Chu Vương hết sức vui mừng khi Yến Chử có thể khôi phục được như lúc này, có thể tự mình cưỡi ngựa, vốn dĩ Chu Vương còn cho rằng trên danh nghĩa là Yến Chử hộ tống công chúa đi hòa thân, nhưng trên thực tế là ngồi xe ngựa giống như trưởng nữ của mình.
Đám người Chu Minh Châu cũng bất ngờ, nhưng khi nhìn thấy Yến Chử chỉ cưỡi ngựa một khoảng ngắn như vậy mà ngón tay cũng bắt đầu run rẩy rồi, biết ngay chắc chắn hắn đang cố gắng chống đỡ, để không bị mất mặt trước đám đông thôi. Lòng tự trọng đúng là cao ngất, nhưng chẳng được tích sự gì. Có thể khôi phục được đến mức này đã là cực điểm rồi.
Giờ lành đã điểm, Chu Vương nói vài lời hay ý đẹp, đội ngũ đưa dâu chính thức xuất phát. Với tư cách là người dẫn đầu lần này, việc cần làm thì vẫn phải làm, Yến Chử cưỡi ngựa đi đầu đội ngũ, anh và cỗ kiệu của Đại công chúa cách nhau một khoảng xa.
Đường xá đưa dâu rất dài, hai người họ một là công chúa một là tướng lĩnh, dường như không có bất kỳ tiếp xúc nào. Việc Chu Minh Lịch thích nhất mỗi ngày là tranh thủ thời gian ngắn ngủi vén rèm khi cung nữ mang cơm đến cho nàng, phóng tầm mắt nhìn dáng người cao lớn vững vàng ở phía xa xa kia một cái. Đa số người trong cung đều cho rằng nàng chỉ định Yến Chử đưa nàng đi là bởi vì muốn hạ nhục chàng, nhưng không ai biết rằng nàng yêu người đàn ông kia đến nhường nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT