“Vẫn là Khang Sư Phó thông minh a, lúc đầu mạt thế đến liền quyên góp mì gói, quyên góp nước, giằng co ba tháng sau tuyên bố nguyên vật liệu cung ứng không đủ để sản suất, liền ngừng sản suất, danh lợi song thu, thành công chen vào chính giới.”“Tin tức mỗi ngày đều là xử phạt những kẻ tham ô, trốn thuế.
Mỗi ngày đều đưa tin tức minh tinh này quyên góp bao nhiêu tiền, xưởng thực phẩm quyên góp bao nhiêu đồ ăn, có một vài xưởng thực phẩm không quyên góp còn trữ hàng, sau đó bị quốc gia tiêu diệt, chỉ cần tìm một vài lý do đơn giản là tiếp nhận đến tay quốc gia, sau đó dùng số lương thực này phát đến tay của người dân.Mạt thế năm thứ nhất, không có thu hoạch, lại còn cực nóng.
Chính vì vậy quốc gia là dựa vào tham quan, khống chế các ngành sản xuất thực phẩm, dùng lương thực còn tồn mà sống sót.Quốc gia đều đang tích cực tồn trữ lương thực, Tĩnh Xu còn có cái gì lý do không tích cực?Điều kiện mua hàng ngày 11 tháng 11 càng ngày càng rườm rà, nhưng mà căn bản không làm khó được Tĩnh Xu.
Không giờ ngày 11, có rất nhiều cửa hàng đều sẽ trong vòng mười phút hoặc là nửa giờ sẽ đăng giá còn một nửa, Tĩnh Xu đã nhanh chóng mua một loạt đồ dùng.Hôm nay Tĩnh Xu chủ yếu là ở các siêu thị càn quét hàng hoá.
Đồ ăn vặt chỉ cần có là cô mua hết, như là các loại bánh nén khô, chocolate, khô bò, thịt kho, dứt khoát các mặt hàng này vừa ăn ngon lại có thể ăn no cô mua đến năm rương.Sữa bò sữa chua đồ uống đều mua mấy rương, chủ yếu là vì trong các tình huống khẩn cấp dùng những loại này ăn rất tiện.
Sau đó cô tiếp tục mua thêm mấy rương sữa bột, còn nước khoáng sao, cô đã mua đầy cả phòng.Mì gói, giăm bông, lẩu tự sôi, đồ hộp, tất nhiên là không thể bỏ qua, Tĩnh Xu cũng mua đến mười rương, chuẩn bị đem tất cả các loại này mang đến lầu hai của biệt thự.Giấy vệ sinh, dầu gội sữa tắm, băng vệ sinh, kem đánh răng bàn chải đánh răng, xà phòng thơm, nước giặt quần áo, thuốc khử trùng, chất tẩy rửa, bao tay, Tĩnh Xu đều mua số lượng là mười năm dùng không hết.Tĩnh Xu mua thêm năm mươi, sáu mươi rương đồ vật, chủ yếu là các loại hàng khô, cùng với vật tư sinh hoạt.Cô còn đang muốn mua thêm một vài đồ dùng hạng nặng như là bộ quần áo du hành vũ trụ để dự trù cho mùa đong cực độ rét lạnh … nhưng mà ai ngờ, cô không đủtieenf.Đồ ăn vặt như vậy mà cũng tốn rất nhiều tiền, để cho cô bỏ lại đồ ăn cô cực kỳ luyến tiếc, đến khi mạt thế đến mọi công ty thực phảm đều sẽ ngừng sản xuất, vì vậy mà về sau sẽ không có mà ăn.Đến lúc này Tĩnh Xu cũng chỉ có thể chờ số tiền tiếp theo của Tĩnh ba mà thôi..