Hoa Xướng Vãn cùng đại tỷ và Tiểu Điềm nhi đi gặp người Bạch gia, người Bạch gia đã bị đưa vào hậu viện, tiền viện dành cho khách hàng nên không thể cho bọn họ vào. Hạ nhân biết bọn họ đến gây chuyện nên cũng không đối xử tốt với bọn họ, chẳng những không mang trà lên, mà còn có mấy người đứng ở một bên nhìn bọn họ chằm chằm, chỉ sợ bọn họ phá hư cái gì đó.

Lần này Bạch gia tới bốn người, phụ mẫu Bạch gia lại thêm Bạch Ân Nghi và nữ nhân tên Đồ Tuyết kia. Trên đường tới, Hoa Xướng Vãn mơ mơ hồ hồ nghĩ đến một chút chuyện liên quan tới Đồ Tuyết này. Người này cũng là người Nam Sơn thôn, nếu như nói trước kia Hoa Xướng Vãn là một tiểu lưu manh bất học vô thuật chơi bời lêu lổng thì Đồ Tuyết chính là đại cường trộm tâm ngoan thủ lạt, tay dính máu, mặc dù chưa có người nào gặp qua, nhưng ở Nam Sơn thôn vẫn có một chút ít lời đồn liên quan tới người này, mà điểm trọng yếu nhất ở trong đó chính là, người này hình như rất thích Bạch Ân Nghi, đã từng vì Bạch Ân Nghi mà đánh Hoa Xướng Vãn, nhưng mà sau này Đồ Tuyết ra ngoài làm việc, nhiều năm sau vẫn chưa có trở về.

"Các ngươi lại đến tìm ta có việc gì?" Hoa Xướng Vãn đến cả lời khách sáo cũng không buồn nói, sau khi đi vào liền trực tiếp hỏi.

"Hoa Xướng Vãn? Mấy năm không gặp, ngươi đúng là đã khác biệt, trông giống người hơn." Người mở miệng đáp lời chính là Đồ Tuyết, bên trong vẻ âm dương quái khí mang theo một chút ghen tỵ và âm tàn, ánh mắt như sói thẳng tắp nhìn vào người Hoa Xướng Vãn, khắp người đều lộ ra một mùi máu tươi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play