Đuổi Mạc Tung hóng hớt đi, Hoa Xướng Vãn liền ôm hài tử trở về phòng. Hài tử rất ngoan, không khóc không nháo để mặc cho nàng ôm, chỉ là cũng không cười, chỉ nhìn chằm chằm vào nàng, làm nàng không biết phải làm thế nào.

Đây là con của nàng đó, đã lớn như vậy mà lại là lần đầu tiên nàng nhìn thấy. Mặc dù nguyên nhân chủ quan không phải ở nàng, nhưng nàng vẫn có chút chột dạ.

"Nha đầu này, có biết cha ngươi đang ở nơi nào hay không. Đem ngươi tới đây là không cần ngươi nữa hả?" Lúc nói ra lời này, Hoa Xướng Vãn hiển nhiên là đang nhạo báng đứa bé kia, nhưng lời ra khỏi miệng thì lại cảm thấy lòng hơi chua xót, luôn cảm thấy người bị bỏ không chỉ có đứa bé này mà còn có cả nàng nữa.

"Có, cha, có!" Tiểu Ly nhi hơn bảy tháng tuổi, sẽ biết nói một vài chữ riêng biệt, nhưng có thể nghe hiểu người lớn nói chuyện hay không thì rất khó nói. Chỉ là vào giờ này khắc này, Hoa Xướng Vãn lại cảm thấy, nha đầu này chính là tiểu nhân tinh, nhỏ như vậy đã có thể đối thoại với nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play