Lúc rời khỏi hội trường đổ thạch, trạng thái của Bạch Linh còn căng thẳng hơn lúc trước bán được cây trâm ngọc kia. Lần đó bán cây trâm ngọc chỉ có 180,000 tệ, lần này chính là hơn 30 triệu tệ, tổng tài sản của hai nhà cộng lại còn chưa chắc đạt được con số lẻ đâu. Tuy nói rằng tiền đã nằm yên trong thẻ rồi, nhưng Bạch Linh cũng không nhìn được mà bắt đầu tưởng tượng có thể có người thấy tiền thì nổi lòng tham rồi giữa đường chặn bắt cả đám và tra tấn bạo lực để dò hỏi mật khẩu thẻ atm hay không. Trí tưởng tượng bay cao bay xa của cô bé không khỏi nhiệt tình hơn, áp dụng những cảnh tượng trong phim truyền hình và tiểu thuyết lên người mình lúc này.
Hách Đại Phú thấy được Bạch Linh khẩn trương. Thật ra ở đây đều là những người có uy tín danh dự, không ai sẽ phạm pháp chỉ vì hơn 30 triệu tệ đâu. Cũng chẳng phải mấy chục năm trước, không có camera hành trình, du thủ du thực kết bè kết phái thành băng đảng. Thành phố Hoài là một thành phố mang tính quốc tế lớn, muốn cướp bóc giết người ở đây cũng cần phải nghĩ xem cổ mình có cứng hay không. Nhưng Bạch Linh quá mức căng thẳng, Hách Đại Phú bèn cho họ mượn vệ sĩ của mình, bảo vệ sĩ lái xe đưa cháu gái và hai người bạn về nhà trước.
Hôm nay Trương Chi kiếm được 20,000 tệ bằng chính bản lĩnh của mình, cảm thấy vui vẻ vô cùng. Cậu út Hách Đại Phú đã dặn dò trước, trò này thỉnh thoảng giải sầu thì được, không được đắm chìm. Cô ấy thấy chiều hướng tốt thì lập tức dừng lại, rồi cắt thêm một khối nguyên thạch 200 tệ, không cắt ra được thứ gì nên đã nghỉ hẳn. Tính ra thì đây là số tiền đầu tiên cô ấy kiếm được.
"Anh Khương, cho bọn em tới chỗ phố đồ cổ là được rồi ạ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT