Cố An Na thấy những người đang đứng xem bày ra đủ loại thái độ, sắc mặt không khỏi khó coi, bà ta dùng hết sức để có thể bình tĩnh và nói với bà cụ Cố. Đang trong hoàn cảnh thế này, bà ta tuyệt đối không thể thừa nhận bà ta chính là Cố Mỹ Phương mà họ vừa nói, nếu không hình tượng mà bà ta ra sức đắp nặn bao nhiêu năm trời sẽ bị sụp đổ chỉ trong một ngày.
"Làm sao mà nhận nhầm cho được? Mày từ trong bụng mẹ mày chui ra, bây giờ ăn diện ra hình ra dáng, đủ lông đủ cánh rồi thì không nhận ra cha ruột của mình có phải hay không?". Ông cụ Cố nhìn trừng trừng đứa con gái giống như phượng hoàng trước mặt, hoàn toàn không hề vui mừng và hài lòng về đứa con gái đúng hạn gửi tiền giống như ông ta từng khen ngợi trước mặt những người trong thôn.
"Đúng vậy, Phương à, làm người phải có lương tâm. Hồi đó để nuôi con ăn học, chị cả chị hai của con đã phải ra ngoài làm công cho người ta từ rất sớm. Anh cả của con tới tận ba mươi tuổi mới cưới được vợ, còn không phải là vì tất cả tiền bạc trong nhà đều đưa cho con mang đi hết rồi sao? Nói tới chuyện này, là con thiếu nợ anh chị của con. Và lại, sao con có thể không phải là con gái của mẹ cho được? Nhìn nốt ruồi ở vành tai con xem, còn có vết bớt cỡ bằng cái móng tay ở trên mông phải của con nữa chứ. Nếu con không nhận thì cũng phải tuột quần ra cho mẹ nhìn một cái".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT