Ngày hôm sau Tây Môn Vận quả nhiên đến Hoa phủ, nhưng mà nàng cũng không đi một mình, mà là cùng Hoa Xướng Vãn trở về. Mặc dù làm như vậy hơi quái lạ, nhưng Tây Môn Vận và Hoa Xướng Vãn đều không để ý, ngược lại còn nói chuyện rất vui sướng.
Tây Môn Vận là một người tương đối bác học, hứng thú và yêu thích cũng rất nhiều, vấn đề gì tựa hồ cũng có thể trò chuyện một chút. Mà Hoa Xướng Vãn thì càng như vậy, mặc dù có một vài vấn đề về thời đại này nàng không hiểu bằng Tây Môn Vận, nhưng nàng lại có ánh mắt siêu thời đại mà Tây Môn Vận không cách nào có được. Cho nên lúc hai người nói chuyện với nhau, rất nhiều lần sẽ bổ sung trạng thái, càng trò chuyện thì càng vui vẻ.
Đối với Hoa Xướng Vãn mà nói thì đây cũng là một loại thể nghiệm không tệ, trước kia người có thể cùng nàng nói chuyện hăng say như vậy, ngoại trừ Hứa Nam Nghị thì cũng miễn cưỡng chỉ có Mạc Tung mà thôi. Mà Hứa Nam Nghị hiển nhiên không thể nói là bạn bè chi giao được, cho nên Hoa Xướng Vãn cũng chỉ có một mình Mạc Tung là bạn, mà bây giờ Hoa Xướng Vãn cũng đã có cảm giác như mình lại có thêm một người bạn nữa rồi.
Hoa Xướng Vãn coi Tây Môn Vận như là bằng hữu, Tây Môn Vận cũng có cảm giác giống y như vậy, thậm chí loại cảm giác này so với Hoa Xướng Vãn còn mãnh liệt hơn một chút. Vì nàng so với Hoa Xướng Vãn còn thảm hơn, từ nhỏ đến lớn, bên cạnh nàng đến cả một người bạn thực tình tương giao cũng không có, chứ càng không cần phải nói có thể được nói chuyện với bạn bè vui sướng như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT