Hoắc Cẩn Hành trước dù cho núi có lở cũng không biến sắc, giờ đây liền trở mặt luôn. Nhiệt độ trong bồn dâng lên, hai chân bên thắt lưng Diệp Linh Ngân dần dần thu lại. Cô từng học múa, thân hình dẻo dai mềm mại, hai chân cô quấn lấy hông Hoắc Cẩn Hành, da thịt kề sát, không chút kẽ hở. Một giây sau, Diệp Linh Ngân đau đến nỗi phải nhíu mày.
Bàn tay lớn bóp chặt giữa hai chân cô, khuôn mặt Hoắc Cẩn Hành tái mét. Một trận bão tố ập đến.
“Ai dạy em cái này hả?” Người đàn ông nghiêm nghị hỏi, dáng vẻ lạnh lùng ngay lập tức nổi giận.
Da Diệp Linh Ngân trắng trẻo mà thanh tú, bắp đùi bị Hoắc Cẩn Hành bóp chặt ửng đỏ lên.
“Đau.” Cô kêu lên một tiếng, âm thanh yếu ớt tựa như thủy tinh mong manh dễ vỡ, cần được nâng niu trong lòng bàn tay.
Trong phút chốc, Hoắc Cẩn Hành thấy mình không giữ được lý trí. Lúc này Diệp Linh Ngân ngồi sát bên thềm đá, hai cánh tay chống hai bên sườn, nếu không thu chân lại, anh vừa nhúc nhích thì Diệp Linh Ngân nhất định sẽ bị lực đẩy ngã.
“Buông chân ra.”
Diệp Linh Ngân hơi động đậy, không biết vô tình hay cố ý, chỗ chân kề sát thắt lưng anh, khi sắp thả ra, thì cô đột nhiên nhíu chặt mày: “Từ từ từ từ đã! Chân em bị chuột rút rồi.”
Cuối cùng, mặt Hoắc Cẩn Hành bình ổn lại, cứ thế ôm cô xuống.
Hai tay anh xốc nách cô, dùng sức rất lớn, Diệp Linh Ngân kêu to: “Anh định ghì chết em à?”
“Em không biết mình đang làm cái gì à?” Người đàn ông lạnh lùng quát, ánh mắt sắc bén, một luồng khí mạnh mẽ nghiêm túc suýt nữa thì khiến Diệp Linh Ngân đầu hàng.
Cô nắm chặt ngón tay, trong lòng âm thầm lấy thêm dũng khí cho bản thân: “Là hot trên mạng thôi, tò mò thử xem thế nào thôi mà.”
Hoắc Cẩn Hành nhìn kỹ cô dò xét xem câu này là thật hay giả. Ánh mắt Diệp Linh Ngân rất sáng, không hề né tránh. Đôi mắt đào hoa thu hút người ta, lại vô cùng sạch sẽ, khi đối diện anh luôn có dáng vẻ trẻ con chưa trưởng thành, ham chơi, bám người khiến người ta nghĩ rằng, sự riêng tư mập mờ không hề liên quan tới cô ấy.
Cử chỉ của cô chỉ là vô tâm, lúc anh mở miệng dạy dỗ cô thì ngược lại lộ ra ý nghĩ xấu.
Diệp Linh Ngân không bỏ qua từng sự thay đổi rất nhỏ trên khuôn mặt anh, nỗi buồn đúng lúc dâng lên, mới run rẩy vươn tay ra: “Anh, sao anh lại giận thế?”
“Từ nhỏ đến lớn quan hệ giữa anh với em luôn tốt, nên mới thích ở gần anh mà.” Không đợi Hoắc Cẩn Hành trả lời, cô liên tục xin lỗi, thái độ rất nghiêm chỉnh.
“Em biết sai rồi.” Nhưng lần sau vẫn dám.
Hoắc Cẩn Hành thấy được động tác nhỏ của cô. Tay kia đưa đến, dáng vẻ muốn chạm nhưng không dám, như là sợ anh tức giận.
“Sau này không được tự tiện chạm vào anh.” Hoắc Cẩn Hành cảnh cáo cô, rồi bước lên, chỉ chừa lại cho cô bóng dáng lạnh lùng: “Bao giờ ngâm đủ rồi, thì lại ra.”
Giọng điệu kia của anh dường như đang nói: Bao giờ lạnh rồi thì mới được ra.
Thân hình ấy rất nhanh đã biến mất khỏi căn phòng, Diệp Linh Ngân thu hồi ánh mắt, trong mắt đong đầy ý cười, giống như đứa trẻ bày được trò vui: “Anh à, mới bắt đầu mà thôi.”
Hai chân khép lại như đuôi cá, quẫy đạp trong nước, tung bọt sóng đầy vui vẻ.
Chỉ có những người trong cuộc mới biết cảnh tượng mây trời xảy ra trong căn phòng 3201, sau đêm đó Hoắc Cẩn Hành vì công việc mà bay sang nước ngoài, Diệp Linh Ngân vẫn ở lại thành phố F tiếp tục quay phim.
Hướng Vân Sương gần đây không gây phiền phức cho cô, có điều mỗi lần lơ đãng nhìn vào ánh mắt Hướng Vân Sương, cũng thấy u ám như đang tính toán gì.
Vị khách thứ ba của “Nhật ký nhịp tim” là chuyện tình yêu nơi đất khách quê người, hai năm trước công việc của chàng trai thăng chức rồi bị điều đi thành phố khác phát triển, lúc ban đầu hai bên đều ngập tràn tin tưởng vào tương lai, thường xuyên đi lại hai nơi để ngắm nhìn đối phương. Nhưng vì khoảng cách quá xa, những lúc cần đối phương lại không có ở bên, đã từng một lần chia tay giữa chừng nhưng vì buông bỏ không được nên lại quay lại.
Tình cảm sinh ra vết nứt, hai người sau khi quay lại ở chung cũng không thân mật như trước kia nữa, cuối cùng người con trai trở lại thành phố, thông qua cơ hội trên chương trình lần này một lần nữa tìm về cảm giác cuồng nhiệt trong tình yêu.
Là một điều tra viên, Diệp Linh Ngân quan sát vô cùng tỉ mỉ, lấy vài việc nam khách mời đã từng làm để bù đắp cho mối quan hệ áp dụng trên người Hoắc Cẩn Hành, ví dụ như là mỗi ngày đều liên lạc.
Hoắc Cẩn Hành vẫn giống như trước đây, mỗi câu nói đều rất đứng đắn. Diệp Linh Ngân không ngừng thăm dò, trong nhật kí cuộc nói chuyện dần dần nhiều hơn meme do cô làm nguyên mẫu.
Mấy meme ảnh hay video đám fans trên mạng chế ra đều được Diệp Linh Ngân thu thập một phen, mỗi ngày gửi một ít cho Hoắc Cẩn Hành.
Cô phải khiến Hoắc Cẩn Hành từng phút từng giây không quên được.
Cuối tháng 10, quay “Nhật ký nhịp tim” cũng tiến vào giai đoạn cuối, điều tra viên nhịp tim sôi nổi phát biểu cảm nghĩ tổng kết.
MC: “Mục đích chương trình của chúng tôi là tăng thêm từng chút lãng mạn cuộc sống, để mọi người một lần nữa tìm về khoảnh khắc rung động.”
Hướng Vân Sương: “Bên nhau đã lâu, có lẽ chưa từng nhiệt tình đến vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là tình yêu đã biến mất. Nó chỉ là sự dung nhập tốt hơn vào cuộc sống bình thường, âm thầm mà lặng lẽ.”
Diệp Linh Ngân: “Hai người yêu nhau không chỉ là sống chung qua ngày, hạnh phúc cần hai người cùng nhau tìm kiếm, mong rằng mọi người trong công việc bận rộn cũng dành ra chút thời gian thư giãn cho bản thân, cho người yêu, mãi mãi không đánh mất đi tình yêu với cuộc sống.”
Mọi người ngồi cùng nhau ghi lại tập cuối, hình ảnh vô cùng hài hòa, không nghĩ tới đến khi phim mùa ba chiếu lên, trên mạng lại nổi lên trận gió mưa bão bùng.
Đương nhiên, chuyện của sau này Diệp Linh Ngân không muốn quan tâm lắm, hôm kết thúc công việc xong liền mang Tiểu Ngư trở lại Cảnh Thành.
Đoạn Văn ra dáng vẻ mẹ già, quan sát từ trên xuống dưới một lượt: “Ừ, vẫn khỏe mạnh giống như lúc đi.”
“Chị ghi đoạn tóm tắt tình yêu vẫn có thể thiếu cánh tay cánh chân, thế nào?” Cô dẫu sao cũng không cần đi đến nơi hoang vu tìm kế sinh nhai.
“Chị không phải là sợ Hướng Vân Sương bỏ độc em sao?” Biểu cảm Đoạn Văn rất khoa trương.
Diệp Linh Ngân nhấc mí mắt lên: “Chị gần đây lại theo đuổi phim truyền hình máu chó đấy à?”
“Không nhiều không nhiều, sương sương hai ba bộ thôi.” Đoàn Văn khoát tay bỏ qua chủ đề này, cầm mấy phần tư liệu đặt trước mặt cô: “Dạo này lại có chương trình tạp kĩ liên hệ với đoàn làm phim, có một ít là chị bỏ giúp em rồi đấy, mấy cái này lọc kĩ em xem có hứng thú không.”
Diệp Linh Ngân cầm tư liệu lên xem sơ qua, cất nhắc nói: “Gần đây phim mới của đạo diễn Giang Chấn Hoa đang tìm vai phụ, em muốn đi thử.”
Đoàn Văn sửng sốt: “Em nói “Phù Thế Ca”?
“Ừm.” Diệp Linh Ngân gật đầu.
Đoàn Văn giơ ngón cái cho cô: “Can đảm đấy.”
Diệp Linh Ngân sau khi ra mắt cũng rất nổi tiếng, phim mạng nhỏ cũng từng mời cô đảm nhiệm vai nữ chính, nhưng Diệp Linh Ngân xem kịch bản xong thẳng thừng từ chối: “Nhiều cảnh hôn như này thật sự sẽ không bẩn miệng sao?”
Đoàn Văn không thốt lên lời, cũng chẳng thể bắt cô đi quay, nên đành bỏ.
May mà năm ngoái cô nhận hai vai nữ phụ cũng có một bộ bắt đầu chiếu, coi như có kinh nghiệm.
Đạo diễn Giang Chấn Hoa của “Phù Thế Ca” từng giành mấy giải thưởng quốc tế, phim truyền hình ông quay am hiểu nhất là kết hợp tình yêu nam nữ và nghĩa lớn quốc gia, vài năm sản xuất một bộ, mỗi bộ đều là tinh hoa tác phẩm. Cũng như vậy, yêu cầu của đạo diễn Giang Chấn Hoa đối với diễn viên vô cùng cao, vai chính quan trọng đều sẽ tự mình phỏng vấn.
Nếu như thử thành công, con đường phát triển trong giới điện ảnh của Diệp Linh Ngân sẽ thuận lợi rất nhiều, Đoạn Văn ủng hộ: “Nếu em đã có lòng như vậy, chị đây liền đi đưa tận tay tư liệu cho đoàn làm phim bên kia.”
Diệp Linh Dẫn gật đầu nói được.
Thấy dáng vẻ dễ nói chuyện của cô, Đoàn Văn cũng rất thoải mái: “Nghỉ ngơi sớm chút, hôm sau còn quay cảnh quảng cáo cho sữa bò, đừng quên đấy.”
Thời gian quảng cáo đại ngôn vừa hay xếp sau khi chương trình tạp kĩ kết thúc, không cần đi đi lại lại, vẫn dư ra một ngày nghỉ ngơi.
Nhưng cũng không hoàn toàn trống, tổ chương trình “Nhật ký nhịp tim” liên hệ bọn họ thống nhất thời gian đăng Weibo làm công tác tuyên truyền, Diệp Linh Ngân chờ người chỉnh sửa xong văn bản và hình ảnh, chính thức lần lượt đăng, sau đó tung ảnh nhóm điều tra.
Vốn tưởng chỉ là một lần tuyên truyền đơn giản, chẳng ngờ tới, chưa hết nửa ngày đã lên hot search.
Ba nữ bốn nam trong ảnh tuyên truyền, tiếng tăm Hướng Vân Sương đứng vị trí C, nhưng ấy thế mà, thứ vừa liếc mắt đã thu hút lại là Diệp Linh Ngân đứng ở bên lề.
Rõ ràng trong cùng một cảnh, xuất hiện trong cùng một thời điểm, cô ấy thế mà lại sáng hơn người khác vài phần, giống như biết tỏa sáng.
“Giá trị nhan sắc trong ảnh chụp chung đáng phải suy nghĩ nhất, ai đẹp nhất chắc chẳng cần tôi gọi tên đâu nhỉ?”
“Ảnh photoshop, tui liền haha”
“Bậc thầy photoshop ai mời thế? Nước da này so với nhiều người khác một trời một vực còn gì.”
“Nói nhanh cho nó vuông, rốt cuộc tại sao có người nói Diệp Linh Ngân giống Hướng Vân Sương vậy? Lẽ nào hai người đều là mỹ nhân?”
“Không thể nói giống nhau y đúc được, chỉ có thể nói chẳng liên quan tới nhau tí nào.”
“Độ hot lại lên rồi…”
“Chuyện lớn không nói được, bên đoàn phim chắc cố tình.”
Hai fans cãi nhau tơi bời, tổ chương trình nhân cơ hội tung ra bản ghi ngoài lề của bản phát hành cho tăng thêm độ sáng.
Trong bản ghi ngoài lề hai người cùng một khung hình, rõ ràng nhìn thấy Diệp Linh Ngân cao hơn Hướng Vân Sương mấy cm, mà đường cong cơ thể của Diệp Linh Ngân càng đẹp hơn, tỉ lệ vóc dáng không thể soi mói.
“Hahaha, chính thức vả vào mặt nhá.”
“Video làm chứng, Ngân của tụi tôi là trắng tự nhiên nha.”
“Mẹ tui hỏi tui tại sao quỳ gối nhìn điện thoại.”
Vào lúc này.
Trong phòng làm việc đầy uy nghiêm, người đàn ông nét mặt lạnh lùng cầm điện thoại, thả icon tức giận vào bình luận của “Chân tình trong mộng”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT