chiến thắng những chuyện cũ năm xưa.

“Tôi ấy à, hôm nay phải tham gia một buổi vũ hội”

Lộ Hải và Mễ Quả nghe thấy thì nhìn bà ta đầy ngạc nhiên, còn Hứa Chiêu Hòa thì chớp chớp mắt, quả nhiên như thế!

Cậu mỉm cười như quý ông nói: “Vậy chúc bà chơi thật vui vẻ!”

Bà phù thủy lạnh lùng hừ một tiếng coi như đấy là một lời “chúc phúc”. Chẳng qua lúc dọn món ăn đến chỗ Vương Manh, bà ta dữ tợn lườm cô ấy một cái, dáng vẻ hận không thể xé nát cô ấy nuốt vào bụng.

Vương Manh rùng mình, cúi thấp đầu lộ ra da đầu đốm đen đốm trắng của mình.

Gian nan sống qua ngày.jpg



….

Hôm nay bà phù thủy không có ở đây, đây chính là cơ hội tốt để mọi người tiến vào tòa tháp!

Tuy nhiên vẫn không đợi mọi người vui mừng quá lâu, bọn họ phát hiện ra trong không trung đột nhiên bay qua một con vật không rõ hình thù, lượn vòng tròn quanh tòa tháp.

Là Ác Long!

Mọi người bất ngờ nhớ đến người chết hôm đầu tiên, vì thế không dám mạo hiểm.

Nhưng trong trang viên đã bị mọi người lật tung lên, chẳng còn manh mối nào khác.

Lộ Hải bực bội gãi đầu: “ĐM, rốt cuộc điều kiện thông qua phó bản có phải là giải cứu công chúa tóc mây hay không!”

Mắt nhìn tất cả manh mối đều nhắm vào nghĩ cách giải cứu công chúa tóc mây, nhưng đây gần như là một nhiệm vụ khó có thể hoàn thành!

Đừng nói đến bà phù thủy với Ác Long, công chúa còn không phải là cô công chúa thật! -App-truyện-tytnovel.com

Dường như bây giờ chỉ còn cách đi vào tòa tháp mới có thể tìm ra được chân tướng, nhưng ban ngày bọn họ không thể vào được!

Quả nhiên, ngay từ đầu anh ta không nên vào phó bản cấp A, vẫn quá gượng ép rồi!



Mặt khác, Hứa Chiêu Hòa đang tựa vào ghế sopha suy nghĩ vài vấn đề, ngước mắt lên thì nhìn thấy bên cạnh lết đến một người.

Mễ Quả cắn môi cẩn thận hỏi: “Anh Hoa Sinh, chúng ta đi đâu tìm manh mối ạ?”

Hứa Chiêu Hòa nhìn anh ta một cái, sau đó lười biếng rủ mí mắt xuống.

“Phòng của bà phù thủy.”

“Vô ích thôi!” Lộ Hải ở bên cạnh tranh thủ nói chen vào: “Tôi đã tìm qua rồi, vốn dĩ chẳng tìm thấy gì!”

Conan: “Sẽ không, có phòng nào bị khóa không?”

Lộ Hải im lặng một lúc: “...Thật ra vẫn còn một phòng, tôi làm thế nào cũng không mở được.”



Tận cùng phía nam của tầng hai có một căn phòng hướng về phía mặt trời, khí thế của cánh cửa lớn bằng gỗ lim cũng rất khác, khắp nơi đều lộ ra vẻ của một “nữ chủ nhân”.

Lộ Hải chỉ chỉ: “Chính là ở đây rồi, nhưng mà tôi làm cách nào cũng không mở ra được, tôi đoán…” Đoán phải dùng đến dụng cụ lợi hại nào đó!

Tuy nhiên mấy lời còn lại anh ta nén lại trong cuống họng, nghẹn đến khó chịu.

Anh ta nhìn thấy Hứa Chiêu Hòa bước lên trước một bước, đặt tay lên tay nắm cửa, vừa vặn một cái cửa đã mở ra rồi!

Hứa Chiêu Hòa mặt không cảm xúc quay đầu lại, dường như việc cậu làm chỉ là một chuyện nhỏ nhặt không có gì đáng kể: “Đi vào thôi.”

Mọi người: “...” Giỏi lắm anh Sinh!

Hứa Chiêu Hòa dẫn đầu đẩy cửa bước vào, lúc không ai nhìn thấy suýt chút nữa là không giữ được!

Lần này thật sự không phải nồi của cậu, quả thật lúc cậu mở cửa thì mở không ra, sau đó Tiểu Anh đi ra đập một cái, cửa liền mở ra, chẳng qua nhìn từ phía sau giống như cậu thuận thế vặn một cái liền mở vậy.

Hứa Chiêu Hòa cách một lớp tay áo sờ sờ cổ tay, chẳng lẽ đây chính là cảm giác bàn tay vàng ư??

Tiểu Anh lanh trí chạm vào cậu, Chiêu Chiêu vui vẻ thì anh cũng vui vẻ!

Chiêu Chiêu mà thích anh thì anh sẽ càng vui hơn nữa!!



Cửa mở ra, mọi người theo nhau vào trong, chỉ thấy bên trong to gấp năm lần một phòng ngủ bình thường, khắp nơi đều là ánh đèn vàng lấp lánh, không thể xa xỉ hơn!

Vương Manh đi đến lật giường chiếu của bà phù thủy lên trước tiên, quan sát từ góc độ của một người con gái, thông thường bọn họ đều thích giấu đồ ở bên dưới gối nằm!

Mà quả nhiên, cô ấy thực sự moi ra được một phong bì.

Cô ấy mở ra nhìn, là một bức ảnh, nhưng chính xác hơn là một bức ảnh bị xé mất phân nửa.

Người trong đó mặc đồ đen, đội một cái nón đen, mắt như hình móc câu nhìn chằm chằm vào cô ấy, dọa Vương Manh suýt chút nữa làm rơi bức ảnh xuống đất.

Thấy thế, Lộ Hải và Conan ở bên cạnh đều tụ lại, còn một mình Hứa Chiêu Hòa đi đến phía trước cái tủ bên cạnh, Mễ Quả đi theo đứng phía sau cậu.

“Anh Hoa Sinh, anh muốn mở cái tủ này hả?”

Hứa Chiêu Hòa không nói gì, cậu luôn là người theo phái hành động, duỗi tay kéo cánh cửa mở ra, không để cho mọi người một chút thời để chuẩn bị tâm lý!

Mễ Quả ngơ ngác nhìn những thứ bên trong, không tự giác lùi về sau một bước.

“Đây, những thứ này là gì…”

Chỉ nhìn thấy bên trong cái tủ vàng rực không phải đựng những bộ quần áo lộng lẫy, mà là một đống tóc màu đen đang không ngừng nhúc nhích…

Hứa Chiêu Hòa quan sát, thậm chí bên dưới đống tóc đang nhúc nhích kia còn có cả da đầu dính máu, thật khiến mọi người tê dại!

Cậu không lên tiếng đóng cửa tủ lại như cũ, xoay người sờ Tiểu Anh trên tay để xoa dịu trái tim bé bỏng của mình.

Nhưng trong lúc cậu mở cửa ra, những người khác may mắn cũng quay đầu liền nhìn thấy một phen, hiện tại khuôn mặt tái nhợt muốn nôn cũng nôn không ra.

Những thứ kia, những thứ kia đều là tóc người…

“Tôi, chúng tôi đi ra ngoài…”

Conan yếu ớt mở miệng, thật ra cậu vẫn muốn tìm kiếm nhật ký gì đó nhưng một ngăn tủ đầy tóc vừa rồi thật sự quá khủng bố, cậu không muốn ngây người ở chỗ này thêm một giây phút nào hết!!

Đi đi đi mau!

Ọe…

Vương Manh cũng tiến lên, chịu đựng cảm giác khó chịu trong dạ dày đưa ảnh chụp cho Hứa Chiêu Hòa. Hứa Chiêu Hòa vẫn không nói chuyện như trước nhưng chẳng biết tại sao, khí chất lạnh lẽo như băng của cậu lại khiến người khác cảm thấy vô cùng lợi hại!

Cậu thu lại ảnh chụp: “Đi!”





Giữa trưa, bà phù thủy vẫn không xuất hiện, cơm trưa của mọi người không có ai phụ trách.

Chẳng qua vừa gặp được cảnh tượng như vậy, trong chốc lát bọn họ cũng nuốt không nổi. Vì vậy khi cả đám nhìn thấy Hứa Chiêu Hòa móc ra một cái bánh bao từ một xó xỉnh nào đó rồi gặm thì không thể không cảm thán: Anh Sinh đúng là anh Sinh!

Trong từ điển của Hứa Chiêu Hòa, không thể không ăn cơm!

Màu sau khi thời gian cơm trưa của anh Sinh kết thúc, mọi người lại không có việc gì làm, chỉ có thể ngẩn người, nhìn chằm chằm Ác Long bay tới bay lui không biết mệt bên ngoài.

Thật ra phó bản kiểu phương Tây này rất hiếm gặp, vì vậy đây cũng là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Ác Long thật sự, chẳng lại lớn lên lại không khí phách như trong phim điện ảnh.

Hứa Chiêu Hòa không có tâm trạng nhìn đồ vật xấu, cậu liếm khóe miệng, quay lại phòng của bà phù thủy.

Mà chưa được một lúc, Conan cũng tới.

Hứa Chiêu Hòa hỏi: “Không phải cậu sợ à?”

Conan: “Đúng, đúng thế, nhưng tôi vẫn chưa tìm thấy cuốn nhật ký!”

Nhất định phải tìm thấy nhật ký!!!

Hứa Chiêu Hòa khẽ gật đầu: “Ừ, vậy cậu tìm đi.”
Dưới sự “cổ vũ” của anh Sinh, cả người Conan lập tức tràn đầy năng lượng! Đến cả cục gạch cũng không chịu buông tha, lau hết một lượt căn phòng cho bà phù thủy!

“Anh Sinh, anh nhìn này!”

Hứa Chiêu Hòa đi qua, nhận lấy một mảnh vụn Conan vừa bới móc ra từ trong một khe hở, phía trên có dấu vết bị thiêu cháy, còn có một chữ chưa viết xong… Không nhìn ra là từ gì, nhưng bên cạnh có một chữ con gái.

Hứa Chiêu Hòa nhíu mày, sau đó cậu bị Conan, người đang cố trừng lớn đôi mắt sáng long lanh va vào người.

Conan hồi hộp nhìn cậu, Hứa Chiêu Hòa: “...”

Hứa Chiêu Hòa thử thăm dò: “... Ừ, làm không tệ?”

Đạt được khích lệ, Conan lập tức vui vẻ, một tầng mồ hôi trên mặt còn trộn lẫn với một lớp bụi bặm…

“...”



Chín giờ tối, bà phù thủy vẫn chưa trở lại, thế nhưng Ác long đã đi ngủ, mọi người quyết định nhân cơ hội này leo lên tòa nhà hình tháp.

Nhưng chờ bọn họ đứng dưới tòa tháp không có cổng thì cả người đều choáng váng.

Đúng rồi, vốn dĩ bên trong tòa tháp công chúa tóc mây ở không có cửa, vương tử muốn vào trong đều bò theo tóc vào từ cửa sổ.

Nhưng vấn đề là bọn họ không dám dùng tóc của công chúa tóc mây để leo lên!



Hứa Chiêu Hòa cũng ngẩng đầu nhìn lên mái nhà, tầng tháp 13 xuất hiện.

Khóe miệng cậu khẽ nhếch lên, chuyện này có nghĩa có thể bò từ bên ngoài vào!

Vì vậy cậu thuận tay lấy ra một đôi bao tay có chức năng bám vào vách tường, nhìn dáng vẻ thật sự muốn leo lên!

Những người khác: …

Conan: Rốt cuộc anh Sinh đã mua bao nhiêu thứ!!!



Trong tầm mắt mong đợi của mọi người, Hứa Chiêu Hòa đeo bao tay thử lực hút, cũng không tệ lắm.

Cậu quay đầu nhìn về phía mọi người: “Hẳn mọi người đều có biện pháp đi lên nhỉ, nếu không thì chờ tôi lên trên ném thang dây xuống.”

Mọi người: … Anh Sinh giống hệt Doraemon.

Nhìn vẻ mặt của bọn họ, xem ra không có cách rồi.

Vì vậy Hứa Chiêu Hòa đành phải bò lên trước, sau đó cột thang dây vào cửa sổ, ném xuống phía dưới để người khác bám theo bò lên.

Còn cậu thì quay người, đẩy cửa phòng của công chúa tóc mây.



Đêm cuối cùng, công chúa tóc mây không vui vẻ ngồi bên giường chải tóc như lúc trước nữa, trên mặt đất nhiều hơn mấy tấm gương vỡ nát.

Hứa Chiêu Hòa cúi đầu, bắt gặp bóng dáng của mình phản chiếu bên trong.

Cậu cất tiếng gọi: “Công chúa tóc mây?”

Thế nhưng không ai trả lời.

Trong phòng cũng không có nơi có thể giấu người, Hứa Chiêu Hòa liếc mắt về phía hộc tủ duy nhất trong phòng, lần này cậu không hành động một mình mà chờ tất cả mọi người đều leo lên.

Conan đứng bên cạnh cậu thấp giọng hỏi: “Công chúa tóc dài ở đâu?”

Hứa Chiêu Hòa lắc đầu, sau đó chỉ vào ngăn tủ, tỏ vẻ bản thân cũng không biết, nhưng có khả năng cô ấy núp ở đó!

Lần này Vương Manh đi lên cùng, cô ấy nhìn gương vỡ đầy đất, dưới tình huống bình thường, nguyên nhân con gái đập vỡ gương là vì cô ấy nhìn thấy thứ không muốn nhìn…

Công chúa tóc mây có vấn đề!

Cô vừa muốn nhắc nhở, phái hành động Hứa Chiêu Hòa đã tiến lên mở ngăn tủ ra! Không hề cho bọn họ thời gian chuẩn bị tâm lý!

Không ngoài dự đoán, một bóng người đang cuộn tròn bên trong, trên người mặc quần áo sang trọng, chôn đầu giữa hai chân khóc nử nở.

Tất cả mọi người lặng lẽ nắm chặt đạo cụ bảo vệ tính mạng trong tay, Hứa Chiêu Hòa cũng lùi về sau một bước, rọi đèn vào trong ngăn tủ.

Dần dần, công chúa tóc mây ngừng khóc, ngước mặt lên, quay đầu nhìn về phía mọi người.

Sau đó bọn họ sợ hãi phát hiện không biết tại sao gương mặt của công chúa tóc mây lại già nua đầy khác thường!

Mái tóc vàng óng xinh đẹp cũng biến mất không thấy! Da đầu còn gồ ghề lên giống như, giống như bà phù thủy…

Mà chuyện khó hiểu hơn còn ở phía sau, bọn họ còn chưa kịp khép miệng lại vì quá ngạc nhiên, lại có một người đi vào từ bên ngoài.

Đối phương mặc áo choàng màu đen, đội mũ đen, lộ ra khuôn mặt vô cùng tinh xảo, tóc dài màu vàng kim xõa phía sau ót, mỉm cười với bọn họ.

Mọi người: “...”

Đây là nội dung cốt truyện gì thế?!

Công chúa thật hay giả?


App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play