Hợp tác không thành ngược lại còn bị làm nhục một phen, dù là ai cũng sẽ tức giận, nhưng cho dù có tức giận, nên nhẫn nại thì vẫn phải nhẫn nại. Chính như Tiền lão bản nói vậy, toàn bộ Thanh Vân huyện này cũng không có mấy người dám gây sự với Mạc Tung, đến cả Tri huyện cũng phải nể mặt Mạc Tung mấy phần.
"Là trò đùa thì còn đỡ, về phần hợp tác, cũng không cần nói nhiều. Mạc mỗ không thích hợp tác với người xa lạ, nhưng mà, đều là người làm ăn, hòa khí sinh tài, bọn ta làm rượu nho của bọn ta, các ngươi tiếp tục làm rượu trắng của các ngươi, nước sông không phạm nước giếng." Mạc Tung cũng không có ý định xưng bá trong ngành cất rượu nên đương nhiên cũng không có ý đuổi tận giết tuyệt, đương nhiên đây cũng là ý tứ của Hoa Xướng Vãn, thiên hạ nhiều mối buôn bán như vậy, nàng cũng không thể khiến tất cả các nhóm buôn bán đó không thể buôn bán nữa.
"Ha ha, hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài, lời Mạc lão bản nói rất đúng. Nếu Mạc lão bản đã không có ý hợp tác thì ta cũng chỉ uống rượu thôi, không nói chuyện đó nó. Uống rượu, uống rượu, còn cả Hoa lão bản, uống rượu đi chứ, rượu Hoa Lâu này rất khác lạ. Uống nhiều chút, uống nhiều chút." Vương lão bản miễn cưỡng cười vui nói. Cũng không thể trách được, bởi mấy vị đang ngồi ở đây không người nào dám đắc tội với Mạc Tung, một chút uy hiếp kia đã là cực hạn của bọn họ.
Mạc Tung và Hoa Xướng Vãn đều nể tình mà uống rượu, nhưng Mạc Tung chỉ nhấp qua liền thôi, Hoa Xướng Vãn thì lại sảng khoái uống một ngụm hết sạch. Đây cũng không phải là vấn đề nể mặt, mà là một vấn đề khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT