Trước khi đối phó với Sở Quế, Hoa Xướng Vãn từng nghĩ qua mấy biện pháp, có đánh lén, có ám sát, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn đối kháng chính diện.

Chiêu đánh lén này đã bị Hoa Xướng Vãn và Diễm quốc dùng nát rồi, không phải Hoa Xướng Vãn không muốn dùng, mà là bất luận là Diễm quốc hay là Đại Nhã thì đều đã phòng bị cực kì nghiêm mật với nó. Muốn lặng yên không tiếng động lẻn vào trong trận doanh quân địch, thì cũng chỉ có thân thủ như Hoa Xướng Vãn làm được. Mà nếu như chỉ có một mình Hoa Xướng Vãn thì đây cũng không phải là đánh lén nữa, mà còn giống ám sát hơn. Nhưng Sở Quế căn bản không có giá trị ám sát, về phần thiêu hủy lương thảo giống như trước, Hoa Xướng Vãn cũng không thấy được giá trị gì quá lớn.

Hai quân đối chiến, chủ soái và lương thảo đương nhiên là quan trọng nhất, nhưng so sánh ra thì sĩ khí của một quân đội cũng trọng yếu như vậy. Mà Hoa Xướng Vãn mặc dù lần đầu tiên giao chiến với Diễm quốc đã thu được thắng lợi tuyệt đối, nhưng không có một trận nào là lực lượng ngang nhau, hoặc nói đúng hơn là trực tiếp đối kháng chính diện. Chuyện này khiến Hoa Xướng Vãn cảm thấy cũng hơi tiếc nuối, đương nhiên loại ý nghĩ này cũng chỉ có chính Hoa Xướng Vãn mới có, người bên ngoài sẽ không cảm thấy như thế. Chiến tranh, chỉ cần có thể chọn được kẻ thắng lợi cuối cùng thì quá trình thế nào cũng không quan trọng.

Sau khi cân nhắc những nguyên nhân này xong, Hoa Xướng Vãn liền lựa chọn đối mặt với kẻ địch. Nàng để thủ tướng vốn dĩ của Kim Vũ thành lưu lại trong thành nghỉ ngơi, sau đó mang theo mười lăm vạn đại quân của mình ra khỏi thành chính diện giao chiến với Diễm quốc!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play