Rời khỏi chỗ phụ mẫu, Hoa Xướng Vãn liền trở về nhà, chỉ là không vào cửa mà tìm một góc vắng vẻ tiến vào không gian.
Tưới nước, ngắt cây, làm mấy công việc quen thuộc, tâm tình Hoa Xướng Vãn cũng trở nên yên bình, đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ vấn đề liên quan tới Hứa Nam Nghị. Nnghĩ đến cái người thà rằng cả đời không thành thân cũng không muốn gả cho nàng, nàng ngoại trừ bất mãn ra thì cũng không có tức giận.
Không phải chỉ là bị chê thôi sao, cũng đâu phải chuyện lớn. Dù sao nàng cũng không thật tâm muốn cưới nam nhân kia, mặc dù nam nhân kia cũng khá hiền lành, biết nấu ăn lại biết may áo, tướng mạo cũng có chút phù hợp với thẩm mỹ quan của nàng, nhưng không phải chỉ là một nam nhân thôi sao, nếu đã không muốn gả thì nàng không cưới là được rồi, hơn nữa cũng sẽ coi lời nam nhân kia nói là thật. Nếu như nam nhân kia về sau gặp được người thích hợp, hay là muốn gả đi thì nàng vẫn sẽ đồng ý, cũng sẽ không tức giận hay cấm cản hắn.
Hoa Xướng Vãn cảm thấy mình đã nghĩ thông suốt, hơn nữa còn rất là khoan dung rộng lượng. Mặc dù trong lòng dường như vẫn cảm giác không thoải mái lắm, nhưng cũng có thể bỏ qua, hết sức chuyên chú xử lý việc vặt vãnh bên trong không gian, sau đó liền tắm rồi đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT