Tĩnh Xu biết, Tĩnh ba một đại nam nhân không có khả năng nói ra ‘ông có thể bị công ty khai trừ ’ loại câu nói này, bất luận là ai đã cống hiến cho công ty mình làm việc nhiều như vậy rồi đều cảm thấy có chịu.

Ông nói đơn giản như vậy coi như là cấp cho Tĩnh mẹ cùng Tĩnh Xu một dự phòng trước.Tĩnh Xu mấy ngày này tiêu tiền như nước chảy, mua lương thực, mua dầu ăn, rồi hoa quả khô, đồ khô, điều hoà, đồ dùng gia đình..

hiện tại còn dư lại là ba mươi vạn.

Kế tiếp Tĩnh Xu còn muốn chuẩn bị một ít nhu yếu phẩm dùng trong sinh hoạt, bằng sinh sống trong mạt thế điều kiện sống sẽ rất khổ sở.Những chuẩn bị này cần thêm một chút tài chính, do đó chỉ có thể uỷ khuất Tĩnh ba để có thể lấy chút tiền này.“ngày 9 tháng 11, Viện kiểm sát trung ương đã phá án tham ô mức cao lênđến 879 tỷ.”“ngày 10 tháng 11, Chu tiên sinh báo án và được xác minh chính xác, lãnh đạo trung tâm vé số phúc lợi tham ô hơn trăm tỷ là thật…”“ngày 11 tháng 11, Lưu tiên sinh báo án, ở bên phòng làm việc bên cạnh buổi tối luôn sáng đèn, làm việc mờ ám, sau khi xác minh phát hiện ra thư ký Dự Châu đã làm mấy chục con giấu giả để lừa tổng cộng hàng trăm triệu đồng…Liên tiếp mấy ngày, mỗi ngày đều có một đống tin tức, phần lớn đều là ai đó tham ô bao nhiêu tiền, đều bị tịch thu vân vân.

Tĩnh ba và Tĩnh mẹ mỗi buổi sáng sớm đều cập nhật tin tức.“Lúc này mới vừa bắt đầu thôi.” Tĩnh Xu vừa ngáp dài vừa đi đánh răng rửa mặt.

Đi ra ngoài chạy bộ buổi sáng cũng tiếp tục thuận tiện xử lý đống phân gia súc gia cầm trong không gian.

Ở cửa tiểu khu đã dán một thông báo nói về việc có người trộm chăn nuôi gia súc phá hư phong cảnh của tiểu khu, cũng không biết có phải đang nói cô hay không.Cô ngẫm lại xem một tháng này đã lôi ra được bao nhiêu là tham quan ô lại, tháng tiếp theo chính là các minh tinh trốn thuế.

Lại qua hai tháng sau chính là đến các công ty thực phẩm.

Đến lúc đó ai mà không dám quyên tiền, quyên vật tư thì quốc gia khẳng định sẽ khai đao với kẻ đó.Quỹ đạo hết thảy đều giống hệt như ở kiếp trước.

Đáng tiếc cô kiếp trước cô không hề phát hiện.

Tĩnh Xu cảm thấy rõ ràng bây giờ là tháng mười, một ánh mặt trời vẫn chiếu xuống cơ thể ấm áp như vậy, thế mà qua hơn một tháng rưỡu nữa liền sẽ không còn nhìn thấy ánh mặt trời..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play