Yến Chử vừa mới đặt chân vào chính điện của Phượng Tê cung đã ngửi được một cổ mùi hương rất lạ. Anh nhướng mày, nhưng không vì điều này mà lui ra, có điều tần suất hô hấp cũng hơi chậm lại. Không hiểu Tượng Phượng Kiều nghĩ gì trong đầu, thế mà lại hạ thôi tình dược với một tên thái giám như anh.
Nghĩ đến cơ thể của mình ở thế giới này, Yến Chử âm thầm niệm "A di đà phật" trong lòng, bình tĩnh, bình tĩnh, tuyệt đối không được nhất thời không khống chế được chính mình mà đánh chết hệ thống 007 rác rưởi. Thế nhưng cũng may anh là thái giám, dược tính của thôi tình dược này không cao, hormone sinh dục trong anh cũng thấp, gần như rất khó ảnh hưởng đến cơ thể anh. Vả lại ý chí của anh kiên định, thôi tình được này hoàn toàn không có gì đáng lo. Lúc này bên trong nội điện của Phượng Tê cung, tất cả cung nhân hầu hạ thức thời lui hết ra ngoài, cẩn thận trông chừng ở ngoài cửa cung, tránh cho những người không liên quan tiến vào. Đồng thời họ cũng canh gác, xảy ra bất cứ tình huống bất ngờ nào là có thể thông báo cho Tưởng quý phi và Tiêu Cửu Thiên Tuế đang ở trong phòng bất cứ lúc nào.
"Cửu… Thiên… Tuế…".
Giọng nói của Tưởng Phượng Kiều xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp màn satin mỏng truyền tới, chất giọng run lên, mang lại cảm giác tê dại, ngọt đến chết người. Đổi lại là bất kỳ người nam nhân bình thường nào khác ở đây, e rằng hai chân đã muốn mềm nhũn, nàng ta muốn gì bọn họ sẽ lập tức thỏa mãn nàng ta. Đáng tiếc, Yến Chử không giống nam nhân bình thường, vả lại bây giờ cũng không thể gọi anh là "nam nhân".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT