Ngoại trừ những chuyện có liên quan đến Văn Âm khiến Mộ Dung Vân Bác có phần hồ đồ, tính ra Mộ Dung Vân Bác cũng là một người thông minh. Bên cạnh đó, hắn ta có điểm cộng “hào quang và may mắn”, ở thế giới này, hắn ta gần như bất khả chiến bại. Giống như bây giờ, mặc dù hắn ta quyết định đứng ra bênh vực Văn Âm, nhưng không phải là qua loa mở cuộc họp báo trực tiếp chống lại Yến Chử mà không có chuẩn bị tý gì.
- Ý của anh là yêu cầu mẹ em đứng ra xin lỗi Yến Chử ngay trong buổi họp báo sao? - Văn Âm ngại ngùng đỏ mặt, kéo lại vạt áo vừa bị vén lên xuống. Nụ cười trên mặt bị những lời nói ngay sau đó của Mộ Dung Vân Bác làm cho cứng đờ.
Văn Âm biết rằng mẹ mình hận Yến Chử cỡ nào trong nhiều năm qua, bây giờ bảo mẹ xin lỗi Yến Chử, thật sự khó hơn lên trời. Chưa kể, Văn Âm cũng rất thương mẹ của cô ấy. Những năm đầu tiên, ba bị tống giam, là một mình mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng cô ấy nên người. Bây giờ là lúc cô ấy cần phải trả ơn sinh thành và dưỡng dục. Bởi vì hôn nhân của mình mà bắt mẹ mình buông bỏ tự tôn, Văn Âm không có cách nào mở lời, cô ấy cảm thấy bản thân không làm được chuyện này.
- Buộc phải có một người đứng ra chịu trách nhiệm trong chuyện này. Ba em đã chết trong tù, mẹ em vẫn còn sống rất thoải mái. Bây giờ dư luận xào xáo, Yến thị một bên như chó chờ xương, mà tập đoàn Mộ Dung thì còn lâu mới đạt được trình độ một tay che trời. Cho nên phương án tốt nhất là mẹ em đứng ra thừa nhận sai lầm, câu kéo sự đồng cảm của các bên liên quan. Lúc Yến Chử bị bắt cóc, em chỉ là một cô bé con, chỉ cần mẹ em chịu đứng ra, anh hoàn toàn có đủ lý do kéo em ra khỏi chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT