La Vĩ Kỳ không đến đoàn làm phim cùng Giang Phóng, anh ta cử Tiểu Đông đến đó, Tiểu Đông là người ở bên cạnh anh ta lâu nhất, cũng coi như đã từng thấy sóng to gió lớn, tốt hơn việc tuyển một trợ lý mới đi theo Giang Phóng.
Ông chủ vốn định tuyển thêm hai trợ lý cho Giang Phóng, một người là trợ lý trong sinh hoạt, một người kiêm luôn chức vệ sĩ, nhưng đã bị Giang Phóng từ chối, anh không thích có quá nhiều người vây quanh mình.
Trong lúc bài Weibo của Chị Gái Yểu Điệu gây xôn xao, vừa lúc La Vĩ Kỳ đang về thành phố Hải với Giang Tề, không may là bọn họ cũng đang ở trên máy bay, đến khi máy bay hạ cánh thì đã là hai tiếng sau.
La Vĩ Kỳ vừa bật điện thoại lên thì lập tức nhận được vô số tin nhắn, có tin do ông chủ gửi tới, cũng có tin do hậu viện hội có quan hệ với anh ta gửi tới.
La Vĩ Kỳ lập tức gọi vào số của ông chủ, thế mới biết được chuyện Chị Gái Yểu Điệu tung tin rằng Giang Phóng là con của kẻ buôn ma túy.
“Anh trai cậu không phải là anh trai cậu?” La Vĩ Kỳ hỏi Giang Tề với vẻ ngơ ngác.
Giang Tề trực tiếp mắng lại, “Anh trai anh mới không phải là anh trai anh á.”
La Vĩ Kỳ tìm được bài Weibo mà Chị Gái Yểu Điệu đăng, “Cô ta tung tin anh trai cậu không phải anh ruột của cậu, mà là con trai của kẻ buôn ma túy.”
Tai tiếng này có chút không đầu không đuôi, anh ta từng thấy Giang Phóng trò chuyện với mẹ Giang, sao Giang Phóng lại không phải con ruột của bọn họ được, điều này khiến anh ta có hơi hoang mang.
Giang Tề xem Weibo xong, lập tức giận muốn bể phổi, “Cái cô Chị Gái Yểu Điệu này có bị bệnh không vậy, cô ta tự tìm đường chết nên bị vạch trần, hơn nữa cho dù cô ta muốn báo thù thì cũng không đến lượt anh em, liên quan gì đến anh em cơ chứ?”
La Vĩ Kỳ: “Tôi cũng cảm thấy khó hiểu đây, ý cô ta là vẫn còn có chứng cứ, chẳng lẽ ba mẹ cậu nhận lầm anh cậu, sau đó cả nhà cậu không ai hay biết?”
Bản thân anh ta cũng muốn bật cười trước cách nói này.
Giang Tề tức giận không thôi: “Cô ta làm tổn hại danh dự của anh em một cách nghiêm trọng, em nhất định phải kiện cô ta!”
La Vĩ Kỳ: “Kiện thì chắc chắn phải kiện, nhưng bây giờ hình như cô ta vẫn còn giữ lại đường lui, chỉ cần cậu xác định anh cậu là anh ruột thì vấn đề này cũng không lớn lắm, bản thân tiền đề của cô ta đã là sai rồi.”
Giang Tề: “Lúc trước em chưa từng gặp anh hai, nhưng trước khi anh em trở về, ba mẹ em còn đến trường tìm anh ấy, sao có thể nhầm được, trừ phi anh em vừa ra đời liền bị ôm nhầm.”
La Vĩ Kỳ nghe thấy câu cuối thì lại bắt đầu lo lắng, “Nếu không thì để ba mẹ và anh trai cậu làm xét nghiệm ADN?”
Giang Tề cảm thấy câu nói này đơn giản chính là sỉ nhục anh mình, “Anh em không thể nào bị ôm nhầm được, đúng là anh ấy lớn lên đẹp hơn cả nhà em, nhưng em nhớ ba mẹ em từng nói, thật ra anh ấy càng giống người cậu đã mất của em hơn, ít nhất là giống nhau đến bảy tám phần.”
La Vĩ Kỳ yên tâm trở lại, “Nếu vậy thì tôi sẽ bảo công ty đăng một bài thanh minh.”
Không lâu sau khi Giải Trí Huy Hoàng đăng bài, Chị Gái Yểu Điệu lại tung ra “chứng cứ” mới.
Cứ như cô ta đang chờ Giải Trí Huy Hoàng đăng bài thanh minh vậy.
Cô ta đăng một đoạn ghi âm, kèm theo là caption “một trong những chứng cứ mà các bạn muốn”, cô ta còn nói sẽ lần lượt tung ra nhiều bằng chứng hơn nữa.
La Vĩ Kỳ bật đoạn ghi âm này lên, giọng nói xuất hiện trong đó khiến tất cả mọi người đều bất ngờ, bởi vì chủ nhân của giọng nói chính là Giang Tề, và toàn bộ đoạn ghi âm cũng chỉ có tiếng nói của một mình cậu.
【 Anh trai tôi vốn rất khỏe mạnh, nhưng sau khi tôi sinh ra, tôi và anh ấy liền thường xuyên bị bệnh, hình như có một lần còn suýt chết.】
【 Sau đó anh tôi liền bị ba mẹ gửi đi, tôi cũng rất ít khi gặp mặt anh ấy.】
Lúc đầu Giang Tề khẽ sửng sốt, nhưng cậu lập tức biết được đoạn ghi âm này ở đâu ra, vẻ mặt cậu chuyển từ khó tin sang nổi giận.
“Mẹ kiếp Lạc Minh Hiên! Tao coi mày là bạn, vậy mà mày lại gài bẫy hại tao!”
Tuy La Vĩ Kỳ rất kinh ngạc, nhưng khi thấy Giang Tề xoay người muốn quay về sân bay thì anh ta vội kéo cậu lại: “Cậu tỉnh táo chút đi, đoạn ghi âm này quá lắm chỉ tiết lộ rằng lúc nhỏ sức khỏe anh cậu không tốt, cũng không thể dùng làm chứng cứ đúng không? Con nít ốm yếu nhiều bệnh là chuyện bình thường, hầu như con cái nhà nào cũng vậy, tôi nghĩ nhất định cô ta còn có thủ đoạn khác, trước tiên cậu đừng nóng nảy, cho dù bây giờ cậu quay về đánh Lạc Minh Hiên một trận thì cũng không thay đổi được gì.”
Phần cổ Giang Tề vì tức giận mà trở nên vừa to vừa đỏ, “Em không tỉnh táo được, vừa nghĩ tới chuyện anh hai bị bôi nhọ có liên quan tới em thì cmn em liền không tỉnh táo được! Em nhất định phải làm gỏi thằng Lạc Minh Hiên!”
La Vĩ Kỳ nhanh chóng làm mới Weibo lần nữa, anh ta phát hiện lại có thêm bài mới, “Cô ta lại đăng Weibo, nói rằng Giang Phóng không có tên trong sổ hộ khẩu nhà cậu, điều này chứng tỏ anh trai ruột của cậu đã chết từ lâu? Chuyện này nghĩa là sao?”
Giang Tề bỗng quay đầu lại: “Hả?”
Thấy cậu đã bình tĩnh lại một chút, lúc này La Vĩ Kỳ mới buông tay cậu ra: “Tự cậu xem đi, hình như ý của cô ta là vậy.”
Không có sự cho phép của đương sự, người ngoài không thể điều tra hộ khẩu của một nhà khác, Chị Gái Yểu Điệu rõ ràng đã được ai đó chỉ điểm, mà những thứ này là do người đã chỉ điểm cô ta có được bằng con đường bất hợp pháp.
La Vĩ Kỳ: “Cậu có muốn gọi điện thoại cho ba mẹ hỏi đầu đuôi câu chuyện hay không?”
Không cần anh ta nói, Giang Tề cũng định hỏi thử.
Cậu lập tức bấm số của mẹ Giang, ba mẹ Giang vẫn chưa biết chuyện này.
Nghe con trai út hỏi chuyện hộ khẩu của con trai lớn, ông bà còn có hơi ngạc nhiên.
“Hồi nhỏ sức khỏe anh con không tốt nên ba mẹ đã gửi nó lên chùa, nhưng anh con cũng phải đi học, ba mẹ liền nhờ quan hệ, tạm thời chuyển hộ khẩu của anh con sang chỗ của đại sư Tuệ, sao thế?”
Giang Tề hỏi trong sự chần chừ: “Mẹ, lúc trước vì sao ba mẹ nhất định phải gửi anh hai lên chùa ạ?”
Mẹ Giang dừng lại, một lát sau mới thở dài nói: “Khi đó con và anh con cứ luôn ốm đau, gia cảnh nhà mình thì lại không tốt. Sau đó mẹ và ba còn dẫn các con lên thành phố lớn khám bệnh, nhưng sau khi trở về, các con lại bắt đầu bệnh tật liên miên. Ba mẹ thật sự hết cách, cậu con nói ở chùa miếu rất dễ nuôi, ba mẹ thảo luận với nhau, liền quyết định gửi anh con đến đó.”
Tiếng nói của ba Giang truyền tới: “Đang yên lành sao lại hỏi chuyện này?”
Giang Tề không muốn để họ biết chuyện phiền lòng trên Weibo, “Không có gì, chỉ là đột nhiên con muốn biết thôi, con còn có việc bận nên cúp máy trước đây.”
Giang Tề đã mở loa ngoài, La Vĩ Kỳ nghe xong rồi nói: “Vậy nên anh cậu không có tên trên sổ hộ khẩu nhà cậu, nhưng làm thế quái nào mà bọn họ lại kết luận rằng anh cậu là con trai của kẻ bán ma túy?”
Giang Tề cười lạnh: “Ai mà biết, chắc muốn bôi đen anh trai em đến điên rồi, để chuẩn bị những thứ này thì cần có thời gian, chỉ sợ kẻ chủ mưu đã chuẩn bị rất lâu. Hôm qua không chỉ có Augurit, mà còn có quảng cáo dịch vụ công ích về phòng chống ma túy, cộng thêm hôm nay anh trai em vào đoàn làm phim, bọn họ chờ đợi chính là giây phút này.”
La Vĩ Kỳ cũng cảm thấy những người kia đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng bọn họ vẫn không hiểu kẻ chủ mưu sẽ gán thân phận con trai tội phạm ma túy cho Giang Phóng bằng cách nào.
“Điện thoại Giang Phóng còn chưa bật, phỏng chừng còn phải đợi nửa tiếng nữa.”
Do Giang Phóng vào đoàn phim nên Trình Tứ đang cố gắng làm việc, định dồn thời gian rảnh để đến đoàn phim thăm quan, vậy nên hắn còn chưa biết chuyện xảy ra trên Weibo.
Buổi sáng hắn tới công ty, chín giờ thì bắt đầu họp, họp đến bây giờ thì đã gần ba tiếng.
Màn hình điện thoại đặt bên tay phải của Trình Tứ đột nhiên sáng lên một cái, hắn tưởng là Giang Phóng, nhưng cầm lên nhìn thì mới biết là do Trình Tiêu Vũ gửi tới.
Hắn vốn không muốn xem, nhưng nghĩ tới với tính cách của Trình Tiêu Vũ sẽ không tùy tiện gửi tin cho mình, thế nên hắn liền mở lên xem.
Nhưng xem một cái, quản lý cấp cao đang báo cáo lập tức không dám nói tiếp nữa, mặc dù gần đây không có tiến triển gì trong việc nghiên cứu tân dược, nhưng trước kia tổng giám đốc cũng sẽ không quá tức giận, cùng lắm là yêu cầu bọn họ tăng ca thôi, tuy nhiên sau khi tăng ca còn phụ cấp đồ ăn vặt, đây là một tổng giám đốc tốt nhường nào cơ chứ.
Trình Tiêu Vũ vốn không định gửi tin nhắn cho hắn, nhưng thấy tin tức idol không phải là anh ruột của Giang Tề và là con trai kẻ bán ma túy bay đầy trời, cô và nhóm bạn không ngừng phản hắc, nhưng đối phương đã phái thủy quân ra trận, các cô có muốn phản cũng không phản nổi.
Cô nhớ tới anh trai, tuy người khác không biết chín dấu chấm câu là ai, nhưng cô lại biết, mười phần chắc chín rằng chín dấu chấm câu chính là anh ấy.
Cô nghĩ nếu như anh trai ra tay, hẳn là vấn đề này sẽ được giải quyết rất nhanh chóng.
Trình Tứ nhìn thoáng qua liền biết đã xảy ra chuyện gì, vẫn chưa tới mười hai giờ, chắc là Giang Phóng còn đang ở trên máy bay.
Hắn đặt điện thoại di động xuống, nói “tiếp tục” với mọi người trong phòng họp.
Đợi đến khi cuộc họp kết thúc, hắn lập tức đứng dậy rời đi.
Trình Tứ mở Weibo lên một lần nữa, Giang Phóng đã bị kẻ chủ mưu mua hot search, bao hết hạng nhất và hạng nhì.
Đây là lần đầu tiên Giang Phóng bị bôi đen lên hot search theo đúng nghĩa kể từ khi ra mắt.
Hot search đầu tiên là con trai kẻ bán ma túy quay quảng cáo phòng chống ma túy, còn cái thứ hai là Giang Phóng và Giang Tề không phải anh em ruột.
Hot search thứ hai đã từng xuất hiện trước kia, nhưng lúc ấy liền bị Giang Phóng hóa giải, sau đó cũng không còn ai nói bọn họ không phải anh em ruột, có điều bây giờ lại bị đào lên lần nữa.
Mặc dù lời đáp trả của Giang Tề ngay lúc đó có thể gọi là IQ cao, nhưng đặt trước những “chứng cứ như núi” thì liền biến thành lời ngụy biện dùng để đánh lạc hướng dư luận.
Hot search này xuất hiện trước tiên, lúc đó còn có mấy ngôi sao đứng ra bày tỏ lập trường.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên chính là người thứ nhất đứng lên giận mắng blogger lại là Kha Dĩ Hằng – người chỉ mới tham gia vào Cuộc sống ngôi sao ở tập thứ ba.
Cư dân mạng vốn cho rằng Kha Dĩ Hằng bị Giang Phóng gài bẫy nhiều lần trong chương trình thì người ghét Giang Phóng nhất hẳn là anh ta mới đúng, không ngờ anh ta lại là ngôi sao đầu tiên đứng ra bênh vực Giang Phóng.
Tiếp theo là Tần Khả Khả, Chương Ti Na và vợ chồng Vương Hạc, bọn họ lần lượt đăng Weibo quát mắng blogger.
Nhưng cũng có người vì muốn ké fame và bỏ đá xuống giếng, trong đó tất nhiên không thể thiếu nghệ sĩ của Giải Trí Gia Thiên.
Trước đây Giang Phóng đã từng tham gia một tập của show giải trí Ai Đến Khiêu Chiến, nữ MC Thái Doãn Tuyết và khách mời Chu Tưởng Vân đã xuất hiện cho điểm trong tập hai của Cuộc sống ngôi sao chính là nghệ sĩ của Bàng Băng Xảo.
Nhưng khiến mọi người ngạc nhiên là lần này Thư Bác Duệ – người đã đối đầu với Giang Phóng, đồng thời nhiều lần thua trận lại không hề ló mặt giậu đổ bìm leo.
Quản lý của Thư Bác Duệ cũng không hiểu, cô ta cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt, chỉ cần marketing ổn thì gã sẽ có thể nổi tiếng hơn một cách dễ dàng.
“Chị thật sự nghĩ Giang Phóng và Giang Tề không phải là anh em ruột?” Kể từ sau khi rút khỏi Cuộc sống ngôi sao, đầu óc của Thư Bác Duệ đã tỉnh táo trở lại.
“Giang Phóng đã bị đào ra là không có tên trên sổ hộ khẩu, chẳng lẽ còn có thể là giả sao?” Quản lý nói: “Hơn nữa việc này đa phần là do Bàng Băng Xảo làm, con người cô ta chưa bao giờ đánh trận nào mà không chắc chắn, nếu đã ra tay thì nhất định phải đạt được mục đích mới chịu bỏ qua.”
Thư Bác Duệ cảm thấy rất nghi hoặc về điều này, nhưng gã đã ghi hình chương trình với Giang Phóng và Giang Tề suốt hai tập, sự bảo vệ của Giang Phóng đối với Giang Tề không giống như là giả.
Nếu bây giờ bày tỏ lập trường, gã cảm thấy quá mức mạo hiểm.
Không lâu sau, Chị Gái Yểu Điệu liền tung ra cái gọi là bằng chứng mang tính quyết định, đó là video của một ông chú, triệt để “xác nhận” sự thật rằng Giang Phóng là con trai của kẻ buôn ma túy.
Quản lý thấy vậy thì vô cùng hối hận, “Bây giờ đứng ra cũng không kịp nữa, cư dân mạng sẽ chỉ nghĩ rằng cậu muốn ké fame, bảo cậu đăng sớm thì cậu không chịu nghe.”
Ngược lại thì Thư Bác Duệ cũng không hối hận gì mấy, trải qua mấy năm thăng trầm, thật ra gã đã có chút mệt mỏi, cuộc sống hiện tại cũng rất tốt.
Khi gã nổi đình nổi đám, lúc nào cũng có người chụp ảnh thuê và fan cuồng không từ thủ đoạn nhào tới, sau hai năm giảm sút danh tiếng, loại rắc rối này lại biến mất, nghĩ kỹ lại, đây có vẻ là hai năm thoải mái nhất kể từ khi gã ra mắt.
Một giờ rưỡi chiều, Giang Phóng và trợ lý Tiểu Đông bước ra khỏi lối đi của sân bay, bọn họ không ký gửi hành lý nên sau khi máy bay hạ cánh liền trực tiếp rời khỏi bằng lối VIP.
Giang Phóng lấy điện thoại ra, ngay khi khởi động thì anh liền bị tràn ngập trong vô số cuộc gọi và tin nhắn.
“Anh Phóng, anh La nói có người bôi đen anh là con trai kẻ buôn ma túy ở trên mạng.” Máy bay vừa hạ cánh thì Tiểu Đông liền khởi động máy, vậy nên cậu ta liền nhận được điện thoại từ La Vĩ Kỳ trước một bước.
Giang Phóng bình tĩnh đáp một tiếng, anh mở tin nhắn mà Trình Tứ gửi cho mình.
.: Đã đến chưa?
Giang Phóng: Vừa mới đến.
Giây tiếp theo, một yêu cầu gọi thoại xuất hiện.
Giang Phóng kết nối.
Trình Tứ: “Chuyện trên Weibo tôi sẽ giải quyết, cậu không cần lo lắng, cứ tiếp tục quay phim ở đoàn, những chuyện khác cứ để tôi lo.”
Trong lòng Giang Phóng thầm cảm khái, dễ thương thì dễ thương, nhưng vào thời khắc mấu chốt thì khí thế tổng giám đốc bá đạo lại không thiếu chút nào, nếu không phải tận mắt chứng kiến, anh sẽ không tưởng tượng ra được người mỗi ngày làm mấy động tác nhỏ, tặng hoa cát cánh và hoa Đừng Quên Tôi cho mình lại là một tổng giám đốc tràn đầy nhuệ khí không gì cản được.
Giang Phóng vừa thoát ra để xem chuyện gì xảy ra trên Weibo, vừa nói: “Tôi còn chưa biết trên Weibo có chuyện gì, hình như có người nói tôi là con trai của kẻ buôn ma túy?”
Anh tìm ra video mà Chị Gái Yểu Điệu xem là bằng chứng mang tính quyết định, đoạn video còn chưa phát, nhưng trên ảnh bìa là một ông chú khoảng năm đến sáu mươi tuổi.
Tuy phần mắt của ông ấy đã bị che chắn, nhưng nhìn bối cảnh thì anh liền biết là ở đâu.
Trình Tứ nói: “Không biết bọn họ tìm người ở đâu, tôi đã cho người xác minh tính chân thật của video, chỉ cần tìm ra người này là được.”
Giang Phóng xem bình luận của một số cư dân mạng liền biết ngay nội dung của video là gì.
“Không cần tìm, video là thật, tôi biết ông chú trong đó, chú ấy là một chú hàng xóm ở làng Hương Sơn, Trần Bằng mà chú ấy nói cũng có thật. Trước đây ba cậu ta đúng là đã từng bán ma tuý, vì trong nhà thiếu tiền nên ông ta bị bọn đòi nợ lừa đi buôn lậu thứ đó, sau này ổ buôn ma túy bị điều tra, ba của Trần Bằng cũng bị bắt. Tuy rằng lúc đầu ông ta không biết rõ, nhưng đúng là là đã tham dự việc này, thế nên sau đó liền bị kết án.”
“Chuyện này xảy ra khi Trần Bằng còn nhỏ, lúc đó người trong làng không biết rõ đầu đuôi, chỉ biết rằng ba của Trần Bằng buôn lậu ma tuý nên ngồi tù. Ở làng Hương Sơn từng có một người đàn ông bị kẻ buôn ma túy đánh chết, cho nên người trong làng vô cùng căm ghét những kẻ buôn bán thứ đó, Trần Bằng thân là con trai của kẻ buôn ma túy nên vẫn luôn bị dân làng xa lánh, có một số người lớn còn thường căn dặn con mình không được chơi với con của kẻ bán ma túy.”
“May mắn là Trần Bằng có một người mẹ tốt, bà ấy vẫn luôn khuyên bảo cậu ta, nhờ vậy nên cậu ta mới không đi sai đường, nhưng vào lúc cậu ta mười ba tuổi thì bà ấy mắc bệnh ung thư. Để chữa bệnh, lúc đó cậu ta đi van nài hết nhà này đến nhà khác, nhưng chỉ có gia đình chú Trần cho cậu ta mượn một ít tiền, hai năm sau thì mẹ cậu ta qua đời, sau đó Trần Bằng cũng rời khỏi làng Hương Sơn, chưa từng thấy quay trở lại.”
Trình Tứ lại hỏi: “Vì sao chú Trần này lại nói cậu là Trần Bằng?”
Giang Phóng: “Lúc trước chú ấy có gọi điện thoại nói với tôi, có người đến làng Hương Sơn nghe ngóng về chuyện của tôi, chắc chú ấy sợ đối phương là người xấu nên liền lừa bọn họ, nói tên thật của tôi là Trần Bằng. Trần Bằng đã rời khỏi làng Hương Sơn rất nhiều năm, người trong làng cũng không biết cậu ta đi đâu, trí nhớ của chú Trần không tốt lắm, có thể là hôm đó quên nói cho tôi biết.”
Trình Tứ trầm mặc một giây: “Nói như thế, toàn bộ mọi chuyện đều là hiểu lầm.”
“Có lẽ do trước đây tôi từng nói mình đã đổi tên trên chương trình giải trí, vì vậy chuyện đổi tên lần nữa cũng không phải là không thể.”
Giang Phóng còn nói: “Hiểu lầm thì hiểu lầm, nhưng hành vi đào bới chuyện riêng tư, còn tuyên dương thân thế của người khác lên khắp mạng xã hội thì không đáng để khởi xướng.”
Giọng nói của anh rất bình tĩnh, nhưng Trình Tứ lại nghe thấy anh có hơi tức giận, “Cậu yên tâm, tôi sẽ tìm ra kẻ chủ mưu sau màn.”
Giang Phóng: “Ừm, để tôi đi hỏi chú Trần về chi tiết câu chuyện.”
Thật ra Trình Tứ muốn hỏi chuyện anh bị gửi lên chùa, nhưng lại sợ chạm đến chuyện cũ mà anh không muốn nhắc tới nên tạm thời chỉ có thể dằn lòng xuống.
Trước khi cúp máy, Giang Phóng bỗng bổ sung một câu: “Đúng rồi, hôm nay nhớ về nhà sớm một chút.”
Nói xong, không đợi Trình Tứ trả lời thì anh liền cúp máy.
Giang Phóng tìm ra số điện thoại của Trần Tiểu Hắc từ trong danh bạ, lúc đó chú Trần làm vậy là vì anh, nếu như biết việc này bị người ta đưa lên mạng, có thể chú ấy sẽ rất tự trách vì đã mang đến rắc rối cho anh, thế nên hỏi Trần Tiểu Hắc sẽ tốt hơn.
Trần Tiểu Hắc rất vui vẻ khi nhận được cuộc gọi từ anh, nghe anh hỏi chuyện hôm đó có người lạ đến làng Hương Sơn nghe ngóng thông tin, trùng hợp lúc đó cậu cũng ở bên cạnh, tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình nên đã lập tức nhớ ra ngay.
“Anh Giang Phóng, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Giang Phóng nói cho cậu biết việc video bị người ta quay, đồng thời còn đăng lên trên mạng, nhưng anh cũng dặn dò đừng nói cho chú Trần biết.
Lúc trước Trần Tiểu Hắc không hề chơi Weibo, nhưng kể từ khi Giang Phóng trở thành minh tinh thì cậu liền tải Weibo về máy, mỗi ngày làm việc xong quay về nhà, cậu sẽ vừa xem Weibo, vừa nói cho ba mẹ biết các tin tức về Giang Phóng.
Sau khi nghe nói chuyện này, Trần Tiểu Hắc cũng không quan tâm có bị ông chủ mắng vì chơi điện thoại trong lúc làm việc hay không, cậu lập tức lên Weibo tìm hiểu đầu đuôi mọi chuyện.
Trần Tiểu Hắc còn gọi điện thoại cho Trần Bằng, tuy Trần Bằng đã rời khỏi làng Hương Sơn nhiều năm, nhưng vì năm đó gia đình cậu đã vươn tay giúp đỡ khi mẹ của Trần Bằng bị bệnh nên Trần Bằng vẫn luôn nhớ rõ, do đó Tết năm nào cậu ta cũng đều gửi một ít quà Tết đến nhà họ.
Về phần anh Giang Phóng, ân tình của anh với Trần Bằng còn lớn hơn.
Khi ấy, vì không vay được tiền nên Trần Bằng đã suýt đi bán thận, là nhờ anh Giang Phóng ứng ra hai mươi ngàn tệ, sau đó anh còn hỗ trợ gây quỹ ở trên mạng, nếu không mẹ của Trần Bằng có lẽ đã không sống nổi hai năm.
Nếu Trần Bằng biết thì chắc chắn sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.
Tiểu Đông nghe cuộc đối thoại của Giang Phóng cùng một người khác từ đầu tới cuối, biết Trần Bằng là chuyện về một người nào đó nên liền báo tin vui cho anh La và ông chủ ngay lập tức.
Giang Phóng lại đăng nhập vào Weibo của chính mình, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, anh đã nhận được rất nhiều tin nhắn riêng.
Một số thì nhục mạ anh, số còn lại là fan hâm mộ đến an ủi anh.
Giang Phóng nhìn một cái rồi tắt đi, suy nghĩ một lát, anh liền đăng hai bài Weibo.
——@Giang Phóng yyds: Về hộ khẩu, thật ra không có gì để nói, hồi nhỏ tôi cứ hễ chút là bị bệnh, gia đình tôi cảm thấy trong chùa nuôi tốt nên liền gửi tôi lên chùa. Sau này để tiện cho việc đi học, ba mẹ tôi đã chuyển hộ khẩu sang tên của sư phụ Tuệ. Nếu ba mẹ tôi biết con trai lớn của bọn họ đột nhiên biến thành con trai nhà người ta thì có lẽ họ sẽ không khóc, nhưng mà hẳn là sẽ cầm xẻng đi tìm người tung tin vịt kia. Một đứa con trai xuất sắc biết bao nhiêu, làm sao lại trở thành con nhà người khác được.
——@Giang Phóng yyds: Biết vì sao ngay từ đầu tôi không kiện cô hay không, bởi vì Phật nói “biết sai mà sửa, không gì tốt hơn”. Cô có biết dáng vẻ khi một người tốt tính nổi giận là như thế nào không? (Mỉm cười) @Chị Gái Yểu Điệu
Weibo sôi trào suốt nửa ngày lại bởi vì hai bài đăng của Giang Phóng mà đổi chiều dư luận trong nháy mắt.
Nhân gian bất sách: Trái tim của nam thần thật ngoan cường, rõ ràng người bị bạo lực mạng cả nửa ngày chính là anh, nhưng anh lại vẫn đăng Weibo hài hước như vậy.
Tiên nữ nhỏ muốn ôm một cái: Tôi biết ngay là nam thần sẽ không khiến người ta thất vọng mà, quá tốt rồi.
Một quả trứng gà: Tuy rằng suốt quá trình nam thần không hề biểu lộ một chút tức giận nào, nhưng nhìn thấy hai từ mỉm cười ở cuối câu của anh ấy, tôi lại có cảm giác sởn gai ốc, đối với chuyện này tôi chỉ muốn nói, thật là hả giận!
Buôn dưa lê sh tuyến một: Cả hai bài đăng Weibo đều không giải thích chuyện của Trần Bằng, cứ có cảm giác như anh ta đang tránh nặng tìm nhẹ.
Nhân gian bất sách: Scandal của Chị Gái Yểu Điệu dựa trên điều kiện tiên quyết rằng Giang Phóng không phải là anh trai của Giang Tề, nếu tiền đề này đã sai thì còn cần nói đến chuyện của Trần Bằng à?
Không bao lâu sau khi Giang Phóng đăng hai bài Weibo, công ty luật Reidar nhận được chỉ thị mới từ tổng giám đốc Trình cũng gửi thư luật sư cho Chị Gái Yểu Điệu.
Sau khi đăng tất cả bằng chứng theo lời chỉ dẫn, Chị Gái Yểu Điệu vẫn luôn chú ý các tin tức trên Weibo.
Giang Phóng vừa đăng Weibo là cô ta thấy ngay.
Giang Phóng không có một chút cảm xúc quá khích nào, ngược lại còn rất bình tĩnh mà giải thích, điều đó khiến cô ta có dự cảm không lành.
Chị Gái Yểu Điệu lập tức gọi điện thoại cho Bàng Băng Xảo, chất vấn ả ta về tính xác thực của các bằng chứng.
Nhưng rất đúng lúc, ngay khi hai người đang nói chuyện điện thoại thì cảnh sát đã ập đến và bắt giữ cô ta với các tội danh xâm phạm quyền riêng tư, xúc phạm, phỉ báng người khác.
Bởi vì sự truyền bá suốt mấy tiếng qua đã tạo thành tổn thất vô cùng to lớn đối với danh dự của Giang Phóng, xét thấy tình tiết cực kỳ nghiêm trọng, Chị Gái Yểu Điệu không chỉ phải bồi thường một khoản tiền lớn, mà có lẽ còn phải chịu trách nhiệm hình sự.
Nhận thấy tình hình không ổn, để giảm nhẹ tội nên Chị Gái Yểu Điệu lập tức khai ra Bàng Băng Xảo.
Bàng Băng Xảo bị cảnh sát đến công ty bắt đi, do có quá nhiều người nhìn thấy nên rất nhanh đã bị chụp lại rồi đăng lên mạng.
Bởi vì giải quyết quá nhanh, nên có người vừa bắt đầu ăn dưa thì mọi chuyện đã kết thúc.
Tuy nhiên vẫn có cư dân mạng đặt câu hỏi rằng rốt cuộc Trần Bằng có phải là Giang Phóng hay không, bởi vì ông chú trong video trông không giống như đang nói dối, nhưng nếu không phải là Giang Phóng thì vì sao chú ấy lại nói là anh.
Cho đến khi có một tài khoản Weibo tự xưng là Trần Bằng thật xuất hiện, anh ta vô cùng dứt khoát mà đăng một video lên, trong video anh ta đang cầm chứng minh thư của mình, ngoại trừ số ID bị che đi thì địa chỉ được quay rất rõ ràng, chính là làng Hương Sơn, trong suốt video anh ta chỉ nói đúng một câu.
【 Người được nhắc trong video chính là tôi, nếu chú Trần không nói như vậy thì liệu SB (*) có chịu bỏ qua? Có giỏi thì nhắm vào tôi, ông đây không sợ đám anh hùng bàn phím như mấy người đâu.】
(*) sb là viết tắt của somebody hoặc dùng để mắng người ta ngu ngốc, đụt, đần độn. Câu chửi này được cho là rất thấp kém và thô tục.
Tuy câu nói này rất tục, nhưng ngoài ý muốn lại nhận được hảo cảm của không ít người.
Một bên khác, Trình Tứ vẫn luôn nghĩ tới câu nói bảo mình buổi tối nhớ về nhà sớm của Giang Phóng, hắn vốn định ở lại công ty tăng ca, nhưng hiện giờ lại quyết định mang công việc về nhà làm.
Khi đi đến cửa, bước chân hắn bỗng nhiên dừng lại, hắn thấy trên mặt đất có đặt một chậu hoa đang nở rộ.
Giữa những chiếc lá xanh ngát là một đóa hoa trắng trong.
Trình Tứ đi tới trước chậu hoa, dường như ngửi thấy hương hoa thoang thoảng trong không khí, nhờ thường xuyên đến chợ hoa chim mấy ngày nay mà hắn đã nhận ra đây là hoa bách hợp ngay.
Trong vô thức, hắn liền suy nghĩ ngôn ngữ của hoa bách hợp là gì.
Trình Tứ còn chưa kịp nghĩ ra, hắn chợt phát hiện trên cửa còn dán một mảnh giấy ghi chú màu vàng, trên đó là ba chữ được viết bởi bút pháp mạnh mẽ cứng cáp của Giang Phóng.
【 Sẽ không quên.】
Vậy rốt cuộc ngôn ngữ của hoa bách hợp là gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT