Cuối cùng, Lương Tri Chi vẫn phải ngồi lên chiếc xe đạp điện dán decal bò sữa của Yến Chử, có lẽ đã nhiều năm cô ta chưa từng ngồi xe nào khác ngoài ô tô riêng, chờ đến lúc đưa cô ta đến khu chung cư mà cô ta đang ở tạm, khi xuống xe khuôn mặt của cô ta đã đỏ bừng. Không biết là bị gió thổi trên đường hay là tức giận. Tất nhiên, Yến Chử cũng không quan tâm chuyện này, anh càng hy vọng là vế sau hơn.
“Bé Chử, con cảm thấy cô bé kia thế nào? Nói cho mẹ nghe đi!”.
Yến Chử vừa mới đỗ xe đạp điện ở gara khu chung cư nhà anh, sẵn tiện khóa bánh trước và bánh sau của “bảo bối” lại. Sau đó mới xách theo chùm chìa khóa về nhà, chìa khóa treo bên hông kêu leng keng theo từng chuyển động của anh dọc đường đi, rất có phong thái của ông chủ lớn những năm thập niên 70 – 80. Vừa về đến nhà, còn chưa kịp đặt đồ trong tay xuống, đã bị Lương Quế Phân kéo đến sô-pha ở phòng khách, hỏi tình hình giữa anh và Lương Tri Chi hôm nay.
“Dì cả của con vừa mới gọi tới, đứa bé kia có ấn tượng rất tốt về con. Con bé cảm thấy con là người thành thật và có trách nhiệm, đáng để nương tựa hơn những người đàn ông tâm địa gian xảo”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT