Cùng lúc Mạc Tung rời đi, Hoa Xướng Vãn liền bảo nàng mang đồ đi. Mạc Tung đối với chuyện này chỉ biểu thị ra một chút xíu kinh ngạc, rồi liền mang đồ đi luôn, nhưng mà nhìn thần sắc nàng cũng rất cao hứng, cảm thấy mình tựa hồ đã kết giao được một bằng hữu không tệ, mà Mạc Tung cũng không nuốt lời, sáng sớm hôm sau liền sai người đưa bốn ngàn lượng ngân phiếu tới, chỉ là tặng phẩm phụ lại làm cho người ta hơi dở khóc dở cười. Bởi vì người mang ngân phiếu đến chỉ là hai tên sai vặt tuổi tác chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, người tinh tường vừa nhìn đã biết là tình huống gì!

"Tham kiến Hoa trang chủ." Quản gia Mạc Tung phái tới mang theo hai tên sai vặt quỳ xuống đất hành lễ, hai tên sai vặt kia, một tên thanh tú tiểu xảo, nhìn vừa tinh xảo vừa mềm mềm, Hoa Xướng Vãn nhìn mà đau răng. Mà bên kia thì bình thường hơn chút, dương quang tuấn lãng rất là có dáng vẻ nam hài, nhưng cũng chỉ là một nam hài mà thôi, nàng đã sớm nói mình không có đam mê luyến đồng rồi mà!

"Hoa trang chủ, hai vị này là lễ vật chủ tử bọn ta tỉ mỉ tuyển chọn đưa ngài, xin ngài vui vẻ nhận lấy." Quản gia lấy lòng mà cười cười, chỉ là nụ cười này thấy thế nào cũng lộ ra một tia ý vị mập mờ.

"Trang viên đủ người rồi, hai người này, ngươi hãy mang về đi. Nói cho Mạc lão bản là tâm ý của nàng ta xin tâm lĩnh." Hoa Xướng Vãn trực tiếp cự tuyệt hai người này. Trong trang viên có nhiều thêm hai tên sai vặt, Hoa Xướng Vãn cũng không thèm để ý, nhưng mục đích hai người này được đưa tới cũng quá rõ ràng, cũng không phải người có thể coi như sai vặt mà sử dụng, ở lại chính là phiền phức, còn không bằng cự tuyệt cho bớt việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play