Trọng Sinh Chi Hoàng Hậu Vi Tôn

Chương 58: Long Diên hương


2 năm

trướctiếp

"Hắn là người Tây Ninh, đã không thuộc Lỗ Ninh quốc nữa." Ân đế nhẹ giọng sửa lại.

Thượng Quan Tử Ngọc hơi hơi cười gật đầu, Tây Ninh nguyên là tiểu quốc phụ thuộc của Lỗ Ninh, sau này xuất hiện một quân vương rất có dã tâm – Hồ Duyên Lỗi, hắn đăng cơ lên vương vị Tây Ninh chỉ vài năm liền tách Tây Ninh từ Lỗ Ninh quốc ra, một mình chiếm núi làm vua. Thượng Quan Tử Ngọc mới chỉ vừa nãy là xưng hô quá khứ Duyên dùng.

"Người đó lén lén lút lút, vừa nhìn liền biết không phải người tốt gì." Liễu Tịch bĩu môi nói, ai mà không biết Tây Ninh đã đầu nhập Việt quốc rồi, sứ thần Tây Ninh xuất hiện ở dịch quán Việt quốc, nhất định có bí mật gì đó không thể nói cho người khác.

Bách Lý Hiên duỗi tay bịt miệng y, bảo y nói bé lại, cẩn thận cách vách tai vách mạch rừng.

"Chúng ta tới đó xem xem." Ân đế nói, 4 người giả vờ không chút để ý đi về hướng đó, kì quái là, cả một đường cũng không nhìn thấy một bóng người.

Tới lúc bọn họ đi tới nơi sứ thần Tây Ninh quốc trước đó đi qua bỗng nhiên ngửi thấy một cỗ mùi hương kì dị. Mùi hương này thật đặc biệt, so với xạ hương, còn nồng đậm hơn một chút khiến người huân muốn say, muốn ngừng mà không được.

4 người Ân đế đang kì quái không biết mùi hương này từ đâu mà tới liền nghe thấy tiếng thét chói tai thê lương của nữ nhân truyền tới từ sương phòng cách đó không xa.

"A giết người rồi, người tới a!"

Theo tiếng la hét rung trời này, trong dịch quán lập tức náo nhiệt lên, không tới một lúc, thị vệ Việt quốc trong dịch quán đồng thời đuổi tới bên này.

Ân đế kéo Thượng Quan Tử Ngọc lắc mình trốn vào chỗ tối hành lang, Bách Lý Hiên và Liễu Tịch cũng theo đó trốn vào, góc độ này, người khác rất khó chú ý tới bọn họ. Trong dịch quán xảy ra án mạng người, mà 4 người bọn họ lại vừa đúng lúc xuất hiện ở phụ cận, rất khó không bị người hoài nghi, vẫn là trốn đi trước, xem tình hình rồi hãng nói.

Nhiều khách nhân ở trọ trong dịch quán là các quốc gia phái tới chúc thọ Việt Vương, nghe thấy động tĩnh bên ngoài đều từ trong phòng bước ra ngoài, trong phút chốc, dịch quán tụ đầy người.

4 người Ân đế thuận thế đuổi theo mọi người, lẫn vào trong nhóm người, tiến lên xem náo nhiệt. Đi tới bên ngoài phòng xảy ra chuyện, đứng ở xa xa nhìn thấy một cô nương trẻ nằm trên đất, trước ngực thủng một lỗ máu, vẫn đang không ngừng trào máu ra ngoài, người đều đã không cứu được.

Thị vệ Việt quốc đẩy đám người đi vào, thị vệ trưởng tiến lên ngồi xổm thân mình xuống, duỗi tay dò xét trước mũi vị cô nương kia, nhíu mày đứng dậy, vẫy tay gọi hai thị vệ nâng thi thể cô nương đi.

Một tiểu nha hoàn rúc trong góc run bần bật, chính là nàng lúc nãy bưng trà tiến vào nhìn thấy nữ tử này ngã trên đất, hơi thở đã thoi thóp, nàng bị doạ thét chói tai mới đưa tới nhiều người như vậy.

Thị vệ trưởng Việt quốc đó tiến lên trước dò hỏi nàng vài câu, tiểu nha hoàn lắc đầu hai mắt đẫm lệ mông lung, nói thẳng: "Ta cái gì cũng không biết, cũng không nhìn thấy người nào khả nghi."

Thị vệ trưởng hỏi không ra liền mệnh lệnh vài thị vệ bắt đầu khám xét người trước đó xuất hiện ở phụ cận, bắt hết những người này lại thẩm vấn từng người.

Trong lòng 4 người Ân đế không khỏi âm thầm thở nhẹ một hơi, may sao bọn họ vừa nãy trốn đi, không bị người phát hiện. Nhưng bọn họ ngược lại nghĩ tới một người, sứ thần Tây Ninh trước đó không phải đúng lúc xuất hiện ở chỗ đó sao? Hiềm nghi của hắn lớn nhất!

Thị vệ Việt quốc từ trong phòng bước ra, khoá cửa phòng lại, thị vệ trưởng gọi tiểu nha hoàn khóc lóc sướt mướt, bảo nàng đi theo mình tới thuật lại trước mặt Việt Vương.

Tiểu nha hoàn nơm nớp lo sợ đi theo hắn, hai người từ trong nhóm người đi qua, lúc đi qua người 4 người Ân đế, Thượng Quan Tử Ngọc lại ngửi thấy mùi hương kì dị đó, dường như so với mùi trước đó càng nồng đậm hơn chút, trong mùi hương vẫn mang một chút mùi máu tanh.

Thượng Quan Tử Ngọc nhấc mắt nhìn hai người đi qua từ phía trước mặt y, y có thể khẳng định, mùi hương là từ trên người hai người bọn họ truyền tới, mà hai người này lại từ trong gian phòng đó bước ra, vậy thì mùi hương đó tới từ trong phòng?

Đám người dần dần tản đi, Ân đế vươn tay kéo tay Tử Ngọc, cười hỏi y: "Nghĩ gì vậy, nhập thần như thế?"

Thượng Quan Tử Ngọc liếc mắt nhìn gian phòng trước mắt này, cười nhạt nói: "Chúng ta quay về đi."

Ân đế rất hiểu y, biết Tử Ngọc nhất định là phát hiện ra gì rồi, muốn nói cho bọn họ. Lúc này đã gần nhá nhem tối, 4 người Ân đế liền cười nói, bàn luận buổi tối sẽ có gì ăn ngon, người khác nhìn thấy cũng chỉ cho rằng là mấy thị vệ tham ăn, không ai hoài nghi bọn họ.

4 người quay về phòng của mình, Bách Lý Hiên là người cuối cùng bước vào, hắn dùng khoé mắt liếc nhìn trái phải ngoài cửa một lúc, sau đó đóng cửa lại.

"Tử Ngọc, ngươi có phải phát hiện ra gì không?" Vừa vào cửa, Ân đế liền hỏi.

Thượng Quan Tử Ngọc nhìn bọn họ nói: "Các người còn nhớ, lúc trước lúc nhìn thấy sứ thần Tây Ninh, ngửi thấy mùi hương kì lạ đó không?"

3 người Ân đế gật đầu, mùi hương đó rất đặc biệt, bọn họ tất nhiên sẽ không quên.

"Mùi hương đó lúc nãy cũng ngửi thấy trên người thị vệ Việt quốc và nha hoàn, vậy nên ta nghĩ, mùi hương đó có lẽ là từ trong phòng xảy ra chuyện truyền ra." Thượng Quan Tử Ngọc ngồi xuống ghế, Ân đế rót chén trà đưa cho y.

Thượng Quan Tử Ngọc uống hai ngụm trà, nói tiếp: "Theo như ta biết, một vị công chúa diện mạo xinh đẹp ở Mạc Bắc cực kì am hiểu chế hương, đặc biệt thiên về Long Diên hương mùi hương nồng đậm."

"Tử Ngọc là nói cô nương bị giết hại kia chính là vị công chúa Mạc Bắc?" Ân đế cũng nghe nói qua Mạc Bắc có vị công chúa am hiểu chế hương như vậy, tính ra là biểu muội của Việt Vương Tư Mã Dạ, nếu như thật sự như vậy, vậy Tư Mã Dạ chẳng phải hận chết cái người giết chết công chúa kia.

"Bất quá, ta nhớ rằng Long Diên Hương không phải loại mùi hương kia, tuy rằng có chút cùng loại, nhưng tuyệt đối không giống nhau, ta thực sự nghĩ không ra, sẽ có loại hương nào sẽ phát ra mùi hương kì dị tương tự?" Thượng Quan Tử Ngọc chuyển một vòng nói.

"Là Long Diên Hương không sai." Liễu Tịch bắt chéo chân ngồi trên ghế, uống một ngụm trà nói "Long Diên Hương gặp máu liền sẽ phát ra mùi hương này, ta lúc nhỏ thường chơi như thế, nhỏ máu vào lư hương Long Diên Hương, có thể truyền đi rất xa."

Thượng Quan Tử Ngọc sửng sốt một chút, ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ nói: "Đúng vậy, ta sao lại không nghĩ ra chứ, ta trước đây đã từng thấy qua một quyển sách, Long Diên Hương gặp máu liền toả ra mùi hương kì dị, mùi chúng ta ngửi thấy lúc đó là Long Diên Hương đã trộn lẫn mùi máu tanh."

"Nói như vậy, là sứ thần Tây Ninh giết công chúa Mạc Bắc?" Bách Lý Hiên ngạc nhiên nói, lúc này có trò hay để nhìn rồi.

Liễu Tịch ngửa ra tựa vào lưng ghế, cười nhạo nói: "Ta đoán, sứ thần gì đó chắc chắn nhìn thấy công chúa người ta lớn lên mỹ mạo, thấy sắc nảy lòng tham, người ta thuận theo hắn, hắn liền tức giận giết chết công chúa người ta."

3 người Ân đế cho nhau ánh mắt, cảm thấy lời y nói còn khá giống sự tình lúc đó, bất quá hết thảy đều là phỏng đoán của bọn họ mà thôi, cũng không tiện suy đoán thêm.

4 người đang thượng lượng sự tình, ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Ân đế làm thủ thế im lặng, bước lên trước mở cửa ra. Một thị vệ Đại Ân đứng ngoài phòng, là người đi cùng bọn họ tới đây.

Thị vệ kia nhìn thấy bọn họ liền kêu quát hô: "4 người các ngươi ngược lại thật nhã hứng, còn ở đây uống trà đàm đạo, bên ngoài đều nháo nhào cả lên rồi!"

Ân đế giả vờ không hiểu hỏi hắn: "Xảy ra chuyện gì? Bọn ta vẫn luôn ở trong phòng, không nghe thấy động tĩnh gì cả!"

Thị vệ kia nhìn trái nhìn phải, bước vào phòng bọn họ, cẩn thận từng chút một nói rằng: "Biểu muội của Việt Vương, chính là công chúa Mạc Bắc bị người giết rồi. Nghe nói nghi phạm là người Gia Chiết quốc, Việt Vương phẫn nộ, nói muốn chém người kia!"

"Vậy người Gia Chiết quốc nói thế nào?" Ân đế giả bộ rất tò mò hỏi hắn.

"Người ta chắc chắn không bằng lòng, chạy thật xa tới chúc thọ Việt Vương, lại phát hiện loại sự tình này, có phải người ta giết người hay không còn chưa chắc chắn, làm sao có thể nén giận như vậy, nói chém liền chém? Đây đã không phải là chuyện giết người đơn giản như thế nữa, đây đã lên tới hoà bình giữa hai nước rồi."

Lúc sau, thị vệ này nói như thuyết thư, bắt đầu miệng lưỡi lưu loát, mặt mày hớn hở.

Không dễ gì có thể mời thị vệ biết ăn nói này đi, 4 người Ân đế đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, cái tật lắm miệng này thật không chịu nổi!

Tối ngày hôm đó, tất cả đều coi như bình an vô sự, ít nhất đối với 4 người Ân đế mà nói, là như thế. Cùng với mọi người dùng cơm tối xong, 4 người liền quay về phòng tắm rửa nghỉ ngủ. Nghỉ ngơi dưỡng sức, đối ứng cho tốt biến cố sẽ có thể phát sinh vào ngày mai.

Sinh thần Việt Vương là hôm sau, bởi vậy ngày hôm sau, đám người tới chúc thọ cũng vẫn là rảnh rỗi trong dịch quán, tối qua xảy ra sự tình công chúa bị giết, Việt Vương có thể cũng không có tâm tư chiêu đãi bọn họ, hắn đang bận tra khảo hung thủ giết hại biểu muội.

Tới Việt quốc đã được hai ngày, 4 người Ân đế không có phát hiện bất cứ tung tích gì của 24 Thương Lang, sinh thần Việt Vương qua đi, bọn họ liền phải quay về Đại Ân rồi, thời gian có hạn, nếu không muốn trở về trắng tay thì nhất định phải bí quá hoá liều.

Hôm sau, lúc 4 người Ân đế đang ở trong dịch quán uống trà nói chuyện, trên thực tế đang thương lượng hành động tiếp theo liền nghe thấy có người hét: "Việt Vương Tư Mã Dạ tới!"

4 người Ân đế theo đám đông bước ra liền nhìn thấy Tư Mã Dạ một thân vương phục, sắc mặt nghiêm túc bước về phía phòng công chúa bị giết, theo sau là một đoàn thị vệ.

Thời điểm Tư Mã Dạ đi qua trước mặt đám người Ân đế, nhìn thấy trên người bọn họ mặc phục sức Đại Ân, nhịn không được dừng bước, tầm mắt quét qua, rất nhanh lại nhấc chân bước về phía trước.

4 người Ân đế theo mọi người bước lên, nhìn thấy thị vệ mở khoá cửa phòng ra, mởi Tư Mã Dạ vào, mọi người đều bị thị vệ Việt quốc chặn ngoài cửa, nhìn không rõ tình huống trong phòng, cũng không biết Tư Mã Dạ tự mình tới có thể tra ra dấu vết gì hay không.

Qua một lúc lâu sau, Tư Mã Dạ nện bước trầm ổn ra ngoài, trong tay thị vệ theo sau hắn cầm lấy một lư hương, mùi trong lư hương sớm đã đốt hết, nhưng lúc kinh qua nó, vẫn như cũ một mùi hương xông vào mũi khiến người say mê.

"Đi tra! Bắt lại hết những người trong phòng có mùi hương này lại cho bổn vương!"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp