" Nói! Có phải các người đã làm gì khiến cô ấy không nói được đúng không?" _ Mặc Đình tức giận siết chặt
Kiến Hưng dùng tay cố gỡ tay của Mặc Đình.
" Tôi...nói...tôi...nói!"
Mặc Đình buông tay
" Khụ...khụ..." _ Kiến Hưng thở gấp gáp
" Nói đi! Đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi!"
" Năm đó..."_ Kiến Hưng nhớ lại
****************
Năm đó, vợ của Kiến Hưng là Cẩn Mai mang thai Tịnh Kỳ được 7 tháng thì ông phát hiện đứa bé trong bụng bà là con riêng của bà và người yêu cũ.
Mất mặt, ê chề nên ông chỉ dám nhịn nhục bỏ qua cho Cẩn Mai. Bà ta cho rằng Tịnh Kỳ chính là một đứa mang lại xui xẻo, khiến bà bị người trong Lâm Gia coi thường.
Cẩn Mai sinh ra Tịnh Kỳ nhưng không hề yêu thương chăm sóc cô, mà thay vào đó liền bất chấp lời khuyên của bác sĩ mà mang thai đứa thứ hai là Y Na.
Khi còn nằm trong nôi, Tịnh Kỳ vì quấy khóc mà bị Cẩn Mai cho uống một loại thuốc khiến cô từ đó không thể phát ra âm thanh từ miệng được nữa.
****************
Nghe tới đây, Mặc Đình không thể nào kiềm cơn nóng giận được nữa mà vung tay đấm vào mặt Kiến Hưng
" Súc sinh!" _ Mặc Đình trợn mắt _ " Vậy rốt cuộc các người đã cho cô ấy uống gì?" _ Mặc Đình nắm lấy cổ áo Kiến Hưng
" Tôi...tôi không biết. Tôi không biết Cẩn Mai lấy thuốc đó ở đâu!" _ Kiến Hưng run sợ.
Mặc Đình ném Kiến Hưng xuống sàn
" Các người nhớ rõ! Tịnh Kỳ là người phụ nữ của Nghiêm Mặc Đình này. Nếu sau này các người dám đụng đến cô ấy, tôi sẽ khiến các người sống không bằng chết!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT