Thông thường trong những buổi xem mắt thế này, Lương Quế Phân và người dì cả mai mối cho Yến Chử đều sẽ không ngồi lại lâu. Trên cơ bản sau khi hâm nóng bầu không khí cho hai người trẻ tuổi, tùy tiện ăn vài miếng, họ sẽ tìm cớ tránh mặt, đi chỗ khác ăn thứ gì đó và nhường lại không gian tìm hiểu cho hai nhân vật chính. Không lâu sau khi thức ăn được dọn ra, dì cả chợt nhớ ra vẫn còn vài món đồ cần phải mua nên lôi kéo Lương Quế Phân cùng đi. Trước khi đi, Lương Quế Phân còn nắm lấy tay con trai và cho anh một ánh mắt cổ vũ.
Không còn hai người hâm nóng bầu không khí nữa, chỉ còn lại Yến Chử từ lúc bắt đầu đến bây giờ chỉ mở miệng nói hai ba câu và Lương Tri Chi thoạt nhìn trầm tính. Ngoại trừ tiếng chén đũa va chạm với nhau và tiếng trò chuyện của những người đang dùng bữa ở bàn ăn xung quanh ra, bầu không khí giữa hai người họ giống như rơi vào tĩnh mịch.
“Anh Yến, à…Yến Chử, em có thể gọi anh như thế không?”. Lương Tri Chi uống một ngụm nước ép đu đủ mà cô đã gọi, đặt chiếc ly xuống, nhẹ nhàng từ tốn nói với Yến Chử.
Lương Tri Chi nhìn người đàn ông đối diện, ngoại hình năm điểm, ăn mặc mười điểm, ăn nói vụng về. Ngồi ăn cơm cùng nhau, lại còn muốn một cô gái như cô phải chủ động tìm đề tài nói chuyện, tính cách trừ mười điểm. Nếu như là trước kia, chắc chắn cô sẽ không thèm nhìn tới người đàn ông như vậy. Lương Tri Chi rướn cao chiếc cổ mảnh khảnh thon dài, cứ như cô là một con thiên nga xinh đẹp kiêu hãnh, đang từ trên cao nhìn xuống vịt con xấu xỉ Yến Chử kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT