Đang lúc hai người cầm lấy đôi đũa chuẩn bị ăn cơm thì Trần Khải Dương đi đến, đối với Diệp Huyên Thành nói: “Diệp tổng, chủ tịch Danh Dễ Hồng hẹn ngài buổi sáng ngày mai đi đánh golf.”

Diệp Huyên Thành còn chưa trả lời, lại thêm một người khác đi vào là Trương Đồng, chỉ thấy vẻ mặt hắn vui vẻ cầm văn kiện đi đến bên cạnh bàn: “Diệp tổng, hạng mục Âu Ni Đề Á đã lấy được.”

Diệp Huyên Thành tiếp nhận văn kiện mở ra xem lên.

Ban đầu Khâu Hàn định chuẩn bị bắt đầu ăn cơm nhưng lại buông chiếc đũa xuống: “Chú Tư”

Diệp Huyên Thành đem ánh mắt từ văn kiện dời đi, nhìn về phía Khâu Hàn.

Trương Đồng lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của Khâu Hàn, kinh ngạc sửng sốt.

“Ăn cơm cũng muốn làm việc sao?” Khâu Hàn nhỏ giọng nói: “Như vậy đối với dạ dày không tốt.”

Diệp Huyên Thành khép folder lại, đưa cho Trần Khải Dương nói: “Đẩy vụ chơi bóng sang ngày khác, các cậu cũng đi ăn cơm đi.”

“Dạ sếp.” Trần Khải Dương tiếp nhận văn kiện xoay người đi ra ngoài.

Trương Đồng từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, nhìn Khâu Hàn một cái cũng xoay người đi ra ngoài.

Ra bên ngoài, Trương Đồng gọi Trần Khải Dương lại hỏi: “Cậu ta rốt cuộc là ai vậy?”

Trần Khải Dương có chút không kiên nhẫn nói: “Anh vừa rồi không có nghe được cậu ấy kêu Diệp tổng là chú Tư sao?”

“Cậu ta là cháu Diệp tổng?” Trương Đồng lập tức phủ định suy đoán này: “Không có khả năng! Diệp tổng sao có thể bảo cháu mình làm trợ lý bên người được chứ?”

Trương Đồng tuy rằng không có đi theo Diệp Huyên Thành thời gian lâu như Trần Khải Dương, nhưng mà hắn cũng đã làm việc nhiều năm như vậy, hắn tự nhận đối với Diệp Huyên Thành vẫn rất hiểu rõ y, Diệp Huyên Thành là tuyệt đối không có khả năng để người thân thích làm việc bên cạnh mình.

Trần Khải Dương lười cùng hắn nói lời vô nghĩa, cầm văn kiện xoay người rời đi chuẩn bị ăn cơm.

Trương Đồng vừa đi vừa nghĩ, khó trách Khâu Hàn vẫn luôn không thèm sợ hãi, hắn còn tưởng rằng cậu ta là ỷ quen với Trần Khải Dương, mới có thể kiêu ngạo như vậy, nguyên lai chỗ dựa chân chính của cậu ta là Diệp tổng, nhưng vì sao Diệp tổng lại để cậu ta làm trợ lý?

Trương Đồng tuy rằng làm việc với Diệp Huyên Thành chỉ có mấy năm, nhưng hắn đa phần đều phụ trách công việc liên quan tới công ty đối tác ở nước ngoài, vì thế Diệp Huyên Thành xuất ngoại cơ bản đều là hắn đi theo y, mà ở trong nước, đa phần đều là Trần Khải Dương đi theo y, cho nên lúc trước Trương Đồng chưa gặp qua Khâu Hàn bao giờ. Hắn cho rằng người hắn muốn khai trừ chính là người quen Trần Khải Dương, không nghĩ tới cư nhiên sẽ là người quen Diệp Huyên Thành, bất quá hắn cũng không lo lắng Khâu Hàn sẽ cáo trạng cho Diệp Huyên Thành, bởi vì đối với sự hiểu biết của hắn đối với Diệp Huyên Thành, y sẽ không bởi vì Khâu Hàn cáo trạng liền đuổi hắn, ngược lại đối với Khâu Hàn sẽ phản cảm.

Trương Đồng cùng Trần Khải Dương đều là bí thư của Diệp Huyên Thành, bọn họ sẽ phối hợp với nhau hoàn thành công việc, nhưng hai người từng có rất nhiều lần mâu thuẫn ngầm, chẳng qua không dám làm loạn đến trước mặt Diệp Huyên Thành để cho y biết. Nguyên nhân hai người có mâu thuẫn chủ yếu là bởi vì Trương Đồng người này năng lực tuy mạnh  nhưng tính cách lại rất không tốt, hơn nữa dã tâm còn rất lớn, sau khi  trở thành bí thư Diệp Huyên Thành liền tìm cách đuổi Trần Khải Dương đi để trở thành bí thư duy nhất được Diệp Huyên Thành trọng dụng.

Thật ra Diệp Huyên Thành đối với mâu thuẫn của hai người bọn họ cũng không phải hoàn toàn không biết gì, chỉ là cảm thấy bọn họ không có đủ năng lực để có thể làm ra chuyện lớn gì, có cạnh tranh cũng khiến cho công việc hoàn thành nhanh một cách hoàn mỹ đó cũng là chuyện tốt.

Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành yên bình ăn bữa tối, thường thường trò chuyện vài ba câu, không khí thật ra cũng không tồi.

Bởi vì đều là đồ mình thích ăn, hơn nữa đồ ăn thật sự rất ngon, Khâu Hàn ăn rất nghiêm túc. Diệp Huyên Thành thường nhìn về phía Khâu Hàn, y bởi vì uống quá nhiều rượu nên dạ dày không tốt lắm, ngày thường ăn cơm đều không có tâm trạng ăn uống, một ngày chỉ ăn một miếng cũng là việc thường xuyên xảy ra. Nhưng không biết vì cái gì, nhìn bộ dáng Khâu Hàn ăn cơm, liền có cảm giác thèm ăn, ăn so với ngày thường đều nhiều hơn.

Ăn xong cơm chiều, Diệp Huyên Thành có hẹn với bạn, y kêu tài xế đưa Khâu Hàn trở về Diệp gia.

Khâu Hàn trở lại Diệp gia, quản gia hỏi cậu đã ăn bữa tối chưa, Khâu Hàn nói đã cùng Diệp Huyên Thành cùng nhau ăn rồi, còn nói mình ăn rất no, cùng Diệp Huyên Thành đem đồ ăn đều ăn gần hết.

Sau khi quản gia nghe được Khâu Hàn miêu tả, lộ ra biểu tình kinh ngạc, sau đó nghiêm túc nhìn Khâu Hàn nói: “ Thiếu gia Khâu Hàn.”

“Làm sao vậy?” Khâu Hàn nhìn mặt quản gia có vẻ nghiêm túc liền nghi hoặc hỏi.

“Chú có việc muốn nhờ cháu.”

“Việc gì ạ?”

“Tiên sinh mấy năm nay bởi vì uống rượu quá nhiều, dạ dày càng ngày càng không tốt, ăn uống cũng càng ngày càng kém đi, mỗi ngày đều chỉ ăn một ít, có đôi khi thậm chí còn không ăn, nếu thật sự cứ tiếp tục như vậy, chú sợ chờ thân thể y thật sự xảy ra chuyện gì cũng chậm rồi.” Quản gia lộ vẻ u sầu nói: “Bất quá từ sau khi cháu làm trợ lý, số lần tiên sinh ở nhà ăn bữa sáng liền nhiều lên, còn liên tục mang cháu cùng đi ăn bữa tối, xem ra tiên sinh rất thích cùng cháu ăn cơm. Cho nên, cháu có thể hay không chú ý, thường xuyên nhắc nhở tiên sinh ăn cơm?”

“Cháu biết rồi.” Khâu Hàn tự hỏi trong chốc lát liền nói: “Sáng mai chú Tư phải mở họp ở công ty, khẳng định không có thời gian ăn sáng, bảo phòng bếp chuẩn bị cháo dưỡng dạ dày đi ạ, dùng bình giữ nhiệt bỏ vào, đủ cho hai người ăn ạ.”

“Được.” Quản gia đáp.

Ngày hôm sau, Khâu Hàn ngồi xe Diệp Huyên Thành cùng y đi đến công ty.

Lúc Khâu Hàn đi vào văn phòng trợ lý, nhìn thấy Trương Đồng đem văn kiện sắp xếp cho các trợ lý, khi cậu đi qua hắn đã cùng hắn chào hỏi: “Buổi sáng tốt lành, Trương bí thư.”

Trong văn phòng, các trợ lý đều nhìn về phía Khâu Hàn, Trương Đồng cũng ngây ngẩn cả người mà nhìn Khâu Hàn, chính hắn hôm qua làm trò bảo muốn khai trừ Khâu Hàn, mà sáng sớm hôm nay Khâu Hàn vẫn như cũ vui vẻ tới công ty đi làm, trên mặt hắn có chút không nhịn được, đem văn kiện khép lại ném lên bàn, sắc mặt khó coi đi ra ngoài.

Lý Nham nhìn Trương Đồng rời đi, đứng dậy đi đến bên cạnh Khâu Hàn, nhỏ giọng hỏi: “Cậu không có nhận được thông báo của bộ phận nhân sự sao?”

“Không có nha.” Khâu Hàn một bên mở máy tính một bên nói.

“Lợi hại.” Lý Nham giơ ngon tay cái lên trước mặt Khâu Hàn, sau đó nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của mình bắt đầu công tác.

Khâu Hàn một bên nhìn tư liệu một bên chú ý thời gian, nhìn đến thời gian không sai biệt lắm, liền ôm bình giữ nhiệt đi đên văn phòng Diệp Huyên Thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play