“Lý tiểu thư và Lý thiếu gia cùng với lão phu nhân mượn nơi này để tổ chức tiệc chiêu đãi bạn bè, lão phu nhân bảo chú đi sắp xếp.” Quản gia nói.

Khâu Hàn gật đầu, xoay người đi vào nhà ăn ăn cơm, ngẫm lại cũng biết, Lý Tuệ Tuệ cùng Lý Hiên Hiên đang yên đang lành đột nhiên muốn ở chỗ này tổ chức tiệc chiêu đãi bạn bè, khẳng định là bởi vì ngày đó cậu ở trước mặt nhiều người như vậy hắt rượu lên người Lý Tuệ Tuệ, làm cho cô ta cảm thấy mất mặt, cho nên vì muốn tìm lại mặt mũi, dự định ở Diệp gia nói cách khác hơn là ở nơi của Diệp Huyên Thành tổ chức tiệc chiêu đãi bạn bè.

Khâu Hàn cảm thấy hơi buồn cười, cảm thấy không thể hiểu được.

Cơm nước xong, Khâu Hàn liền về phòng nghỉ ngơi, cậu ngồi trên sô pha, cầm lấy di động do dự có nên gọi điện thoại cho Diệp Huyên Thành hay không. Sau khi Diệp Huyên Thành xuất ngoại, Khâu Hàn chưa từng gọi điện thoại cho y, lo lắng sẽ quấy rầy đến y, hôm nay cũng không biết vì sao lại đặc biệt muốn gọi điện thoại cho y, nhưng lại không biết nên nói cái gì nữa.

Lúc cậu còn đang do dự, thời gian đặc biệt trôi qua rất nhanh, nghe được bên ngoài trời đổ mưa, cậu mới hồi phục lại tinh thần. Nhìn thời gian một chút, Khâu Hàn nghĩ thầm, không ngờ đã trễ thế này, tiệc dưới nhà hẳn là đã kết thúc nhỉ? Đột nhiên lại nghĩ đến có khả năng Lý Tuệ Tuệ lại sẽ kêu Tôn Thần Thần tham gia tiệc, không biết Tôn Thần Thần lại bị cô ta làm cho khó xử như thế nào đây.

Khâu Hàn nghĩ nghĩ, quyết định đi xuống nhìn xem, vì thế đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Khâu Hàn đi đến khu vườn, thấy bên trong có rất nhiều người, lại vô cùng yên tĩnh, đều đứng ở nơi đó, không biết là đang nói chuyện gì, cũng không biết là đang xem cái gì.

Khâu Hàn có chút nghi hoặc đi vào bên trong thử xem, đột nhiên nghe được âm thanh Lý Tuệ Tuệ, thế là đi qua xem thử, Lý Tuệ Tuệ đang dùng ngữ khí mệnh lệnh nói với Tôn Thần Thần cái gì đí, cậu đến gần một chút mới nghe rõ.

“Đó là lắc tay mà mẹ tao tặng cho tao làm quà sinh nhật, với tao mà nói nó vô cùng quan trọng, khẳng định là nó đã rớt ở bên ngoài hoa viên, hiện tại mày liền đi tìm cho tao, nhất định phải tìm được!” Lý Tuệ Tuệ lớn tiếng nói: “Mau đi a, có nghe không hả?!”

Trước khi trời mưa, Lý Tuệ Tuệ cùng bạn bè đi đến hoa viên, nói một lát trời đột nhiên bắt đầu đổ mưa, bọn họ liền chạy nhanh vào bên trong khu vườn tổ chức tiệc, vừa rồi đột nhiên Lý Tuệ Tuệ phát hiện lắc tay của cô ta không thấy nữa, đó là quà sinh nhật mà mẹ cô ta tặng, cô ta vô cùng thích nó, ngày thường rất ít đeo, hôm nay khó lắm mới mang được một lần, cư nhiên bây giờ lại không thấy nữa, cho nên cô ta đang vô cùng sốt ruột.

Vừa rồi ở trong hoa viên Tôn Thần Thần không cẩn thận đụng phải cô ta, cho nên cô ta cảm thấy khẳng định lắc tay là do Tôn Thần Thần đụng rớt rồi, dưới cơn tức giận bảo Tôn Thần Thần lập tức vào hoa viên tìm về cho cô ta.

Tôn Thần Thần quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài, cơn mưa đang ngày càng lớn, đối với Lý Tuệ Tuệ nói: “Có lẽ đã rớt ở trong đại sảnh, trước tiên tôi tìm ở bên trong một chút, nếu thật là rớt ở bên ngoài, hiện tại trời đã tối như vậy, mưa cũng rất lớn nữa, rất khó tìm, chờ sáng ngày mai thì dễ tìm hơn rất nhiều.”

“Chờ ngày mai cái gì!” Lý Tuệ Tuệ tức giận nói: “Phải tìm được ngay bây giờ! Có hiểu không hả?! Là mày đụng vào tao nên nó mới rớt, nên nhất định mày phải tìm được nó ngay bây giờ! Không tìm được, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”

Tôn Thần Thần trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên xoay người bước nhanh ra ngoài, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người dsi vào màn mưa.

Lý Tuệ Tuệ bước nhanh đi đến cửa sổ sát đất, nôn nóng nhìn Tôn Thần Thần, không biết hắn ta có tìm được lắc tay hồng bảo thạch của cô ta hay không, những người khác cũng đều vây quanh nhìn ra bên ngoài xem.

Khâu Hàn cũng đi tới cửa sổ sát đất nơi có ít người nhìn thử xem, trong hoa viên tuy rằng có rất nhiều đèn nhưng mà trời mưa quá lớn, bộ dạng Tôn Thần Thần ngồi xổm trên mặt đất tìm kiếm khắp nơi, nhìn qua vô cùng chật vật, có chút đáng thương.

Dưới ánh mắt của mọi người, Tôn Thần Thần đã tìm được hơn nửa cái hoa viên, Khâu Hàn thật sự là nhìn không nổi nữa, đẩy những người khác ra sau đó chạy ra ngoài, chuẩn bị kéo Tôn Thần Thần trở về.

“Tôn Thần Thần, mau trở về thôi, mưa lớn như vậy, lỡ như té ngã thì làm sao bây giờ? Anh làm như vậy quá nguy hiểm!” Khâu Hàn chạy đến bên người Tôn Thần Thần la lớn.

“Tôi phải tìm, phải nghiêm túc tìm toàn bộ hoa viên một lần, nếu không Lý Tuệ Tuệ là sẽ không bỏ qua cho tôi!” Tôn Thần Thần vừa nói vừa tìm kiếm.

“Anh không mặc áo mưa cũng không che dù, dầm mưa như vậy, khẳng định sẽ đổ bệnh.” Khâu Hàn nói: “Anh trở về đi, tôi bảo người khác mặc áo mưa ra kiếm, nếu thật sự rớt ở trong hoa viên, một mình anh cũng rất khó tìm được, tôi kêu nhiều người tới tìm, khẳng định sẽ dễ dàng tìm được mà.”

Tôn Thần Thần đứng thẳng, lau nước mưa trên mặt, nhìn Khâu Hàn nói: “Cảm ơn cậu.”

“Mau về đi thôi, mưa càng lúc càng lớn, chờ mưa nhỏ hơn một chút, tôi kêu người ra tìm, nếu Lý Tuệ Tuệ nói cái gì, tôi liền nói tôi phụ trách thay anh tìm.” Khâu Hàn nhìn hắn nói.

Tôn Thần Thần cúi đầu trầm mặc trong chốc lát, xoay người hướng vào phòng.

Lý Tuệ Tuệ nhìn toàn thân Tôn Thần Thần đầy nước đi đến, một bên bảo trì khoảng cách với hắn, một bên sốt ruột hỏi: “Tìm được chưa? Mày nói đi chứ?!”

Tôn Thần Thần nâng lên đôi tay lại lau nước mưa trên mặt, đột nhiên hắn sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi giơ tay chỉ vào một cái bàn tròn.

Lý Tuệ Tuệ nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ, kinh ngạc há miệng, sau đó bước nhanh chạy qua, ngồi xổm xuống đem lắc tay hồng bảo thạch từ trên bàn nhặt lên.

“May mắn không có làm mất.” Lý Tuệ Tuệ dùng sức nắm lắc tay, sau đó sửng sốt một chút, có chút chột dạ nhìn Tôn Thần Thần.

“Đang làm gì ở đây?”

Vốn dĩ bữa tiệc đang bảo trì yên tĩnh, đột nhiên có người nói chuyện, tất cả mọi người nhìn về phía người nói chuyện, nhìn thấy Diệp Huyên Thành đột nhiên xuất hiện, bọn họ đều kinh ngạc ngây ngẩn cả người.

“Anh Huyên Thành, chúng em, chúng em ở…….” Lý Tuệ Tuệ đột nhiên hoảng loạn, tuy rằng cô ta cũng không biết vì sao mình lại hoảng loạn nữa, chính là tự nhiên có loại cảm giác tự tiện xông vào nhà người khác, sau đó bị người ta bắt gặp.

“Anh Huyên Thành, sao hôm nay anh lại trở về sớm vậy, chúng em cùng bác gái mượn nơi này chiêu đãi bạn bè một chút.” Sau khi Lý Hiên Hiên phục hồi tinh thần lại, lập tức tiến lên giải thích.

Diệp Huyên Thành không để ý đến bọn họ, mà là vẫn luôn nhìn đến Tôn Thần Thần người đầy nước hơn nữa còn đang run nhè nhẹ, sau đó đi đến bên cạnh hắn.

- ----------------------------

Editor: Bậy bậy anh ơiiiii, quá bậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play