Trời về trưa, thời tiết cũng không quá lạnh. Tiêu Vô Tiêu dẫn theo cung nữ Tố La đi dạo trong cung.

Tố La là nha hoàn hồi môn của Khuyên phi. Nàng so với Khuyên phi nhỏ hơn vài tuổi, mấy ngày trước nàng tới phòng dệt phụ tiểu tỷ muội chút việc, vì vậy nàng mang về được chút đồ đông.

Ngươi tới người đi, chỉ có Tố La là vẫn luôn ở bên cạnh Khuyên phi. Có thể nói, nếu không có nàng, Tiêu Vô Tiêu cũng không thể lớn lên.



Hai người hiện tại đi Ngự Dược Phòng lấy ít thuốc, Khuyên phi gần đây sức khỏe không được tốt, tâm tình rối loạn biểu hiện ra mặt.

Vốn dĩ Tố La quay về là chuyện tốt, nhưng Tiêu Vô Tiêu lại phát hiện ra, Tạ Hoài Duật gần đây không lui tới nữa.

Nàng thất thần ở đó, Tố La phải lớn tiếng gọi nàng mới định thần lại.

“Tố La cô cô, làm sao vậy?”

Tố La sắc mặt do dự, mãi sau mới nói: “Thất công chúa, kỳ thực, hôm nay ta về không phải để đi bốc thuốc.”



Nghe vậy, Tiêu Vô Tiêu nhíu mày, sau đó lại nhanh chóng nắm lấy tay Tố La cười nói: “Tố La cô cô, người đang đùa cái gì vậy?”

Ai ngờ Tố La lại quỳ xuống, buồn bã nói: “Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play