“A Chử, đứa trẻ có cùng ngày tháng năm sinh mà con nhắc tới sau khi chơi bóng rổ về trưa nay là thật hay giả?”. Bữa tối là do Trương Quốc Khánh nấu, gần tới giờ cơm, Lâm Phương mới điều chỉnh tâm trạng ổn thỏa. Trong lúc ăn cơm, bà ta ra vẻ tò mò hỏi Yến Chử.

“Hiếm khi gặp được một đứa trẻ trùng cả ngày tháng năm sinh với con, đúng ra có duyên phải không?”. Lâm Phương nói thêm một câu, đột nhiên tự hỏi liệu hỏi như vậy có làm cho người ta nhận ra là bà ta đang có tật giật mình hay không. Bà ta vội vàng cúi đầu và múc một chén canh, rồi đẩy chén canh tới trước mặt Yến Chử.

“Húp thêm canh đi, mấy món ăn khác ba con nấu chẳng ra gì, nhưng tay nghề nấu canh lại rất được”. Lâm Phương bày ra dáng vẻ một người mẹ hiền, Yến Chử cũng nhận lấy chén canh theo ý bà ta.

“Con và Yến Cẩn Vu không quen biết nhau, hôm nay gặp mặt trong một trận đấu bóng rổ. Cậu ấy là anh họ của Vu Hải Khoát ở trường trung học Số 2, hình như nghỉ hè năm nay tới đây chơi một tuần, có lẽ ở thêm mấy ngày nữa là trở về rồi”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play