Hứa Bùi nhấc cổ tay lướt mắt qua đồng hồ, trầm mặc một hồi rồi đáp: "... Hình như tan ca rồi."
Nhan Thư: "..."
Công bố quan hệ thất bại.
- -
Hôm nay, phòng ký túc 342 vô cùng huyên náo.
Chương trình tuyển tú đã quay xong, Hoàng Nhân Nhân và Triệu Mễ kéo theo vali, việc đầu tiên khi về ký túc xá chính là kéo Nhan Thư ra "dần" cho một trận.
"Aaaaaaa con bé đáng chết này! Có mối quan hệ thân thiết với Hứa thần như thế mà không chia sẻ cho các chị!"
"Đúng á, thanh mai trúc mã cơ đấy ối giời ơi! Không nói cho các chị thì đúng là không chấp nhận được!"
"..."
Hai người hò hét ầm trời, mãi một lúc sau mới phát hiện một chuyện, "Ủa, không đúng! Điềm Điềm, sao hôm nay cô im lặng thế?"
"Sao lại không chứ! Nói! Có phải cô có chuyện gì giấu các chị không!"
"..."
Trong lúc ba người đang ầm ĩ, Nhan Thư đứng bên cạnh trầm mặc giây lát, đang định sắp xếp lại lời nói để thành thật khai báo với Hoàng Nhân Nhân và Triệu Mê thì ba người kia không biết làm sao, đã nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Hoàng Nhân Nhân: "Ây, hôm nay giới giải trí lại nổ ra một bài báo đã đọc chưa?"
"Đúng! Tên kia tra thật sự! Em nghĩ mà xem, hai người họ đã yêu nhau được một năm rồi, thế mà bạn trai cô ấy chưa từng dẫn cô ấy đi gặp bạn bè. Có lần đang nắm tay thì bị bạn nhìn thấy, anh ta còn hất tay cô ấy ra, chậc chậc..."
"Đây chẳng phải tra nam ba không điển hình sao, không thừa nhận, không chủ động, không từ chối. Hơn một năm mà vẫn không công khai, thừa nhận thân phận bạn gái, rõ ràng là có vấn đề!"
"Tên tra nam chết dẫm!"
Mọi người mắng cho hả giận, lại nghe thấy một giọng nói lí nhí vang lên ở cạnh đó, "À ừm, em làm phiền xíu, như thế chính là tra nam sao?"
Ba người quay đầu lại, "Đã làm chuyện như vậy thì tất nhiên là tra nam rồi, em đang nghĩ gì thế!"
Ba người trăm miệng một lời: "Thế thì chính là tra nữ!"
"Tra nữ" Nhan Thư: "..."
Cô đắn đo một hồi, hỏi với vẻ chột dạ: "Vậy mọi người thấy, cái cô tra nữ này... à không, tên tra nam kia phải bù đắp thế nào nhỉ?"
Hoàng Nhân Nhân: "Tất nhiên là phải mau chóng thừa nhận thân phận của người kia trước mặt mọi người rồi."
Điền Tư Điềm: "Còn phải dành nhiều tâm tư hơn cho đối phương nữa."
Triệu Mễ: "Ví dụ như, giấu cô ấy tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ấy, chuẩn bị một sự bất ngờ gì gì đó."
Nhan Thư gật đầu như đang có điều suy nghĩ.
Cô hiểu rồi.
- -
Trong văn phòng của Hứa Bùi.
Mấy người ngồi trước mặt Hứa Bùi, báo cáo tiến độ công việc vào thời gian gần đây.
"Anh Bùi, bên phía Ninh Hợp rất hài lòng với phương án về dự án này của chúng ta. Em đã bàn bạc mấy lần với bên giám đốc Vương, có lẽ họ nhìn trúng quyền lực mềm trong lĩnh vực khoa học công nghệ của chúng ta, vì thế muốn hợp tác với chúng ta để đưa ra một loạt thiết bị thông minh."
Quan Văn Cường vừa nói như vậy, tất cả mọi người đều dao động.
Ninh Hợp là công ty lớn thứ nhất thứ hai ở thành phố Lan, chủ yếu kinh doanh các loại sản phẩm máy móc truyền thống. Nhưng kể từ sau khi con trai tiếp quản công ty, trọng tâm cả công ty từ từ phát sinh những cải tổ, nghe nói đã thành lập công ty khoa học công nghệ, sau này muốn chiếm một "bát canh" trong lĩnh vực đồ gia dụng thông minh.
Người trong phòng làm việc của họ có người nào không phải nhân tài hàng đầu đại học Lan, duy chỉ có một bug duy nhất chính là thiếu tiền.
*Win-Win (nguyên tắc thắng-thắng) là một trong những nguyên tắc cơ bản của nghệ thuật đàm phán, kinh doanh hiện đại.... Theo nguyên tắc này, những người tham gia đàm phán, kinh doanh, hợp tác với nhau sẽ tôn trọng và chấp nhận nguyên tắc "đôi bên cùng có lợi"
Hứa Bùi khẽ gật đầu, "Đúng là sẽ có lựa chọn tốt hơn, nhưng không phải sau này, mà là bây giờ."
"Hả?" Quan Văn Cường gãi đầu, "Lựa chọn gì vậy anh Bùi?"
Hứa Bùi cười nói: "Khoa học và Công nghệ Ngọ Quang."
Đám người lập tức ồ lên, "Gì cơ!!!"
Nếu Ninh Hợp đã là sự lựa chọn không tệ, vậy thì Khoa học và Công nghệ Ngọ Quang chính là một sự ao ước tha thiết của mọi người.
Công ty Khoa học và Công nghệ Ngọ Quang là công ty con thuộc tập đoàn Ngôn Ngọ, chuyên tập trung nghiên cứu và phát triển điện thoại thông minh trong nước, nhà thông minh và các sản phẩm công nghệ đen* khác được giới trẻ thời nay vô cùng yêu thích và ủng hộ.
*Công nghệ đen có nguồn gốc từ bộ phim hoạt hình Nhật Bản "Full Metal Frenzy", đề cập đến những đổi mới khoa học và công nghệ và các sản phẩm vượt quá phạm vi nhận thức của con người hoặc trình độ công nghệ hiện tại.... Một mặt, nó thường đề cập đến các khái niệm công nghệ khó hiện thực hóa ở hiện tại nhưng có thể được thực hiện trong tương lai; mặt khác, nó cũng đề cập đến các công nghệ và sản phẩm có độ chính xác cao đã được hiện thực hóa nhưng đã vượt qua nhận thức của hầu hết mọi người (Baidu)
Nếu người trong đội ngũ của họ đơn phương đi xin vào Ngọ Quang thì hẳn là không có vấn đề gì to tát. Nhưng nếu họ hợp tác với Ngọ Quang bằng danh nghĩa phòng làm việc thì lại là một chuyện cực kỳ tốt mà họ có nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.
Ánh mắt của mọi người đều thay đổi.
Sau khi tiêu hóa thông tin, một lúc lâu sau họ mới nhao nhao hú lên mấy tiếng, phấn khích kéo Hứa Bùi hỏi này hỏi kia.
Câu hỏi của mọi người tương tự như nhau, không ngoài dự đoán đều liên quan đến Ngọ Quang, chẳng hạn như "Cách thức hợp tác", "Tỷ lệ chia phần trăm" hay "Có quyền đặt tên hay không".
Tiểu Lục Tử không phục, "Chẳng lẽ lại không có gì ư?"
Mọi người không đồng tình với điều này, rối rít tranh nhau nói:
"Anh Bùi là người thế nào, ông còn không biết à?"
"Với lại, hầu hết thời gian Nhan Thư đều học trong phòng làm việc chúng ta, anh Bùi là người có thể giở trò yêu đương sến rện trong phòng làm việc được sao?"
Giọng nói trong trẻo của Nhan Thư vang ra từ trong điện thoại: "Tối mai anh có lịch gì không?"
Hứa Bùi nhướng mày, "Sao thế?"
Nhan Thư nói bằng giọng vui vẻ: "Nếu không có lịch gì thì dành thời gian cho em nhé? Em đã chuẩn bị một món quà chúc mừng cho anh đấy!"
"Quà gì thế?"
Cô gái thốt ra hai chữ đầy vẻ thần bí, "Bí mật!"
Hứa Bùi không nhịn được, khẽ bật cười.
Không tồi, đã biết chuẩn bị điều bất ngờ cho anh rồi.
Vừa mới nghiêng đầu sang, lông mày của anh đã không tự chủ được giần giật một cái.
Ở một chỗ cách hai người mấy mét, có... một đám người đang đứng đó.
Quan Văn Cường, Tiểu Lục Tử, Lý Tại... đứng giữa mười hai mươi thanh niên cao lớn là ba cô bạn cùng phòng của Nhan Thư.
Có người đội mũ chóp nhọn khoa trương, có người cầm máy ảnh, có người đang cầm pháo giấy trong nhà, đang không biết có nên bắn hay không.
Vốn dĩ cô đã lên kế hoạch ổn thỏa, anh chọn bánh kem xong cô sẽ lập tức búng ngón tay, sau đó bật điện lên rồi cánh Quan Văn Cường và Tiểu Lục Tử cùng bắn pháo giấy, Điền Tư Điềm và Hoàng Nhân Nhân sẽ chụp ảnh, mọi người cùng hô vang: "Surprise!"
Kế hoạch hoàn hảo biết bao.
Ai ngờ đâu, anh đã không ra bài theo kế hoạch thì chớ, còn suýt nữa tự do phát huy thành kịch bản cấm thiếu nhi, cô có kéo cũng chẳng kéo lại được.
Hứa Bùi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khóc không ra nước mắt của cô nàng, thở dài thật khẽ rồi hôn nhẹ vào môi cô. Anh vuốt tóc cô như đang dỗ dành, bàn tay lớn trượt xuống đến ngón út của cô, chầm chậm nắm lấy tay cô.
Sau đó, anh đứng thẳng lại, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người càng há miệng to hơn, nói một câu tỉnh bơ: "Ngại quá mọi người, nụ hôn hợp pháp."
- --------
Nhiều người thắc mắc nên mình nhắc trước là bắt đầu từ chương sau trở đi sẽ khóa chương bằng MP, nếu bạn không đọc được tức là bạn không có đủ MP để mở chương, hãy chăm làm nhiệm vụ để có MP đọc tiếp nhé 😉
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT