“Cho nên anh muốn phản kích như thế nào?” Khâu Hàn hỏi: “Tôi có thể giúp được anh chuyện gì?”
“Lúc trước Diệp tổng muốn gặp tôi, tôi đều tận lực trốn đông trốn tây, dù sao người tôi thích không phải là y, mặt khác, tôi cũng biết y chỉ xem tôi là thế thân mà thôi, người mà y thật lòng thích là người tên Hứa Vân Kỳ kia.” Tôn Thần Thần thở dài nói: “Tôi biết nếu tôi cam tâm tình nguyện làm thế thân, đối với tôi mà nói sẽ vô cùng tốt, tôi sẽ trải qua những ngày tháng vô cùng đẹp đẽ. Nhưng tận trong đáy lòng tôi vẫn còn tồn tại một chút kiêu ngạo, tôi không thể từ bỏ bản thân mình để biến thành một người khác, nhưng mà hiện tại…….”
Khâu Hàn không đánh gãy hắn, chờ hắn tiếp tục nói.
“Hai chị em Lý Tuệ Tuệ sỉ nhục tôi liên tục như vậy, chỉ vì muốn phá hủy một chút lòng tự tôn, kiêu ngạo cuối cùng của tôi.” Tôn Thần Thần gắt gao nắm chặt ly trà nói: “Tôi tuyệt đối không thể để bọn họ được như ý nguyện, tôi muốn trả thù!”
“Anh định trả thù như thế nào?” Khâu Hàn tò mò hỏi.
“Lý Tuệ Tuệ và Lý Hiên Hiên đều thích Diệp tổng.” Tôn Thần Thần nói: “Tuy rằng Lý Tuệ Tuệ biểu hiện ra thái độ không muốn cùng Diệp tổng kết hôn, nhưng kỳ thật trong lòng cô ta rất thích Diệp tổng, chẳng qua là biết mình không có hy vọng, cho nên làm bộ mình không để bụng. Lý Hiên Hiên càng không phải nói, mục tiêu từ nhỏ của hắn là cùng Diệp tổng kết hôn. Cho nên cách trả thù bọn họ tốt nhất chính là làm cho bọn họ tận mắt nhìn thấy tôi cùng Diệp tổng ở bên nhau.”
“Ở bên nhau?” Khâu Hàn nghĩ nghĩ nói: “Ở bên nhau theo như lời anh nói chính là cùng y kết giao, thậm chí là cùng y kết hôn?
“Tôi không nghĩ xa như vậy.” Tôn Thần Thần tự giễu cười nói: “Tôi bất quá chỉ là người thay thế mà thôi, y sao có thể thật sự để ý tôi, kết hôn là không có khả năng, điểm này tôi có thể tự hiểu lấy mình. Cái tôi muốn chính là làm cho bọn họ nghĩ tôi cùng Diệp tổng thật sự ở bên nhau, bọn họ khẳng định sẽ vì nóng vội mà làm ra hành động, càng sốt ruột càng có nhiều sơ hở, đến lúc đó khẳng định sẽ có cơ hội phản kích.”
“Cho nên anh muốn tôi giúp anh làm cho bọn họ nghĩ rằng anh thật sự cùng Diệp tổng ở bên nhau.” Khâu Hàn nói.
“Cậu là trợ lý Diệp tổng, Diệp tổng lại đối xử với cậu tốt như vậy, muốn làm cái gì cũng rất tiện, cho dù Diệp tổng biết cũng sẽ không trách cậu.” Tôn Thần Thần dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Khâu Hàn nói: “Chuyện này, chỉ có cậu mới có thể giúp tôi, tôi cầu xin cậu, cậu nhất định phải giúp tôi, bằng không hai chị em bọn họ sẽ hành hạ tôi đến chết mất.”
Khâu Hàn nghiêm túc tự hỏi trong chốc lát, thở dài nói: “Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng giúp anh chuyện này ngày được, tôi ở bên cạnh chú là có nguyên nhân, hơn nữa y đối với tôi rất tốt, tôi không thể làm ra những việc có khả năng khiến chú ấy không vui được, rất xin lỗi.”
“Cầu xin cậu mà Khâu Hàn, coi như thương hại tôi một chút có được không?” Tôn Thần Thần bắt lấy tay Khâu Hàn, ánh mắt mang theo nước mắt nói.
“Tôi cũng rất chán ghét Lý Tuệ Tuệ, rất muốn giúp anh trả thù cô ta, nhưng thật xin lỗi, chuyện này thật sự không thể giúp.” Khâu Hàn nói xong rút tay ra, đứng dậy cầm bạch ngọc miêu rời đi.
“Khâu Hàn…….” Tôn Thần Thần đứng dậy kêu lên, nhìn bóng dáng Khâu Hàn dần dần đi xa, ánh mắt hiện lên một tia âm u, tay phải gắt gao ấn mặt bàn.
Buổi tối trước khi Tôn Thần Thần rời Diệp gia, bởi vì Diệp Huyên Thành đã trở lại, Lý Tuệ Tuệ cùng Lý Hiên Hiên không có khả năng để hắn tiếp tục ở lại Diệp gia.
Khâu Hàn lấy được bạch ngọc miêu về, mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, ủ rượu càng thêm nhiệt tình, vốn là đã canh thời gian, trước khi Diệp Huyên Thành trở về sẽ thành công, nhưng Diệp Huyên Thành đã trở về sớm hơn dự định, rượu nhưỡng chưa được tốt, mấy ngày nay tâm tình rất tốt nên cậu nắm chặt thời gian ủ rượu, rốt cuộc cũng đã thành công.
Khâu Hàn đi vào thư phòng Diệp Huyên Thành, Diệp Huyên Thành không nhìn cậu, chỉ nhìn chằm chằm màn hình máy tính nói: “Có việc gì?”
Khâu Hàn đem bình rượu cùng chén rượu để lên bàn nói: “Phong Lộ Thanh, chú thử một chút, xem hương vị có giống không.”
Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn một cái, đem máy tính khép lại để sang một bên, mở ra bình rượu ra sau đó đưa lên mũi ngửi thử, mùi hương này, cùng Phong Lộ Thanh mà y uống qua lúc trước không có khác biệt gì mấy nhưng phải nhấm nháp một chút, mới có thể biết hương vị đến tột cùng có khác biệt hay không.
Diệp Huyên Thành chậm rãi đem rượu đổ vào chén, hương rượu lập tức tỏa ra trong không khí, Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành bưng chén rượu lên, tuy rằng cậu đã nắm chắc nhưng trong lòng vẫn thấy hồi hộp, cậu trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt chờ mong nhìn y.
Diệp Huyên Thành đem rượu chậm rãi nuốt xuống, nhắm mắt lại nghiêm túc cảm nhận hương vị rượu, uống xong hai ly, mới buông chén rượu nhìn Khâu Hàn.
“Thế nào?” Khâu Hàn khẩn trương hỏi: “Thành công không ạ?”
“Xem ra cháu xác thật không có gạt chú, bà ngoại cháu thật sự đã dạy cháu ủ rượu.” Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn nói: “Năm đó chú đến Khâu gia, đã uống qua Phong Lộ Thanh mà bà ngoại cháu vừa mới nhưỡng xong, ký ức vẫn luôn khắc sâu, chính là hương vị này.”
Khâu Hàn trong lòng vô cùng vui vẻ cùng kích động, cậu thật sự thành công rồi, lần này không có bà ngoại cậu tay cầm tay dạy cậu, cậu chỉ dựa vào ký ức, vậy mà thật sự thành công. Nếu đổi thành người khác, có khả năng cậu sẽ hoài nghi một chút, nhưng đối với lời Diệp Huyên Thành nói, cậu vô cùng tin tưởng, bởi vì Diệp Huyên Thành không chỉ là thích uống rượu, mà còn uống qua rượu của Khâu gia rất nhiều, uống rất nhiều năm liền.
“Cháu đương nhiên sẽ không lừa chú.” Khâu Hàn dùng biểu tình đắc ý nhìn y nói: “Chú cũng đừng quên chuyện chú đã đồng ý với cháu.”
Diệp Huyên Thành nhìn ánh mắt Khâu Hàn sáng lấp lánh cùng biểu tình đắc ý, dần dần có chút thất thần, trong lòng cũng đột nhiên xuất hiện cảm xúc hoài niệm…….
“Vì cảm ơn chú đã giúp cháu lấy bạch ngọc miêu, Phong Lộ Thanh này, chú muốn bao nhiêu đều được, mặc kệ là hiện tại hay là về sau, cháu một cắc đều không thấy!” Khâu Hàn khẩu khí vô cùng lớn nói.
Diệp Huyên Thành nhìn bộ dáng Khâu Hàn, trên mặt nhịn không được lộ ra tươi cười, so với việc rượu Khâu gia lại có thể một lần nữa xuất hiện trên thế giới này, trong lòng y tựa hồ càng thêm vui mừng khi có thể được nhìn thấy Khâu Hàn như vậy.
Khuỷu tay Diệp Huyên Thành chống ở trên bàn, đối với Khâu Hàn ngoắc ngón tay.
Khâu Hàn cho rằng y có cái gì muốn nói, liền đi phía trước.